[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 547: Bao Vây Chơi Đồ Mạnh



“Weeeeeek!”

Thức ăn và nơi ở. Chúng là những yếu tố cơ bản của cuộc sống con người và cũng là thú vui của con người. Con người thật khó sống khi thiếu thức ăn và nơi ở. Họ là những sinh vật luôn mong muốn một ngôi nhà lớn hơn và đẹp hơn, quần áo đắt tiền hơn và thức ăn ngon hơn.

Tuy nhiên, Grid đã mạnh dạn từ bỏ điều ấy. Mong muốn trở nên mạnh mẽ hơn của cậu còn lớn hơn cả mong muốn được ăn thức ăn ngon. Tất nhiên, nó không dễ dàng như vậy.

“Khụ khụ! Idan chết tiệt! Làm sao mà thịt thăn bò ông ta có thể nấu thành vị như shit vậy? ”

Grid đang ở trong phòng tắm trong nhà hàng của Idan. Cậu ứa nước mắt và sổ mũi. Đó là hậu quả của việc nôn ra thức ăn rác rưởi. Điều khủng khiếp là các chỉ số của cậu ấy đã không tăng lên mặc dù sau khi ăn những thứ rác rưởi như vậy. Grid cảm thấy bực bội với thế giới tràn ngập tỉ lệ xác xuất này. Nó đã đủ khiến cậu run sợ.

“Nhưng chính mình mới là người đã chọn ăn thức ăn của Idan … Kết quả có thể tồi tệ thật, nhưng mình không cảm thấy hối hận về lựa chọn của mình.”

Trông cậu ta nói thì không nghiêm túc chút nào trong khi vẫn đang nôn. Tuy nhiên, Grid đang tự hào về bản thân mình. Vì cậu đã duy trì sự kiên nhẫn và kiên trì của mình cho đến khi đạt được kết quả như ý muốn. Giờ đây, cậu đã nhận thức được rằng đó không phải là điều mà ai cũng có thể làm được.

“Chà … Tin tốt là cái dạ dày trống rỗng của mình đã được giải quyết.”

Thể Lực của cậu ấy đã được khôi phục lại bình thường.

Toẹt toẹt. Grid rời đi và đi thẳng đến Lâu Đài Pangea. Cậu nằm xuống chiếc giường trong căn phòng được giao cho cậu và đăng xuất khỏi game.
“Ư… mình vẫn còn cảm thấy buồn nôn.”

Nước da của Shin Youngwoo đã hoàn toàn nhợt nhạt khi cậu rời khỏi cỗ máy. Mùi vị thức ăn của Idan vẫn còn đọng lại trong miệng cậu.

“Nếu mình đi ăn một cái gì đó ngọt ngào là sẽ không sao nữa.”

Cậu ấy chỉ bỏ đồ ăn ngon trong Satisfy mà thôi. Còn giờ cậu ấy đang thèm một ly latte khoai lang. Nó ấm, mềm và ngọt ngào. Nếu cậu ấy mua một cốc trên đường về nhà sau khi chạy bộ buổi sáng, mọi mệt mỏi của cậu ấy sẽ tan biến. Đó là một thứ xa xỉ mà cậu thậm chí không dám nghĩ đến khi cậu nghèo. Nhưng giờ việc Shin Youngwoo tự chi 20.000 cho bản thân thì chẳng là gì cả. Cậu ấy thậm chí đã từ thiện 10.000 cho Trường Đại Học X rồi cơ mà, nên làm sao cậu ấy có thể ngần ngại mua một đồ uống chỉ 20.000 chứ?

Tương tự. Vốn dĩ Youngwoo chỉ keo kiệt với người khác mà thôi. Chứ không thì cậu ấy sẽ không mua một chiếc xe 2.64 tỷ nếu như cậu keo kiệt với bản thân.

“Mình sẽ đi ăn.”

Youngwoo nằm dài một lúc lâu trong vườn và sau đó bước vào thang máy. Sau đó cậu ấy hướng đến chuỗi cửa hàng cafe nổi tiếng ở tầng một của tòa nhà.

“Xin chào.”

Một quán cà phê ngắm cảnh. Đó là một không gian ấm cúng có thể so sánh với được một quán cà phê ở trung tâm thành phố. Một nhân viên quán cà phê đã chào đón cậu với nụ cười rạng rỡ và Youngwoo gọi một ly latte khoai lang. Cậu ngồi bên cửa sổ đầy nắng và thể hiện một vẻ mặt thư giãn.

‘Các tòa nhà của các thành viên Bang Hội sẽ sớm xây xong.’

Sáu tòa nhà cao tầng hiện đang được xây dựng bên cạnh tòa nhà của Youngwoo. Đó là những tòa nhà thuộc sở hữu của Yura, Jishuka, Pon, Huroi và Vantner. Youngwoo cảm thấy mình như một người mới vậy. Cậu cảm thấy hạnh phúc vì bản thân từng mắc nợ trước đây của cậu giờ đã trở thành ông chủ tòa nhà và các đồng đội của cậu đều làm ăn tốt. Trái tim cậu đã đủ hạnh phúc để lấp đầy thế giới.

Người nhân viên đưa đồ uống của cậu ra với một nụ cười nhẹ rồi hỏi cậu với vẻ mặt lo lắng. “Tôi đã xem tin tức. Mấy hôm nay, Bang Hội Chơi Đồ Mạnh đang gặp khó khăn. Anh có ổn không?”

“?”

Bang Hội Chơi Đồ Mạnh đang gặp khó khăn à?

‘Chúng tôi đang ổn mà?’

Youngwoo không nói nên lời và nhân viên giải thích cho cậu.

“Tôi đã nghe từ những người chơi thuộc Vương Quốc Vĩnh Hằng rằng Bairan và Patrian đang bị đối phương cô lập hoàn toàn. Buồn quá. Tôi chắc sẽ chiến đấu vì Chơi Đồ Mạnh nếu cấp độ của tôi cao hơn một chút rồi. “

“…Những người chơi?”

Youngwoo đã nhận ra sai lầm của mình.

‘Tên khốn Aslan đó đã giao nhiệm vụ tiêu diệt Chơi Đồ Mạnh!’

Lauel đã nói rằng Chơi Đồ Mạnh có thể chống đỡ được mọi đòn tấn công của kẻ thù ngay cả khi Grid không ở đó. Cậu chỉ cần trở nên mạnh mẽ ở Lục Địa Phía Đông và trở lại mà thôi. Vào lúc đó, Grid đã ngoan ngoãn gật đầu.

‘Mình không nghĩ đến việc các người chơi sẽ can thiệp.’

Đúng là cậu vẫn chưa hết ngu.

Bịch!

Cậu ấy nhảy ra khỏi chỗ ngồi. Và cậu đang chạy đến thang máy thì bỗng dừng lại tại chỗ. Đó là do chủ quán cà phê vừa mang ra một chiếc bánh trông rất đẹp mắt.

“Mình sẽ ăn thật ngon đã.”

Cậu ấy không thể cưỡng lại một bữa ăn miễn phí được! Youngwoo cầm chiếc bánh và lên thang máy. Cậu nhấn nút lên căn hộ áp mái và rút điện thoại ra.

“… Mà không. cậu ta sẽ chỉ bảo mình đừng lo lắng mà thôi.”

Youngwoo đã nghĩ đến việc liên lạc với Lauel. Nhưng rồi cậu đổi ý và rút trong ví ra một tấm danh thiếp, sau đó cậu gọi đến số đó. Cuộc gọi này đã được thiết lập để người nhận trả tiền cước. Vì sao vậy?

“Bunny Bunny à? Uh, ừm … Bật phiên dịch tiếng Anh như nào nhỉ? “

Đó là một cuộc gọi quốc tế!
Bairan.

Đó là thành phố nhỏ tiếp giáp với Winston và ban đầu thuộc quyền của Hầu Tước Steim. Vì Jisuka và Bang Hội cũ đã đạt được những thành tựu lớn ở phía Bắc nên nó đã được trao cho Jishuka và sau đó là Grid. Yura muốn bảo vệ nó. Bairan là một lãnh thổ mà Jishuka – một thành viên sáng lập của Chơi Đồ Mạnh đã mang đến như một món quà.

Yura thì chỉ mang mỗi bản thân mình đến Chơi Đồ Mạnh mà thôi. Ngoài ra, cô ấy đã không thể làm được gì nhiều sau đó. Cô ấy chỉ giúp đỡ được một chút trong cuộc đột kích Tiramet mà thôi. Từ quan điểm của Chơi Đồ Mạnh, cô ấy chẳng phải là vô dụng sao?

‘Mình cần chứng minh giá trị của mình.’

Đó không chỉ là mong muốn của riêng cô để lấy hình ảnh với Grid. Mà việc đóng góp cho tổ chức mà cô ấy thuộc về thì là chuyện đương nhiên.

Bịch.

Yura bước lên bức tường thành của pháo đài nhỏ. Cô ấy lôi ra một chiếc dây buộc tóc màu vàng và buộc lại mái tóc đen dài của mình. Linh hồn của hàng ngàn người chơi đối phương khi nhìn thấy cô ấy đã bay đi mất cùng một lúc. Chân tay thon thả và một khuôn mặt hoàn hảo. Tỷ lệ cơ thể của Yura là phi thực tế đến mức họ tự hỏi liệu cô có phải do Chúa tạo ra hay không.

“Wow … Khuôn mặt của cô ấy trở đã nên thon hơn sau khi cột tóc.”

“Cô ấy còn đẹp hơn cả NPC. Đó là một người thật à? ”

“Quá đẹp…”

Mọi người từ nhiều chủng tộc đã phải kêu lên. Da cô trắng hơn cả bông tuyết. Đôi môi và đôi mắt long lanh có thể quyến rũ bất cứ ai nhìn thấy. Những người có mặt đã bị cô ấy thu hút là lẽ tự nhiên. Pon đã nhìn thấy phản ứng của kẻ thù và bật cười.

‘Họ đã mất trí rồi. Đến mình cũng phải ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô ấy mỗi khi nhìn thấy cô ấy. ‘

Pon chỉ quan tâm đến việc trở nên mạnh mẽ trong game mà thôi. Nhưng thực tế, anh cũng là một người đàn ông không thể sống thiếu phụ nữ. Đối với anh, Yura là một cô gái thực sự đáng để mơ ước. Nhưng anh đã từ bỏ Yura rồi. Vì anh không hề có ý định trở thành đối thủ của Grid.

“Theo báo cáo thì có 10.000 kẻ thù. Và một nửa trong số đó là người chơi.”

Một mặt, thật đáng khích lệ khi các người chơi có thể được đưa vào quân đội. Nhưng cũng bởi vì thế nên hệ thống quân đội của vương quốc đã khiến việc gửi gián điệp vào trở nên dễ dàng. Tất nhiên, nó không yếu đến mức các thành viên Chơi Đồ Mạnh có thể lẻn vào được. Nhưng tính cách của Pon là rất ôn hòa và vì vậy anh có nhiều mối quan hệ.

“Điều này thật thú vị. Cấp độ trung bình của binh lính vương quốc là 180 và người chơi là 140.

“Với việc hầu hết các bãi săn gần đó đều có cấp độ từ thấp đến trung bình, nên tất nhiên là cấp độ của người chơi sẽ thấp. Nhưng tôi không ngờ cấp độ của binh lính vương quốc lại cao như vậy.”

“Tôi đồng ý. Cấp độ trung bình của binh lính đang tấn công Patrian chỉ là 160. Tại sao họ lại gửi đội quân này mạnh hơn đến đây thay vì Patrian?”

“Đó là vì Bairan gần thủ đô hơn Patrian. Theo quan điểm của vương quốc, việc đặt căn cứ ở Bairan sẽ thuận tiện hơn ”.

“Tôi hiểu rồi. Chẹp chẹp, Họ chắc chắn sẽ không dám tấn công Bairan nếu Hầu Tước Steim chọn đứng về phía chúng ta đâu. Ông ấy không biết rằng mình được trở thành hầu Tước là nhờ Grid à? ”

“Anh phải hiểu vị trí của Hầu Tước Steim. Bản chất của ông ấy là một chủ thể trung thành của Vĩnh Hằng. Ngay cả khi nhà vua giết anh trai mình thì ông ấy cũng không dễ dàng để phản bội chút nào. Chiến tranh là đáng sợ hơn bất cứ điều gì khác. Ông ấy chắc đang sợ những người quý giá của mình sẽ bị nó cuốn đi mất. Nên tôi tôn trọng tấm lòng của ông ấy ”.

Yura là cựu thành viên của Giáo Hội Yatan và rất quen thuộc với việc tàn sát. Cô luôn dính đầy máu của kẻ thù và từng có biệt danh là Huyết Phù Thủy. Nhưng khi đó, cô ấy chỉ là trung thành với vai trò của mình mà thôi. Chứ không giống như Lauel, cô không coi mọi người là công cụ và cô đánh giá cao tấm lòng của Hầu Tước Steim. Cô biết rằng một người đàn ông trân trọng những người dân của mình thì sẽ là người có giá trị.

‘Một người tài năng cần thiết cho vương quốc của Youngwoo.’

Họ sẽ thắng trong cuộc chiến mà không cần phải gây áp lực lên Hầu Tước Steim. Yura cam kết và rút ra một thanh kiếm. Đúng vậy, đó là một thanh kiếm thay vì một khẩu súng. Nó không phải là một thanh kiếm lưỡi lê đầu cây súng nữa mà chỉ là một thanh kiếm thuần túy dài 1 mét. Pon nghiêng đầu sang một bên.

“Một thanh kiếm à? Vũ khí chính của Kẻ Diệt Quỷ không phải là súng kỹ thuật phép thuật sao?”

“Tôi cũng có thể sử dụng keiems như một vũ khí chính. Kẻ Diệt Quỷ có 2 kỹ năng [Thông Thạo Súng] và [Thông Thạo Kiếm] bằng cấp của nhau.”

Lý do cô ấy đã chọn một khẩu súng là bởi vì Kẻ Diệt Quỷ đời trước đó đã làm như vậy. Cô ấy cũng nghĩ rằng một khẩu súng là một vũ khí tốt hơn một thanh kiếm đối với một Kẻ Diệt Quỷ. Nhưng cô ấy đã thay đổi suy nghĩ của mình kể từ sau Giải Đấu Quốc Tế. Cô ấy đã từng rất vất vả khi phải cận chiến kể từ những ngày còn là một pháp sư bóng tối. Giờ cô không muốn sợ việc kẻ thù đến gần nữa.

Ngoài ra, một lý do quan trọng để cô ấy chọn thanh kiếm cũng là vì Grid. Grid không thể chế tạo súng một mình được. Anh ấy cần sự trợ giúp của phép thuật và giả kim thuật. Nhưng ngược lại, Grid có thể tự chế tạo ra kiếm được. Nên sử dụng kiếm thì cô sẽ có thể nhận vụ khí từ Grid dễ dàng hơn.

Vì vậy, Yura đã chọn kiếm. Và đó là một sự lựa chọn tuyệt vời.

Khi còn là pháp sư bóng tối, cô ấy đã phát triển và kết hợp phép thuật cùng với khả năng phản ứng nhanh nhẹn vượt ra ngoài lẽ thường và thể hiện được một khả năng chiến đấu mạnh mẽ. Nhờ khả năng tính toán thời gian thực kết hợp với kiếm thuật của mình, cô đã trở nên nguy hiểm chết người như gai hoa hồng vậy.

“Bất cứ khi nào thời gian hồi chiêu của các kỹ năng cơ bản của tôi xong, tôi sẽ mở cánh cổng và hành động.”

“…Hả?”

“Kẻ thù ở cấp độ 200. Nếu tôi ra tay và giết 100 người, chúng ta sẽ có thể giành chiến thắng nếu cứ lặp đi lặp lại như vậy.”

“…”

Bộ não của cô ấy thì giống Lauel, trong khi tính cách của cô ấy giống Grid. Pon đã bối rối trước chiến thuật điên rồ này và cố gắng ngăn cản cô ấy.

“Không, như thế sẽ không hiệu quả cho dù cô có khỏe đến đâu đi nữa. Thể Lực của cô chính là một vấn đề, và pháo đài …”

Nhưng đã quá muộn. Yura đã nhảy xuống bức tường thành và ra lệnh cho binh lính mở cổng.

Kẹtttt!

“Gì thế?”

“Tự mở cổng à?”

“Họ bị điên à?”

Những người lính và người chơi của vương quốc đã cười sung sướng khi họ nhìn cánh cổng của Bairan mở ra. Vì họ có tận 10.000 người, trong khi phía bên kia chỉ có 2.000. Bairan đúng ra phải khép mình lại như một con rùa chứ không nên mở cổng như này.

“Hahaha! Bairan? Các ngươi đâu thể chiến đấu nên giờ muốn đầu hàng phải không? Ặc! ”

Họ chắc rằng ​​sẽ tiến vào được mà không phải đổ giọt máu nào. Thế nhưng sau đó, cơ thể của những người chơi phấn khích đó đã bắt đầu chuyển sang màu xám từng người một.

Bùm!

Bùm! Bùm!

Đó là một bữa tiệc xám của những cây cột ánh sáng màu xám vươn lên bầu trời. Yura thì đứng ở trung tâm. Vẻ mặt của cô ấy không hề thay đổi trong khi thanh kiếm vốn được dùng để tiêu diệt ác quỷ giờ đang lấy mạng con người. Cô ấy là một thần chết nhưng lại xinh đẹp như một nữ thần.

Yura sử dụng [Thăng Hoa] giữa cuộc bắn phá của những mũi tên và phép thuật.

“Phiên bản nữ của Kraugel à?”

Pon không thể không nghĩ như vậy khi anh nhìn Yura di chuyển qua kẻ thù nhanh như chớp. Cô ấy là người chơi xếp hạng thứ 5 trước đây. Cô ấy cũng là một thiên tài và bây giờ cô ấy đã là một huyền thoại.
Tại thành phố pháo đài Patrian.

“Điên rồ … Những người này là ai vậy?”

Mặt những người chơi của Vương Quốc Vĩnh Hằng trở nên trắng bệch. Mỗi lần Jishuka bắn ra một mũi tên, hàng chục đồng đội của họ đã chết. Hàng trăm binh sĩ đã bị chặn lại bởi khiên của Vantner và Toban. Mỗi khi các thành viên Chơi Đồ Mạnh bước vào chiến trường với Regas ở phía trước, quân đội của họ sẽ bị tàn phá. Đối với những người chơi bình thường và cấp thấp mà không thể đối phó với nhiều hơn một hoặc hai người lính một lúc thì các thành viên Chơi Đồ Mạnh đúng là những người siêu việt.

Vào ngày thứ hai của cuộc chiến. Những ranker hàng đầu đã lặng lẽ quan sát những người lính Vĩnh Hằng và những người chơi bình thường lùi lại và họ thấy mình đang đứng ở ngã ba sự lựa chọn. Họ nên hóp sức mạnh của mình cho Vương Quốc Vĩnh Hằng và tấn công Chơi Đồ Mạnh như đã định, hay họ nên đứng ngoài?

‘Mình sẽ góp sức mạnh của mình nếu Vương Quốc Vĩnh Hằng mạnh hơn một chút.’

‘Quân số không nhiều, nên mình không muốn giúp đỡ.’

Khi bắt đầu trò chơi. Hầu hết người chơi đã chọn Đế Quốc Saharan làm điểm xuất phát. Đế Quốc này có nhiều cơ sở hạ tầng giúp việc thưởng thức trò chơi trở nên dễ dàng hơn. Vương Quốc Vĩnh Hằng so với Đế Quốc ư? Đó chỉ giống như một ngôi làng nằm ở phía Bắc lục địa mà thôi.

Độ nhận biết của Vương Quốc Vĩnh Hằng chỉ như hạng ba mà thôi. Nên trên thực tế, số lượng người chơi thuộc Vương Quốc Vĩnh Hằng thì ít và có chất lượng thấp. Nhưng một chuyện đã xảy ra khi những ranker hàng đầu quyết định rời khỏi chiến trường.

“Quân tiếp viện đã đến!”

Một giọng nói vang lên trên chiến trường. Sự chú ý của mọi người tất nhiên đã chuyển sang hướng đó. Sau đó những người chơi của Vương Quốc Vĩnh Hằng đã lấy lại được sắc mặt của họ.

Đó là Jeff, Ralph và Bubat. Các Bang Chủ của Bảy Bang hội cũ đang dẫn các thành viên bang hội của họ can thiệp vào cuộc chiến. Bubat là người có những phép khống chế mạnh nhất và danh tiếng vô song trên chiến trường, anh mỉm cười hài lòng.

“Mình không thể bỏ lỡ một cơ hội để gây rối với Grid được.”

Bubet không phải là thành viên của Vĩnh Hằng và đã không được giao nhiệm vụ giết Chơi Đồ Mạnh. Nhưng điều đó không quan trọng với anh ta. Grid đã khiến anh ta thất vọng nhiều lần trong Giải Đấu Quốc Tế và cuộc xâm lược của Reidan, vì vậy anh ta đã luôn mơ được trả thù Grid.

“Đi thôi! Xóa sổ Chơi Đồ Mạnh!”

“Waaahhhhhhhh!”

Sự xuất hiện của đội quân hùng mạnh đã nâng cao tinh thần cho họ. Các ranker cấp cao nhận thấy điều này và cũng tham gia cuộc tấn công. Khuôn mặt xinh đẹp của Jishuka đã nhăn lại.

“Những con cún con đã trở thành những con chó rồi.”

Giờ thì cô đã thấy nguy hiểm một chút rồi.