Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 898



Chương 899

Bà sắp phẫu thuật rồi, nếu tình trạng của bà trở nên tồi tệ hơn thì phải làm thế nào đây?

Trình Thư Nghỉ giữ chặt cánh tay của Tô Ninh Kiều, cô chưa kịp nói gì thì đã bị Tô Ninh Kiêu hất mạnh ra rồi.

“Con đừng cản mẹ! Bên ngoài trời vẫn còn mưa, chân của Thu Uyển không tiện đi lại, cũng không biết con bé có bị ướt mưa hay: không. Con gái đáng thương của mẹ, mẹ phải đi đón con bé ngay mới được!”

Việc đã đến nước này, Trình Thư Nghỉ cũng không còn lòng dạ nào để so đo với thái độ không tốt của Tô Ninh Kiều nữa.

Cô kéo Tô Ninh Kiều lại, rồi vội vàng nói: “Cơ thể của mẹ không tốt, cho dù đến đó cũng chưa chắc có thể đưa Trình Thu Uyển trở về. Mẹ nói cho con biết Trình Thu Uyển hiện đang ở đâu, con sẽ đi tìm cô ta cho mẹ. “

Nhớ đến những lời Trình Thu Uyển nói trong điện thoại rằng bây giờ cô ta đang ở bên ngoài biệt thự nhà họ Cố, Tô Ninh Kiều tứm lấy Trình Thư Nghi, dù sao cô cũng từng sống ở nơi đó, chắc hẳn sẽ quen thuộc nơi đó hơn bà.

“Thu Uyển nói bây giờ con bé đang ở bên ngoài biệt thự nhà họ.

Cố. Thư Nghi, con quen thuộc nơi đó hơn mẹ, con đồng ý với mẹ, con nhất định phải mang con bé trở về.” Tô Ninh Kiều vừa khóc vừa nói.

“Con biết con biết.” Trình Thư Nghỉ sốt ruột trả lời: ‘Mẹ đừng khóc nữa, con đồng ý với mẹ, con nhất định sẽ mang cô ta trở về.”

“Đừng lo lăng cho mẹ, con mau đi đi.” Tô Ninh Kiều nói xong bèn đẩy Trình Thư Nghỉ ra khỏi phòng bệnh: “Con mau đi đón Thu Uyển đi, nếu con đến chậm bao lâu thì con bé sẽ chịu khổ thêm bấy lâu!”

“Được được, vậy mẹ ở bệnh viện chờ con, đừng đi đâu cả!” Trình Thư Nghỉ lo lắng dặn dò Tô Ninh Kiều một câu rồi trở lại phòng bệnh cầm túi xách của mình chạy ra ngoài.

“Thư Nghị, nhất định phải mang Thu Uyển bình an trở về!” Trình Thư Nghỉ nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào của Tô Ninh Kiều từ phía sau, cô không quay đầu lại, cố găng kìm nén sự cay đắng nơi đáy mắt.

Trên đường đến biệt thự của Cố Mặc Ngôn, Trình Thư Nghỉ ngắm lại những gì vừa nghe được. Làm thế nào Trình Thu Uyển có thể bị Cố Mặc Ngôn đuổi ra ngoài chứ? Chẳng lẽ Cố Mặc Ngôn đã nghe nói về chuyện cô bị ám sát rồi ư?

Nói vậy thì có vẻ cái bẫy mà trước đây cô đã giăng cho Trình Thu Uyển dường như đã phát huy tác dụng.

Trình Thư Nghỉ không nghĩ ngợi thêm nữa, cô tăng tốc độ xe, bây giờ chắc chắn là lúc cô muốn nhanh chóng đến gặp Trình Thu Uyển nhất trong đời.

Cuối cùng cũng đến khu biệt thự của Cố Mặc Ngôn, nhìn khung cảnh vô cùng quen thuộc gần đó, trong lòng Trình Thư Nghỉ có muôn vàn cảm xúc lãn lộn, cô không khỏi nghĩ đến những hình ảnh mình đã từng sống ở đây.

Trình Thư Nghi khẽ lắc đầu, trong lòng tự nhủ, bây giờ không phải là lúc nhớ lại quá khứ, sau đó bắt đầu toàn tâm toàn ý tìm kiếm Trình Thu Uyển.

Ở nơi nào nhỉ! Sau khi lái xe vài vòng, Trình Thư Nghỉ cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng của Trình Thu Uyển trong một cái chòi nghỉ mát, nhưng cô ta dường như đã bất tỉnh rồi.

Trình Thư Nghỉ lái xe chạy đến gần đó rồi đội mưa chạy vào chòi nghỉ mát, thấy Trình Thu Uyển quả thật đã bất tỉnh, hơn nữa toàn thân đã bị nước mưa xối ướt đẫm, dáng vẻ vô cùng chật vật.

Khóe miệng Trình Thư Nghi khẽ nhếch lên một nụ cười giếu cợt, trong lòng cảm thấy cực kỳ vui sướng, hồi đó khi Trình Thu Uyển hãm hại cô, chắc hẳn cô ta cũng chưa từng nghĩ tới mình sẽ có kết cục như hiện giờ đúng không?

Quân từ báo thù, mười năm chưa muộn, lúc trước cô đã chịu nhiều đau khổ, cô muốn Trình Thu Uyển nhất định phải nếm thử một lần!