Ông Xã Đại Nhân, Mau Biến Đi!

Chương 13: Phó giám đốc



Ngày hôm sau.....

Công ty có một cuộc họp các hội cổ đông đều tập hợp, vấn đề là tiểu thư Tố Nhiên đã về nước và muốn lên làm phó giám đốc điều hành. 

Tố Nhiên là con gái của Tố gia, được nuông chiều hết mực. Nghe nói vừa đi du học ở Anh quốc về. Tố gia và Bắc gia hai gia tộc vốn đã có quan hệ thân thiết, hai gia tộc đã có hôn uóc từ trước cho Tố Nhiên và Bắc Lâm Thần. Tố Nhiên tài giỏi, nhan sắc vẹn toàn nên cha của Bắc Thần điều cô lên làm phó giám đốc.

Thiên Lam cùng Bắc Thần tiến vào phòng họp. Cô ngồi bên cạnh hắn, chăm chú ghi lại toàn bộ quá trình cuộc họp. Thiên Lam phát hiện nhân vật chính kia là tiểu thư hôm qua đâg mà. Tố Nhiên cũng ngồi cạnh hắn ra vẻ thanh cao chào hỏi.

- Thần, lâu rồi chúng ta không gặp a! - Tố Nhiên mỉm cười ngọt ngào nói.

Bắc Thần liếc Tố Nhiên một cái, hừ lạnh. Ai mướn cô về đây chứ? Vốn định sáng nay ăn người kia mà vì cuộc họp này nên được có hai lần! ( -.-) Hắn vẫn còn chưa thỏa mãn. Làm cảm xúc của hắn giảm không ít.

Biểu cảm lạnh nhạt của hắn khiến Tố Nhiên cứng đờ, giật giật khóe môi.

Buổi họp diễn ra rất căng thẳng, đều là vì ai kia, mặt mày u ám khiến không khí giảm đi không ít. 

Thiên Lam nhìn hắn, trừng. Sáng nay hắn lại nổi cơn, gọi cô vào phòng rồi làm chuyện xấu. Hừ, coi như bị chó cắn đi!! Con chó này thật khó nhốt a!!!

Sau khi hắn rời đi, mấy cổ đông thoạt nhìn có tuổi thở phào.

- Tôi phải đi mua máy trợ tim thôi. - Một cổ đông lên tiếng.

- Đúng, chắc tôi cũng phải đi khám tim mất! 

Bắc Lâm Thần hắn hù chết họ rồi!

_____________

- Thần, chúng ta đi ăn cơm? - Tố Nhiên lẽo đẽo theo sau hắn, ôm cánh tay hắn nũng nịu.

- Cút! - Hắn hất tay ả, lạnh lùng bước đi.

Thiên Lam lắc đầu, hắn đã tức giận như thế rồi mà cô ta không biết điều.

_____________

- Lam Lam ~ - Bắc Thần đẩy cô xuống sofa.

- Không được, sáng chẳng phải anh đã.... - Cô trừng hắn, hắn mạnh đến vậy sao? 

- Không đủ! - Hắn trả lời, vùi mặt vào cổ cô cắn mút.

- Chỗ đó không được, sẽ có người nhìn thấy! - Cô vội ngăn cản hắn.

Hắn cởi cúc áo sơ mi của cô, hôn lên xương quai xanh.

.........

Cô gào thét trong phòng.

- Bắc Thần tôi hận anh! 

Đôi mắt hắn vụt qua tia lạnh lẽo, luân động nhanh hơn.

Qua ba lần, cô xụi lơ trên sofa, hắn mỉm cười thỏa mãn ôm cô vào tắm rửa.

- Bảo bối nghỉ ngơi một lát.

Phòng của hắn có cả phòng nghỉ riêng, trang bị đầy đủ phòng trường hợp hắn ở lại. 

Hắn đặt cô lên giường, đắp chăn lại. Khẽ đặt lên trán cô một nụ hôn.

- Ừm. - Cô lật người, thoải mái chui vào giấc ngủ.

Hắn cười, bước ra khỏi phòng tiếp tục chiến đấu với công việc dang dở.

_______________

Tố Nhiên đột nhiên xuất hiện ở phòng hắn, cười dịu dàng.

- Bắc Thần, mình đi ăn cơm nhé! - Cô ta đứng trước bàn làm việc, đủ để bộ ngực căng tràn của cô ta vào tầm mắt của hắn. 

Hắn không ngẩng đầu, tiếp tục kí văn kiện, không trả lời.

- Thần à ~ - Cô ta nhõng nhẹo nói.

- Không ăn! - Hắn đáp.

- Người ta mời anh mà. - Cô ta không hài lòng nói.

- Tôi nói không ăn, mời cô ra ngoài! - Hắn lạnh lùng gầm nhẹ. Rõ ràng là vì người trong kia.

- Vậy thôi. - Cô ta xịu mặt, quay đi. Tầm mắt vừa vặn đến áo khoác ngoài của Thiên Lam vắt ở trên sofa.

" Kì lạ, mình nhớ đấy là áo khoác của thư kí Lam mà? Sao lại ở trong này, mà cô ta cũng biến đâu mất. Nào có chuyện để nhờ áo khoác ở đây, hẳn Bắc Thần không cho. Hay là... ". Tố Nhiên thầm nghĩ. Giật mình.

- Thần em cảm thấy chóng mặt, em vào trong anh nghỉ ngơi một chút nhé! - Nói xong, nóng vội đi đến cánh cửa phòng nghỉ.

" Cạch "....