Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 969



Chương 969

“Anh, anh..” Trình Thu Uyển nghe thấy Hà Kim Minh thừa nhận thì lại chẳng nói được gì, mãi lâu sau cô ta mới nói được một câu phản bác.

“Anh đừng quên mất mục đích ban đầu anh tiếp cận cô ta, tôi nói cho anh biết Hà Kim Minh, anh phải giúp tôi đối phó với cô ta, nếu như anh không giúp tôi, tôi sẽ đi nói cho Trình Thư Nghi biết khi đó anh tiếp cận cô ta là có mục đích xấu, nếu Trình Thư Nghi biết được những chuyện này, anh nghĩ cô ta vẫn sẽ làm bạn với anh sao?”

“Ha.” Hà Kim Minh cười khẩy, quả nhiên là tác phong làm việc của Trình Thu Uyển, chuyện đã đến nước này rồi mà cô ta vẫn còn muốn uy hiếp anh ta ư. Có điều. E là lần này cô ta tính kế nhầm người rồi.

“Tôi đã nói thật chuyện này với Thư Nghi từ lâu rồi, cô muốn nói thì cứ việc nói.” Ánh mắt của Hà Kim Minh khi nhìn Trình Thu Uyển tràn đầy sự tàn nhãn áp bức của cánh đàn ông.

“Tôi cảnh cáo cô Trình Thu Uyển, tốt nhất là cô bỏ suy nghĩ vừa rồi đi, cô đừng quên tôi làm nghề gì, nếu như cô để tôi phát hiện ra cô làm chuyện gì hại đến Trình Thư Nghi nữa, tôi bảo đảm sẽ tiễn cô vào ăn cơm tù vài năm.”

“Anh dám!” Trình Thu Uyển điên cuồng hét toáng lên với Hà Kim Minh: “Chẳng phải anh vẫn luôn thích tôi sao? Sao anh lại thích một người phụ nữ xấu như Trình Thư Nghi? Cô ta có có gì sánh bằng tôi chứ?”

“Cái gì Thư Nghi cũng tốt hơn cô hết.” Giọng điệu của Hà Kim Minh lúc nói chuyện đầy rẫy vẻ xem thường: “Nếu bàn về xấu thì chắc trên đời này không có người phụ nữ nào xấu xí hơn trái tim của cô đâu? Từng thích một người phụ nữ độc ác như cô là chuyện khiến tôi cảm thấy buồn nôn nhất trong đời tôi.”

Nói xong, Hà Kim Minh chán ghét nhìn Trình Thu Uyển một cái rồi quay người đi thẳng, anh ta thật sự không muốn dây dưa với người phụ nữ này nữa.

“Hà Kim Minh anh quay lại đây cho tôi!” Do chịu sự hạn chế của xe lăn, Trình Thu Uyển chỉ đành ngồi im tại chỗ rồi lớn tiếng hét với bóng lưng của Hà Kim Minh: “Sao anh dám bỏ lại tôi ở đây một mình chứ, tôi vừa mới phẫu thuật xong, anh có còn là đàn ông nữa không!”

Nghe thấy mấy câu nói từ đãng sau vọng đến, khóe miệng Hà Kim Minh nhếch lên nụ cười mỉa khinh khỉnh, sau đó anh ra cũng chẳng thèm quay đầu lại mà quay về bệnh viện. Người như thế, dù có chết anh ta cũng sẽ không cảm thấy có gì đáng tiếc.

Trình Thu Uyển trơ mắt nhìn bóng lưng của Hà Kim Minh biến mất trước mặt mình, thậm chí từ đầu đến cuối anh ta cũng chẳng thèm quay đầu nhìn cô ta lấy một cái, Trình Thu Uyển nằm chặt tay, móng tay gần như sắp bị cô ta làm gãy rồi.

Tại sao chứ? Dựa vào đâu mà tất cả đàn ông xung quanh cô ta đều thích Trình Thư Nghi, vừa đê hèn như cô thì có điểm gì tốt chứ! Rõ ràng người ban đầu , rốt cuộc một người phụ nữ vừa xấu xa Cố Mặc Ngôn và Hà Kim Minh thích là cô ta, rốt cuộc Trình Thư Nghi đã cho bọn họ ăn bùa mê thuốc lú gì mà khiến ai cũng mất đi lý trí như thết Trình Thu Uyển sắp tức phát điên rồi, cô ta tức giận nghĩ, cô ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho Trình Thư Nghi như thế đâu, cho dù Hà Kim Minh không giúp cô ta thì có sao, kiểu gì cô ta cũng có cách khiến Trình Thư Nghi và Cố Mặc Ngôn phải chia xat Gương mặt của Trình Thu Uyển hiện rõ vẻ dữ tợn, cô ta thề với lòng mình: “Trình Thư Nghi, cô cứ đợi đấy, ấm ức hôm nay tôi phải chịu, chắc chẳn sau này tôi sẽ trả lại cho cô gấp trăm gấp nghìn lần!”

Ở bên này, sau khi cuộc phẫu thuật của Tô Ninh Kiều kết thúc, Trình Thư Nghi vẫn luôn ở trong phòng bệnh với bà, tác dụng của thuốc mê vẫn chưa hết nên Tô Ninh Kiều vẫn còn trong trạng thái hôn mê.

Tuy bác sĩ nói cuộc phẫu thuật lần này rất thành công, về cơ bản Tô Ninh Kiều đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng Trình Thư Nghi vẫn không thôi lo lắng, cô không tận mắt nhìn thấy Tô Ninh Kiều tỉnh lại thì trái tim của cô cứ như bị treo lơ lửng giữa không trung vậy, không tài nào yên lòng được.

Trình Thư Nghi không dám chậm trễ lập tức bay về từ Thái Lan, sau đấy lại đứng đợi một thời gian dài như thế trước cửa phòng phẫu thuật, lúc này cô đã mệt lắm rồi nhưng vẫn không dám chợp mắt nghỉ ngơi, cô cứ ngồi bên giường bệnh rồi chú ý đến tình hình của Tô Ninh Kiều, cô sợ bệnh tình của bà lại đột nhiên chuyển biến xấu.