Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 906



Chương 906:

 

Anh suy nghĩ nhiều lần, vẫn cảm thấy, chỉ có lĩnh chứng, cho cô cái xưng hô “Tiêu phu nhân”, mới có thể làm cho những người mơ ước có được cô tự giác rời xa.

 

Nhân lúc Lâm Quán Quán ăn cơm, Tiêu Lăng Dạ lấy điện thoại ra bắt đầu xem ngày.

 

“Chậc…” Lâm Quán Quán cắn đũa, suýt chút nữa phun ra, “Tiêu Lăng Dạ, anh đây là… chọn ngày hoàng đạo sao, không phải, anh mê tín như vậy à.”

 

“Không phải mê tín!”

 

“Hả?”

 

“Hôn nhân đại sự phải coi trọng, đương nhiên phải có may mắn!”

 

Được rồi.

 

Lâm Quán Quán không nói gì nữa, ăn cơm xong, cô cầm một ly sữa nhỏ uống, trong đầu lại đang suy nghĩ lung tung.

 

Hự…

 

Hôm qua Khương Ninh vừa mới tìm cô, muốn cô biết khó mà lui, nếu bà ấy biết Tiêu Lăng Dạ muốn lĩnh chứng với cô, chỉ sợ sẽ trực tiếp tức giận hộc máu!

 

Hì hì!

 

Nói không chừng, Khương Ninh còn tưởng rằng hành vi này của cô là cố ý khiêu khích bà ấy.

 

Còn chị gái.

 

Nếu chị gái biết cô muốn lĩnh chứng, nhất định sẽ vui cho cô.

 

Nghĩ đến chị gái.

 

Lúc này Lâm Quán Quán mới nhớ tới, từ năm mới đến bây giờ, đã hơn hai tháng trôi qua, trong khoảng thời gian này hình như chị gái không liên lạc với cô, mà cô cũng bị mọi chuyện quấn thân, dĩ nhiên cũng không có liên lạc với chị gái.

 

Nghĩ đến phải nhận chứng chỉ, cô còn có chút ngượng ngùng, nghĩ trong lòng, vẫn là chờ ngày nhận chứng chỉ gọi điện thoại cho chị ấy vậy.

 

“Chọn xong rồi sao!”

 

Lâm Quán Quán lấy lại tinh thần, duỗi cổ nhìn điện thoại di động trong tay anh, “Chọn ngày nào vậy?”

 

“Ba mươi tháng tư!” Tiêu Lăng Dạ đưa điện thoại di động đến trước mặt Lâm Quán Quán, “Ngày tốt cưới hỏi!”

 

“Còn nửa tháng nữa.”

 

Bây giờ dương lịch là ngày mười lãm tháng tư.

 

Tiêu Lăng Dạ nghe giọng điệu của cô tựa hồ có chút tiếc nuối, nhíu mày, “Chờ không kịp?”

 

Mặt Lâm Quán Quán đỏ bừng, nhớ lại giọng điệu vừa rồi của cô, hình như thật sự có chút… không thể chờ đợi để cảm giác.

 

Thật là không rụt rè!

 

“Khu!”

 

Cô ho nhẹ một tiếng, vừa định nói cái gì để cứu vãn mặt mày, lập tức nghe thấy tiếng thở dài thâm trằm của Tiêu Lăng Dạ, “Anh cũng cảm tháy thời gian quá dài!”

 

Tiêu Lăng Dạ lại lật lại lịch, phát hiện ngày hoàng đạo gần đây, anh nhíu mày nửa ngày, một lát sau đóng điện thoại di động lại, bình tĩnh nói, “Anh cảm thấy không nên quá mê tín, ngày mai chúng ta sẽ đi lĩnh!”

 

Khóe miệng Lâm Quán Quán cuồng hút.

 

Cô mở tay ra, “Đưa đây!”

 

Tiêu Lăng Dạ bất đắc dĩ đặt điện thoại di động vào lòng bàn tay cô.

 

Điện thoại di động của Tiêu Lăng Dạ cũng thiết lập khóa vân tay cho Lâm Quán Quán, ngón tay cô vừa đặt lên, điện thoại di động lập tức tự động mở khóa, cô lật lịch, phát hiện, ngày ba mươi tháng tư thật sự là ngày tốt gần nhất với bọn họ.

 

*Vậy thì hôm đó đi!”

 

Tiêu Lăng Dạ nhíu mày, tựa hồ cảm thấy nửa tháng quá khó chịu, “Quán Quán…”

 

Lâm Quán Quán, “Cứ quyết định như vậy đi!”

 

Tiêu Lăng Dạ, “…”

 

“Chỉ nửa tháng thôi, rất nhanh sẽ trôi qua.” Lâm Quán Quán vỗ vỗ bả vai anh an ủi, “Nếu như anh không tra lịch, ngày mai đi lĩnh chứng chắc chắn em không có ý kiến, nếu đã tra, vậy thì có dấu hiệu tốt, vẫn là chờ ngày hoàng đạo đi. Dù sao thời gian dài như vậy, nhưng cũng chỉ là nữa tháng thôi, đúng không?”