Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 634



CHƯƠNG 634

Nghe Cố Thành Vũ nhắc đến chuyện này, người trong hội đồng quản trị nhất thời cũng dấy lên tiếng xì xào, thời gian trước chuyện này âm ï đến mức xôn xao cả lên, còn ai không biết chuyện này chứ? Lập tức ai nấy đều đổ dồn ánh mắt về Cố Mặc Ngôn.

Cố Thành Vũ rất hài lòng với phản ứng của mọi người: “Bây giờ tôi muốn hỏi cậu, Cố Mặc Ngôn, ngay cả thông tin khách hàng của công ty mình cậu còn để bị rò rỉ ra ngoài, vậy làm sao chúng tôi có thể tin tưởng cậu sẽ quản lý tốt tập đoàn Cố Thị đây.

“Cho nên?” Anh khoanh tay trước ngực, dựa vào ghế, bình thản hỏi ngược lại.

Thấy thái độ này của Cố Mặc Ngôn, một thành viên hội đồng quản trị trước nay luôn ủng hộ Cố Thành Vũ không nhịn được đập bàn đứng dậy, tức giận chỉ vào anh: “Cố Mặc Ngôn, ngay cả cơ mật công ty mình còn không giữ được thì anh có tư cách gì quản lý tập đoàn Cố Thị, tôi thấy anh nên sớm giao cổ phần trong tay mình ra đi!”

Nói nghe hay thật! Cố Thành Vũ âm thầm lên tiếng khen ngợi vị thành viên hội đồng quản trị này, thật không hổ là người một tay mình nâng lên, lúc quan trọng vô cùng hiểu lòng mình.

Thấy có người đứng lên lên tiếng, những người còn lại đang ngồi cũng lần lượt đứng ngồi không yên.

“Đúng vậy đó Cố Mặc Ngôn, anh bảo chúng tôi làm sao tin anh đây!”

“Ai biết được có một ngày tư liệu nội bộ của tập đoàn Gố Thị sẽ bị lộ ra ngoài như vậy hay không.”

“Tôi thấy hay là anh nên giao cổ phần trong tay ra vân hơn.”

“Chúng tôi ủng hộ Cố Thành Vũ quản lý tập đoàn Cố Thị.”

Thật ra Cố Thành Vũ đã sớm bắt tay với những thành viên hội đồng quản trị đây rồi, anh ta cũng hứa hẹn cho họ một số lợi ích, đương nhiên lúc này mọi người đều đứng về phía Cố Thành Vũ, cùng lên tiếng đánh đổ Cố Mặc Ngôn rồi.

Thấy cảnh tượng này, mặc dù ông cụ Cố rất tức giận nhưng lời mọi người nói không phải không có lý. Lần này đúng thật là do Cố Mặc Ngôn sai trước, mọi người không tin tưởng anh cũng là điều đương nhiên, ông cụ cũng không biết nói gì hơn.

Thấy mọi người đều yêu cầu mình giao cổ phần của tập đoàn Cố Thị ra, trong ánh mắt Cố Mặc Ngôn thoáng qua tia tàn nhân. Làm sao anh lại không đoán được Cố Thành Vũ đã giở trò sau lưng được.

Nếu như anh giao cổ phần tập đoàn Cố Thị ra, trừ Cố Thành Vũ ra thì ai sẽ người được hưởng lợi nhất chứ?

Vậy mà lại có thể thuyết phục tất cả thành viên hội đồng quản trị phản đối mình, xem ra bình thường Cố Thành Vũ tốn không ít công sức đây. Cố Mặc Ngôn nghĩ vậy, nhưng lần này sợ là phải khiến anh ta thất vọng rồi.

Đợi khi mọi người nói được kha khá rồi Cố Mặc Ngôn mới nhìn họ cười nhạt: “Ý mọi người ở đây là chỉ cần phạm sai lầm thì không thể nắm giữ cổ phần của tập đoàn Cố Thị đúng không?”

“Đương nhiên là vậy.’ Thấy Cố Mặc Ngôn lên tiếng, Cố Thành Vũ lập tức đáp lại: ‘Nếu quản lý của tập đoàn Cố Thị có vấn đề thì sẽ tổn thất đến lợi ích của tập thể. Cậu phạm một sai lầm lớn như vậy, làm sao mọi người có thể yên tâm tiếp tục giao tập đoàn Cố Thị cho cậu quản lý được.”

“Đúng, chúng tôi tuyệt đối không đồng ý.”

“Chúng tôi cũng có quyền phát biểu trong tập đoàn Cố Thị, chúng tôi không đồng ý để loại người như Cố Mặc Ngôn giữ nhiều cổ phần như vậy!”

“Tổng giám đốc Gố nói đúng, kinh doanh không tốt là một vấn đề lớn, không thể để Cố Mặc Ngôn tiếp tục quản lý tập đoàn Cố Thị được.”

Mọi người bên dưới đều lần lượt phụ họa theo lời của Cố Thành Vũ.

Nghe mọi người nói vậy, Cố Mặc Ngôn lạnh lùng cười, châm biếm nhìn sang Cố Thành Vũ. Thấy Cố Mặc Ngôn dùng biểu cảm này nhìn mình, trong lòng Cố Thành Vũ bỗng dâng lên một dự cảm không lành.