Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 84



Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 84 - Tổng Giám Đốc, Anh Đây Là Điển Hình Của Rắc Rối, Ngu Xuẩn!
https: //gacsach.com

Nhưng hiện tại, vấn đề mấu chốt chính là... Hoắc Bắc Cảng làm thế nào có thể biết Mộ Sơ Tình chết tiệt kia đêm nay sẽ mặc trang phục màu gì, kiểu dáng thế nào?

Cho nên hiện tại hắn rất đau đầu.

Giang Thừa cũng đau đầu, bởi vì Hoắc Bắc Cảng đang tức giận, cho nên chung quanh nhiệt độ không khí cũng giảm theo xuống vài độ, lạnh như băng làm anh ta có chút hít thở không thông, đoán chừng nếu Hoắc Bắc Cảng không thể quyết định sẽ mặc cái nào, không khí có thể kết thành băng, tiền lương tháng này của anh ta liền khó mà bảo toàn, khó tránh thất thoát nặng nề.

Bất quá Tổng giám đốc cũng thật là một người đàn ông ù lì, đúng vậy, chính xác là một người ù lì, muốn biết Sơ Tình tiểu thư mặc trang phục màu gì, kiểu dáng ra sao, tại sao không điện thoại trực tiếp hỏi cô, xem hôm nay cô mặc cái gì? Cần gì ở đây đau đầu như vậy?

Nhưng mà tổng giám là không muốn mất mặt, nếu như hắn gọi điện thoại cho cô, mặt hắn còn biết để đâu?

Hoắc Bắc Cảng chính là một người đàn ông ù lì, chuyện này Giang Thừa đã sớm biết.

Chuyện gì cũng đều nghẹn ở trong lòng không nói, lại nhịn không được hay nghĩ đến.

Cái này gọi là cái gì? Tổng giám đốc anh đây là điển hình của rắc rối, ngu xuẩn!

Giang Thừa nhìn Hoắc Bắc Cảng nhìn chằm chằm một hướng hơn nửa ngày, còn đau đầu, cho nên liền nhịn không được lải nhải cái miệng, nịnh hót Hoắc Bắc Cảng: "Tổng giám đốc, tôi cảm thấy anh mặc cái gì cũng đẹp."

Lời này vừa vang lên, Hoắc Bắc Cảng liền trừng mắt liếc Giang Thừa một, thái độ nói lý: "Cái này còn cần cậu nói?"

"..." Xía! Không biết xấu hổ...

Hoắc Bắc Cảng bóp trán, thật sự rất đau đầu.

Hắn cũng không biết chính mình vì cái gì, thế nào cũng phải chấp nhất như thế, muốn xứng đôi với Mộ Sơ Tình, nhưng mà cô là vợ hắn, không xứng với cô thì xứng với ai?

Hoắc Bắc Cảng có chút không kiên nhẫn, liếc Giang Thừa, tâm tình thực khó chịu hỏi: "Giang Thừa, cậu cảm thấy Mộ Sơ Tình chết tiệt kia sẽ mặc quần áo màu gì?"

Giang Thừa ngạc nhiên: "Tổng giám đốc, anh không biết sao?"

Vợ anh anh không biết? Lại còn đi hỏi tôi!

Hoắc Bắc Cảng nổi bão, lạnh giọng quát lớn: "Giang Thừa, cậu muốn chết? Cô ta sẽ mặc đồ màu gì, tôi lại không quan sát cô ta, làm sao tôi biết? Bây giờ muốn cậu trả lời, cậu phải trả lời, muốn đi đào than đá?"

"... Màu đỏ đi." Giang Thừa bị dọa run run, lập tức phải trả lời.

Giang Thừa chính là điển hình của một người đàn ông có quan điểm rõ ràng, phụ nữ sao, không phải màu đỏ chính là màu hồng phấn, bất quá màu hồng phấn là một ít nữ sinh mới có thể thích, Sơ Tình tiểu thư nói thế nào cũng là một người mẹ trẻ, sẽ chọn màu tương đối phù hợp, sẽ chọn màu đỏ.

Nhưng mà Giang Thừa nói, chọc Hoắc Bắc Cảng không hài lòng, Hoắc Bắc Cảng dùng sức trừng anh ta, cười lạnh, "Làm gì có chuyện cô ấy mặc như thế?"

"..." what?!

Hoắc Bắc Cảng mở miệng kết luận: "Cô ấy thích mặc màu trắng, mỗi lần đi tham gia tiệc tối đều sẽ mặc màu trắng."

"..." Tổng giám đốc, tôi muốn hỏi anh, tự vả mặt mình có đau không? Không phải nói không quan sát cô ấy, không có chú ý tới người ta? Hiện tại mỗi lần đều là anh nói ra...

Cuối cùng Stylist đi qua, lại hỏi Hoắc Bắc Cảng một lần nữa, lựa chọn quần áo thế nào, Hoắc Bắc Cảng yêu cầu rất đơn giản, "Muốn xứng với phụ nữ mặc lễ phục màu trắng, chính là loại này rất thanh lưu."

Nhà thiết kế: "..." Thanh lưu? Thanh đến trình độ như thế nào?

Cuối cùng nhà thiết kế chọn cho Hoắc Bắc Cảng một bộ nằm trong bộ sưu tập xuân hạ Armani mới nhất năm nay. Hiện giờ trong nước còn chưa có, chỉ mới vận chuyển bằng đường không về, ở đây chỉ có một bộ, cũng là duy nhất.

Quần áo của Hoắc Bắc Cảng đều chọn mua ở đây.

Vải dệt đắt tiền, sang trọng, thiết kế tuyệt đẹp, hoa lệ, đây là từ hắn nghĩ đến.

— QUẢNG CÁO —