Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 58



Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 58 - Hiện Giờ Là Tôi Dùng Chứng Cứ Để Làm Việc
https: //gacsach.com

Hoắc Bắc Cảng bỗng nhiên hít một hơi, liếm liếm cánh môi khô ráo, tư vị tốt đẹp vừa rồi lại ập đến trước mặt, hắn thừa nhận tư vị của Mộ Sơ Tình so với trong tưởng tượng của hắn tốt hơn rất nhiều, ít nhất là rất ngọt, môi cô hôn lên thật thoải mái.

Đôi môi kia cảm giác rất mềm mại, làm hắn càng muốn nhiều hơn, không ngừng được mà muốn chiếm lấy càng nhiều.

Thật ngọt mát... Nghĩ đến cái cảm giác này, Hoắc Bắc Cảng cảm giác hạ thân nóng lên, nháy mắt nổi lên phản ứng, ngóc đầu dậy, hắn ẩn nhẫn cố gắng kiềm nén phản ứng, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.

Mộ Sơ Tình cảm giác được xung quanh áp suất không khí đang giảm, nhiệt độ trong phòng đột nhiên lạnh xuống, cô đang ở trong một bầu không khí hết sức xấu hổ, muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Lại cùng hắn mặt đối mặt ái muội như vậy, cô không có bị hắn chỉnh đốn đến chết, thì cũng vì tim đập nhanh quá mà chết.

Mộ Sơ Tình vừa mới động đậy thân mình một chút muốn trốn chạy, Hoắc Bắc Cảng bỗng nhiên chế trụ cổ tay cô, lúc Mộ Sơ Tình cảm giác như mình muốn bay lên trời, lại bị Hoắc Bắc Cảng một phen đẩy ngã lên trên giường.

"Aaaa..." Mộ Sơ Tình không một chút phòng bị, đột nhiên bị đè ở trên giường, hét lên một tiếng.

Cứ như vậy chờ cho Mộ Sơ Tình phản ứng được chuyện gì đang xảy ra thì Hoắc Bắc Cảng đã ở trên người cô, bao trùm hết tầm mắt cô, sương mù bao phủ toàn thân hắn,Hoắc Bắc Cảng ở trên, Mộ Sơ Tình ở dưới.

Mộ Sơ Tình động nhẹ cánh môi, vừa định mở miệng hỏi hắn có phải muốn tìm chỗ chết hay không, lại nghe được âm thanh áp bức của Hoắc Bắc Cảng truyền vào trong tai cô, từng câu từng chữ mang theo tức giận nhắc nhở cô: "Mộ Sơ Tình, tôi phải cho cô nhận thức rõ hiện thực. Hiện giờ là tôi dùng chứng cứ để làm việc, chúng ta đã lấy giấy kết hôn, cho nên tôi không những có thể hôn cô, sờ cô, ôm cô, thậm chí tôi còn muốn cùng cô lên giường, cô không có bất cứ cái lý do gì để phản đối."

"..." Mẹ nó! Có thể đem loại chuyện xấu xa này, lấy lý do đường hoàng như thế để nói ra, anh cũng thật là quá lắm rồi đấy!

Mộ Sơ Tình muốn tránh đi ánh mắt nóng rực kia của hắn cho nên quay đầu qua một bên, bỗng nhiên liền thấy được cách đó không xa là bóng dáng của Hoắc Tiểu Bao.

Thời điểm Mộ Sơ Tình nhìn thấy Hoắc Tiểu Bao thì hoảng sợ, kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, mở miệng hỏi: "Tiểu Bao, con tại sao lại đứng ở đó?

Hoắc Tiểu Bao đứng tại chỗ, tròng mắt mở lớn nhìn bọn họ, miệng há to hết cỡ, tưởng chừng như có thể nhét được cả một quả trứng gà, giật mình.

"Không có, con như thế nào lại tới đây?" Hoắc Tiểu Bao vẻ mặt ngây ngốc làm bộ cái gì cũng không biết, nhìn nhìn bốn phía, "Con cái gì cũng không biết, con cái gì cũng chưa nhìn thấy, con cái gì cũng chưa nhìn thấy hai người, tiếp tục đi hai người tiếp tục đi."

Hoắc Tiểu Bao nói xong vẻ mặt ngốc xích xoay người rời đi.

Hoắc Tiểu Bao vừa đi tới cửa, lúc muốn giúp bọn họ đóng cửa lại, mới âm đối với môn bên trong hai người mở miệng nói: "Đúng rồi mẹ, ông nội bảo con lên nhắc nhở hai người, cái chuyện thẹn thùng này mời hai người buổi tối hãy tiếp tục làm, hiện tại là giờ cơm."

Mộ Sơ Tình: "..."

Hoắc Tiểu Bao nói xong liền tiêu sái rời đi, còn thuận tiện giúp bọn họ đóng cửa lại.

Mộ Sơ Tình chờ Tiểu Bao đi xong, cô muốn tìm một lỗ mà chui xuống để khỏi phải gặp người khác, khỏi đỏ mặt.

Mộ Sơ Tình bực bội đẩy Hoắc Bắc Cảng đang ở trên người ra, ngay sau đó cô đứng dậy, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra có chút phẫn nộ dậm chân, trách móc Hoắc Bắc Cảng một phen: "Đều là do anh! Vừa rồi chúng ta như vậy đều đã bị Tiểu Bao thấy được! Tiểu Bao còn nhỏ như thế sẽ nghĩ chúng ta như thế nào? Bọn họ khẳng định sẽ cho rằng chúng ta biến thái! Ở trong phòng lén lút làm chuyện mờ ám!"

P/s: mọi người đừng quên tương tác cmt thả tim náo nhiệt một tý nha cho em có động lực dịch nhanh ạ.

ông nhỏ phá đám, ko là hôm nay được ăn thịt rồi, mấy ngày nay toàn là ăn chay ha.