Ông Xã, Không Có Việc Gì Đừng Giả Bộ Đáng Yêu

Chương 167: Trước khi khai chiến, khai đao đối với Hứa Liêm



Thượng Duyên đã thật lâu không trở lại nhà họ Thượng rồi. Trải qua thời gian dài như vậy, Thượng Duyên cũng không phải là rất muốn gặp lại người nhà họ Thượng. Bởi vì, mỗi một lần cô vừa về đến nhà, người trong nhà đều sẽ châm chọc khiêu khích đối với cô, khiến cho Thượng Duyên không có một chút cảm giác ấm áp nào. Nhưng bản thân Thượng Duyên tự nhận thấy rằng, bản thân mình đã làm đúng làm quá đủ cho bọn họ rồi. Cô đã phải kiếm tiền, vừa phải nuôi gia đình, nhưng mà kết quả thì sao chứ, bọn họ thế nhưng lại lừa gạt cô, đã bán cô đi?

Cô nhìn thấy người trong nhà này ai nấy đều bày ra một gương mặt lạnh lùng, phòng tuyến cuối cùng trong lòng cô rốt cục đã sụp đổ rồi. Thượng Duyên không đi làm hay tham gia các cuộc xã giao nữa, mà suốt cả ngày chỉ ngồi ngẩn người ở trong căn biệt thự nhỏ của mình. Người nhà họ Thương sợ cô nghĩ quẩn trong lòng, nên ráo riết tìm người đến vận động hành lang.

Mẹ Thượng nhìn thấy con gái của mình từ từ gầy yếu đi, rốt cục nước mắt không nhịn không được chảy xuống. Sau khi đã trải qua sự kiện từ ba năm trước, cho đến tới bây giờ, bà cũng vẫn không thể nào được Thượng Quốc Cát để mắt đến, hơn nữa bà còn thường xuyên phải chịu nhận sự đãi ngộ bị đánh đập chửi mắng. Các con trai và con gái của bà dường như không còn tin tưởng vào bà, và chúng ngày càng xa cách bà… Đó cũng là lúc bà phát hiện ra, hôn nhân của bà, cuộc sống của bà, đều đã bị bà điều hành phi thường thất bại. Con cái hận bà, người nhà hận bà. Bà tựa như đám lục bình trôi lang thang khắp nơi mà không có điểm đến. Đợi đến lúc bà rốt cục nhớ tới đứa con gái yêu quý của mình thì, con gái đã bị sử dụng như một quân cờ để mặc cả, làm đám hỏi giống như công cụ bị quẳng đi rồi. Mà bà biết giao dịch giữa nhà họ Thượng và nhà họ Hứa chính là, ông cụ Hứa đã hứa hẹn, nếu Thượng Duyên được gả đi, ông cụ sẽ ra tiền mua nhiều hơn nữa cổ phần khống chế quyền đang ở trong tay Thượng Duyên. Hơn nữa sẽ dùng số cổ phần khống chế quyền đó để làm sính lễ đưa cho Nhà họ Thượng, để cho bọn họ lên cầm quyền một lần nữa.

"Duyên Duyên, con hãy ăn một chút gì đi, không ăn thì sẽ suy sụp đó." Mẹ Thượng tận tình khuyên nhủ con gái.

Chị gái của Thượng Duyên, Thượng Tư Nhu liền xùy một tiếng, nói vẻ kỳ quái: "Tao thấy mày đã trải qua những ngày thoải mái đã quá lâu rồi. Nếu như mày không sử dụng một ít thủ đoạn hèn hạ để đi tới vị trí của ngày hôm nay, mày cũng sẽ không thể có khả năng kết hợp với người trong sạch được đâu."

Thượng Tư Nhu bộc phát ra những ấm ức, tức giận khó chịu chất chứa đầy trong lồng ngực mình. Nếu không phải bởi vì Thượng Duyên đoạt quyền, như vậy thì dù gia đình có tốt đến đâu, cô ta cũng sẽ được lựa chọn, mà cũng sẽ không thể rơi tới nông nỗi, ngay cả làm đám hỏi thôi, cũng không ai muốn. Bất quá chỉ cần Thượng Duyên được gả đi, ch của cô ta có thể lên cầm quyền một lần nữa, như vậy cô ta lại có thể được trải qua những ngày vinh hoa phú quý như trước! Cho nên Thượng Tư Nhu mới chịu hạ mình, thân chinh đi tới đây để nói chuyện, khuyên nhủ với Thượng Duyên.

Thượng Duyên lại không có một chút phản ứng nào đối với sự châm chọc khiêu khích của Thượng Tư Nhu. Ánh mắt của cô đầy trống rỗng chỉ chăm chủ nhìn ra ngoài cửa sổ. Thượng Tư Nguyên nhìn thấy bộ dạng nửa chết nửa sống kia của Thượng Duyên thì nhíu mày. Bộ dạng này của Thượng Duyên thật giống như năm đó anh phải trải qua cuộc phẫu thuật vậy, cô đơn, không có sức sống, tựa như đối với cô mà nói, hết thảy đều không muốn để ý đến nữa rồi.

"Mọi người hãy đi trước đi, để cho Duyên Duyên tỉnh táo một chút." Thượng Tư Nguyên hạ lệnh đuổi khách.

Thượng Tư Nhu ngồi đây đã sớm phiền não rồi. Cô ta ước gì tìm được cớ để nhanh chóng đi ra khỏi nơi này. Tuy rằng Thượng Tư Nhu cũng không phải là rất để ý đến khẩu khí của Thượng Tư Nguyên, nhưng mà trước khi đi cô ta vẫn liếc mắt lườm Thượng Tư Nguyên một cái, miệng mắng mỏ đầy oán hận: "Trước kia nhà chúng ta nuôi một con chó, bây giờ là Thượng Duyên nuôi một con chó, cứ để Thượng Duyên được gả đi, anh cứ đợi đấy, rồi anh sẽ tiếp tục đến mà liếm giày cho chúng tôi đi!”

Mẹ Thượng còn muốn nói gì, nhưng mà Thượng Tư Nguyên đã xoay người một cái, liền đóng cổng lại, vứt bỏ toàn bộ những gì ồn ào lẫn thị phi ở ngoài cửa.

Thượng Tư Nguyên đi đến bên người Thượng Duyên, nhẹ nhàng mà ôm cô vào ở trong ngực. Anh nhìn bộ dáng Thượng Duyên thất hồn lạc phách, trong lòng liền dâng lên một trận chua xót. Anh vẫn cho là bản thân mình có thể hy sinh tất cả mọi thứ vì gia tộc này. Thế nhưng mà thực sự, thời điểm mà người em gái yêu quý của mình phải gả đi cho người không yêu, Thượng Tư Nguyên thế nhưng lại thấy đau lòng đến không cách nào hít thở nổi!
— QUẢNG CÁO —