Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 643



Chương 643:

 

Triệu Tử Long sửng sốt, nhìn Lâm Quán Quán một cách dò hỏi, Lâm Quán Quán lạnh lùng nhìn Lâm Song Song: *Xin lỗi, tôi không quen biết cô ta!”

 

Lâm Song Song cuồng loạn gào thét: “Lâm Quán Quán, đồ khốn kiếp, bây giờ cô nỗi tiếng rồi lại không nhận chị họ của mình à! Nói cho cô biết, cô dụ dỗ chồng của tôi, tôi sẽ không buông tha cho cô.”

 

Mọi người sửng sốt.

 

Dụ dỗ chồng của chị họ?

 

Ánh mắt mọi người nhìn Lâm Tiệm Quán đột nhiên trở nên kỳ quái.

 

Thấy thế, Giản Ninh che lại cổ, tức giận nhảy ra ngoài: “Người đàn bà này nói bậy cái gì đó! Mọi người đừng nghe cô ta nói bậy, ném cô ta ra ngoài đi!”

 

“Tôi nói bậy sao?”

 

Lâm Song Song tóc tai bù xù, hai má sưng đỏ, trông rất chật vật, cô đứng lên, lảo đảo đi đến trước mặt Lâm Quán Quán: “Lâm Quán Quán, nếu cô dám làm thì cũng dám thừa nhận! Cô vì trèo cao nên đặt phòng khách sạn với Lãnh Quân Lâm chồng tôi. Tôi đã thu thập được tất cả ngày tháng và số phòng hét rồi, cô còn có thể nói gì nữa. “

 

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sốc.

 

“Lãnh Quân Lâm? Tôi không có nghe làm chứ, Lãnh Quân Lâm không phải là Tổng giám đốc truyền thông Hoa Hạ sao?”

 

“Này, tôi chợt nhớ ra. Hiện tại “Uyễn Phi Truyện” không phải đang hot sao sao. Cách đây một thời gian tôi thấy tin tức của Lâm Quán Quán ký hợp đồng với truyền thông Hoa hạ, Lãnh Quân Lâm đúng là chồng của chị họ cô. Một số cư dân mạng còn nói là cô ấy có thể nhận được vai này nhờ vào mối quan hệ của chị họ.”

 

“Ôi trời ơi, có thật không?”

 

“OMG! Nếu đây là sự thật, tin tức này quá tuyệt vời! Mối quan hệ thật loạn mà.”

 

Nghe được dị nghị bên tai, ánh mắt Lâm Quán Quán thâm thúy, Giản Ninh đã tức giận rồi, lo lắng đến mức giậm chân: “Các người đang nói cái gì vậy? Muốn nói những điều như vậy thì phải có bằng chứng, nếu không chính là vu khống người khác, phải chịu trách nhiệm với pháp luật!”

 

*Tôi không nói nhảm!” Lâm Song Song ôm mặt khóc lóc kể lễ với mọi người: “Mọi người phân xử giúp tôi… Nếu không phải là bắt đắc dĩ, tôi sẽ không ra tay như vậy. Lâm Quán Quán là em của tôi. Là em họ đó. Tôi nằm mơ cũng không bao giờ nghĩ cô ấy có thể làm chuyện vô liêm sỉ như vậy. Vì lợi ích riêng mà cô ấy thực sự đã quyền rũ chồng tôi. Được rồi! Có quá nhiều chuyện như vậy trong giới giải trí, gặp dịp thì chơi không thể làm thật. Nhưng mà chồng tôi, vì cô ấy mà muốn ly hôn với tôi! “

 

Lâm Song Song suy sụp khóc: “Lãnh Quân Lâm đã kết hôn với tôi năm năm! Năm năm! Bây giờ anh ấy muốn ly hôn với tôi vì hồ ly tinh này, tôi yêu anh ấy rất nhiều… sao anh ấy có thể đối xử với tôi như thế này.”

 

Nghe cô khóc lóc kể lễ, mọi người nhìn cô một cách thương cảm.

 

Đặc biệt là phụ nữ.

 

Phụ nữ có chồng ghét nhát là tiểu tam.

 

Hơn nữa, Lâm Quán Quán còn dụ dỗ được chồng của chị họ mình.

 

Bị cả chồng và em họ phản bội, mẹ nó, thật sự quá xui xẻo.

 

Đông thời.

 

Ánh mắt nhìn Lâm Quán Quán cũng trở nên khinh thường.

 

Không nghĩ tới.

 

Nhìn đẹp đẽ và hào phóng, không ngờ lại không biết xấu hổ như vậy.

 

“Não của người phụ nữ này bị vấn đề à!” Giản Ninh tức giận. “Chồng cô sắp ly hôn với cô rồi, cô không nhìn lại bản thân mình lại làm đổ nước bẩn cho người khác! Từ khi Quán Quán gia nhập công ty, chúng tôi gặp được Tổng giám đốc tổng cộng được có vài lần, dựa vào cái gì mà cô vu khống cô ấy như vậy! “

 

Giản Ninh độc miệng nói: “Đồ điên! Chồng của cô trước mặt cô là bảo bối, còn trước mặt chúng tôi chả là cái cóc khô gì! Quán Quán chúng tôi không quan tâm đến đàn ông đã có gia đình!”

 

Giản Ninh nói mà không lựa lời.

 

Để bảo vệ Lâm Quán Quán, ngay cả Tổng giám đốc của chính mình cũng mắng.

 

“Cô cút ngay, tôi đang nói với Lâm Quán Quán có liên quan gì đên cô!”

 

“Bằng chứng đâu! Có bản lĩnh thì đêm chứng cứ ra! Quán Quán chúng tôi hét lần này đến lần khác bị các người hãm hãi từ khi mới ra mắt nên các người cứ làm tới đúng không? Cô cứ nói là chị họ của Quán Quán, nói rằng Quán Quán coi thường tình chị em, giật chồng cô. Còn cô thì sao, không có chứng cứ gì mà cứ nói bậy, trong lòng cô coi Quán Quán chúng tôi là em gái cô à? Tôi thấy cô là bình mực đen! Cô cố tình bôi nhọ Quán Quán chúng ta!”

 

Giản Ninh trầm giọng nói.

 

Mọi người nhìn nhau.

 

Đúng rồi.

 

Lâm Song Song này không có bằng chứng, chỉ bằng một ít lời nói của cô, Lâm Quán Quán đã bị kết tội!

 

Nhưng mà.