Thật ra năm ở Tuệ Tiên thôn, Hoàng Phủ Tước nhờ có sự giúp đỡ của gia đình họ Quý nên mới có được cơ ngơi của ngày hôm nay. Sau khi Hoàng Phủ Tước biết tin Linh Chi mang thai là một đứa bé gái liền nhanh chóng hứa hôn cho con gái của họ cho Quý Vạn Phong, nhưng không ngờ sự việc năm đó lại xảy ra. Tuy nhiên, Quý Vạn Phong vẫn chưa một lần từ bỏ việc tìm kiếm con gái cho Hoàng Phủ Tước, cũng như anh ta muốn biết rõ ngọn nguồn năm đó... Vì sao vị bác sĩ kia lại bắt cóc con gái của Hoàng Phủ Tước, không chỉ vậy... Lúc cha mẹ của Quý Vạn Phong đuổi theo còn bị sát hại ngay cả xác cũng không tìm thấy. Quý Vạn Phong năm đó chỉ mới có hai ba tuổi, nhưng sự việc đó in sâu vào đầu của một đứa bé vốn dĩ là nó không nên chứng kiến.
Ở đầu dây bên kia, Hoàng Phủ Tước nghe Quý Vạn Phong nói như vậy liền có chút sững người, im lặng trong vài giây... Rồi lại lên tiếng...
- [Vạn Phong, đã hơn hai mươi mốt năm rồi. Sao con còn cố chấp tìm con bé làm gì?]
- Bác Hoàng Phủ, cháu tìm có nguyên do. Cháu muốn biết năm đó ai đã bắt Mộc Mộc đi và hơn hết... Cháu muốn biết vì sao họ lại nhẫn tâm giết chết cha mẹ cháu một cách tàn bạo như vậy.
- [Vạn Phong, cháu nói cháu tìm được con bé. Thế con bé hiện đang ở đâu?]
- Bác có thể hỏi Hoàng Phủ Tề An. Cô gái này... Là vợ của Ngụy Long Thần, tên Trúc Lâm!
Ở văn phòng làm việc, Hoàng Phủ Tước nghe như vậy liền giật mình. Hôm qua Linh Chi nghe Ngọc Tuyết nói vợ của Ngụy Long Thần có vài nét giống với Linh Chi, lúc đó Hoàng Phủ Tước còn nghĩ là con bé Ngọc Tuyết nhìn nhầm. Nhưng nếu Vạn Phong đã nói như vậy... Chẳng lẽ nào...
- Vạn Phong, ngày mai cháu hẹn cô bé đến Điền Viên một chuyến. Bác đích thân xác định.
- [Bác Hoàng Phủ, hiện tại có lẽ không nên bứt dây động rừng. Cháu muốn tìm hiểu lại sự việc năm đó. Khi nào đã xong, cháu sẽ đưa cô ấy đến gặp hai bác. Hơn hết là.... Ngụy Long Thần vốn không đơn giản, nếu như hắn ta biết Trúc Lâm ở đây nhận lại gia đình... Chắc chắn hắn sẽ đưa Trúc Lâm rời khỏi, đến lúc đó ta lại mất manh mối tìm hung thủ]
Hoàng Phủ Tước hiện tại có chút suy nghĩ về Quý Vạn Phong. Bây giờ cứ cho là Trúc Lâm chính là Hoàng Phủ Tuệ Mộc của họ đi, thì trên giấy tờ con bé cũng là vợ của người ta. Cũng không thể nào kết hôn với Quý Vạn Phong, thì thằng bé này con hao tâm tổn trí làm gì cơ chứ.
- Vạn Phong... Nếu như cô bé đó thật sự là Mộc Mộc, thì nó cũng đã kết hôn rồi.
- [Bác Hoàng Phủ, bác nhớ Ngụy Long Thần từng có hôn ước với Tần gia không? Nhưng cận kề hôn lễ Tần Chỉ Ái lại qua đời, nên Tần Mộc Ái được gả thay... Nhưng theo con biết... Tần gia còn có một đứa con gái nữa... Tên là Tần Nhược Ái, người này là người năm đó Ngụy Long Thần và Liêu Dinh cùng đem lòng yêu mến. Nên Liêu Dinh mới không còn thân thiết với bốn người bọn họ nữa. Vì... Tần Nhược Ái chọn Ngụy Long Thần.]
- Vạn Phong... Bác đang nói về con bé!
- [Bác Hoàng Phủ, bác yên tâm. Cháu chỉ em Mộc Mộc là em gái, hơn hết... Nếu như thật sự cô ấy là con gái bác... Thì người kết hôn cùng Ngụy Long Thần là Trúc Lâm, không phải Hoàng Phủ Tuệ Mộc! Hơn hết nữa là... Cháu tôn trọng quyết định của Mộc Mộc.]
Hoàng Phủ Tước ngắt máy, sau đó ông lại bấm cho một số máy được lưu là 'A Tề' ý chỉ Hoàng Phủ Tề An.
- [Anh hai, có việc gì sao?]
- A Tề, em biết vợ của Ngụy Long Thần chứ?
- [Em biết]
- Em gửi ảnh cô gái đó cho anh.
- [Có việc gì sao? Em sắp xếp cho cô ấy ở biệt thự cũ. Anh có thể tự mình sang đó.]
- Em cứ gửi anh trước đã.
Sau đó, Hoàng Phủ Tước rất nhanh chóng đã nhận được ảnh của Trúc Lâm. Là bức ảnh trong hôn lễ mà cô cùng Ngụy Long Thần và Long Ân cùng chụp với nhau. Phía dưới ảnh, Hoàng Phủ Tề An còn để một hàng chữ "Đây là con trai của cô ấy và Ngụy Long Thần"
Dòng chữ này đập ngay vào mắt Hoàng Phủ Tước. Đến con cũng đã có rồi sao? Nhưng mà... Nếu như ông ta nhớ không lầm thì năm nay Trúc Lâm chỉ mới có hai mươi mốt tuổi. Mà thằng bé này chắc cũng đã gần hai tuổi rồi. Vậy cũng có nghĩa là Trúc Lâm mang thai khi chỉ mới mười tám tuổi?
Hoàng Phủ Tước siết chặt nắm đấm lại nhìn. Nếu như con bé thật sự là con gái của ông, thì Ngụy Long Thần chẳng phải đã ép buộc con gái ông mang thai sao?
- Ngụy Long Thần, cậu hãy cầu mong rằng Trúc Lâm không phải con gái tôi đi. Nếu không...
[...........................]
Còn Trúc Lâm, sau khi cô được Trịnh Khiêm đón từ trường trở về liền thấy một bó hoa hồng nhỏ ở trước cổng nhà. Trúc Lâm mỉm cười nhẹ rồi cầm luôn bó hoa vào nhà.
- Phu nhân, cô có dùng bữa luôn không ạ?
- Một lát nữa cháu sẽ dùng sau.
Sau đó, Trúc Lâm cầm bó hoa trở về phòng, cô đang nghĩ đây là hoa do Ngụy Long Thần gửi đến. Nhưng trên trong đó co một phong bì màu trắng, cô đang nghĩ là thư nhưng mà khi mở ra thì... Là một sắp ảnh.
Cô có thể đoán là đây là ảnh của Ngụy Long Thần những năm trung học. Có một bức ảnh ghi rõ ngày tháng năm, còn ghi tên phía sau. Cô nhận ra được, đây là Ngụy Long Thần... Nhưng cô gái bên cạnh là...