“Đó là lý do tại sao các NPC của Winston bảo tôi mua quần áo lông thú”.
“Đó là lý do tại sao nên lắng nghe lời khuyên của các NPC …”
Biên giới là thủ phủ của lãnh thổ của Công tước Steim, nó nằm ở cực bắc của Vương quốc Chơi Đồ Mạnh. Bão tuyết đã hoành hành quanh năm và những du khách lần đầu đến đây đã không khỏi thất vọng vì lạnh. Một số người chơi cấp thấp thậm chí đã bị đóng băng.
“Làm sao nơi lạnh giá này có thể trở thành thành phố tốt nhất ở phía Bắc được?”
“Tôi đồng ý. Thật khó có thể trồng trọt trong thời tiết lạnh giá này và phạm vi hoạt động của mọi người sẽ bị hạn chế. ”
Vào thời của Vương quốc Vĩnh Hằng, có một số lượng lớn quái vật sống ở phía Bắc của vương quốc. Nhưng Công tước Steim can đảm đã chiến đấu với lũ quái vật và giúp miền Bắc đạt được sự phát triển thịnh vượng. Nhưng làm sao nó có thể phát triển mạnh như vậy trong khi việc canh tác gặp khó khăn vì giá lạnh?
Đó là nhờ có số lượng lớn của các bầy quái vật vẫn còn sót lại. Người miền Bắc săn quái vật, ăn thịt quái vật, xuất khẩu các vật liệu từ quái vật, cưỡi quái vật và tích lũy của cải. Cái lạnh cũng không phải là vấn đề nữa. Vì người miền Bắc chịu lạnh tốt và có câu nói rằng ‘người miền Bắc không biết lạnh.’ Nhiều người đã đánh giá rằng khả năng đó là do thiên nhiên ban tặng, nhưng sự thật thì sao?
“Người miền Bắc không cảm thấy lạnh nhờ bộ đồ lót này. Bạn có muốn mua bộ đồ lót này không?”
Run rẩy.
Ngay khi một nhóm người chơi run rẩy đến Frontier, các NPC đã lao về phía họ. Họ đang cầm đồ lót trên tay. Đó là đồ lót lông.
“Đồ lót làm từ lông yeti có tác dụng tuyệt vời trong việc bảo vệ cơ thể bạn khỏi bị đóng băng và tê cóng. Đồ lót này là thứ bắt buộc đối với miền Bắc. Tất cả người dân miền Bắc đều mặc đồ lót này.”
‘Có nhiều thương nhân đồ lót vậy nhỉ?’
Ở mỗi thành phố thì thường có những thương nhân nhắm mục tiêu đến khách du lịch và lữ khách. Tuy nhiên họ chưa bao giờ thấy một thương gia bán đồ lót cho khách du lịch như này cả.
“Haizz, không sao đâu mà. Mình sẽ không mua những thứ vô dụng như vậy. “
Mặc đồ lót thì ấm được gì chứ chứ? Những người chơi có thành kiến với đồ lót đã không nghe lời các thương gia. Một số người chơi đã kiểm tra các thông tin của đồ lót, nhưng họ chỉ thấy thất vọng.
[Đồ Lót Miền Bắc] |
Đồ lót được làm bằng một lớp da yeti dày. Nó có tác dụng bảo vệ cơ thể khỏi cái lạnh cóng, nhưng nó dày quá nên không dễ chịu. * Khả năng chịu lạnh + 5%. * Nhanh Nhẹn -5%. * Tất cả các kỹ năng phần dưới sẽ giảm 10%. |
Nó là một mặt hàng có quá nhiều hình phạt chỉ đổi lại việc tăng khả năng chống lạnh thêm 5%.
“Thật ngạc nhiên khi đồ lót có các tính năng.”
“Nhanh Nhẹn bị giảm 5% là rất lớn.”
“Chẳng có nhiều quái vật trong khu vực nên chịu lạnh một chút vẫn tốt hơn là bị yếu đi.”
Một pháp sư có chỉ số Nhanh Nhẹn thấp sẽ không ảnh hưởng mấy nhưng việc giảm 5% Nhanh Nhẹn sẽ là chết người cho hầu hết các nghề. Những người chơi thất vọng và đã từ chối các thương gia và bỏ đi.
“Đưa cho tôi những bộ đồ lót đó.”
Bỗng một người đàn ông bất ngờ xuất hiện và kiểm tra thông tin của những món đồ lót mà các thương gia đang bán. Đó là một người đàn ông hoàn toàn không cảm thấy lạnh vì cơ thể anh ta không run rẩy chút nào, mặc dù anh ta không mặc quần áo lông thú. Không ai có thể xác nhận khuôn mặt của anh ta vì anh ta đang đội một chiếc mũ rộng vành.
“Tất cả các tính năng đều giống nhau cho dù khác loại. Không có đồ lót nào tốt hơn sao?”
“Có đồ lót tốt hơn đấy, nhưng nó chỉ được bán cho giới quý tộc thôi.”
“Tại sao?”
Người đàn ông đang tỏ ra thích thú với đồ lót ấy chính là Grid. Cậu ấy giấu danh tính của mình vì không muốn thu hút sự chú ý từ những người chơi khác.
“Chỉ có một thợ may duy nhất có thể tạo ra đồ lót tốt hơn ở Frontier thôi. Đồ lót do ông ấy làm ra là quá đắt để bán cho công chúng do số lượng ít của nó.”
“Người sản xuất đồ lót là một thợ may à.”
Grid đã dự đoán rằng không phải ai cũng có thể làm đồ lót được. VÌ nếu tất cả các thợ may đều biết cách làm đồ lót thì nó sẽ được thương mại hóa và các người chơi hiện tại sẽ mặc đồ lót đặt hàng theo cá nhân rồi.
“Có thể do thời tiết ở đây nên các thợ may của Frontier đã học được cách làm đồ lót.”
Người dân miền Bắc đã phải tìm cách chống chọi với giá rét. Và một trong những phương pháp đó là sản xuất ra đồ lót ấm áp.
“Tôi có thể gặp nghệ nhân đồ lót… à không, thợ may đồ lót ở đâu?”
“Không ai biết cả. Đột nhiên ông ta đã biến mất vào một ngày nọ.”
“Người thợ may đã biến mất à? Tại sao?”
“Ai mà biết được? Ông ta đã biến mất không chút tăm tích.”
“Hự…”
Đúng thật, nhiệm vụ nghề này không hề dễ dàng.
“Mình cần thu thập manh mối.”
Cậu cần phải tìm ra nơi người thợ làm đồ lót đã biến mất và tìm ra ông ta để học cách làm đồ lót. Grid hừng hực động lực và bắt đầu đi vòng quanh Frontier. Cậu ấy hỏi các NPC cư dân về người thợ làm đồ lót và cuối cùng đã thu hút sự chú ý của mọi người.
“Dạo này có một người đàn ông khả nghi đang hỏi thăm ngài Fatima.”
Thợ may cao cấp Fatima. Nhiều quý tộc đã bối rối khi kho báu của Frontier biến mất. Họ lo lắng rằng họ sẽ không thể mặc lại đồ lót do Fatima sản xuất nữa. Do đó, các nhà quý tộc đã tìm kiếm tung tích của Fatima. Nhưng không ai trong số họ có thể tìm thấy Fatima cả.
Việc không thể tìm thấy ông ta là đương nhiên. Vì Fatima đã bị bắt cóc và giam cầm bởi một quý tộc của Frontier, Đó là Bá tước Bruno. Ai có thể tưởng tượng rằng Bá tước Bruno đã bắt cóc Fatima chứ?
“Thưa ngài Fatima, ngài có vui không khi có rất nhiều người đang tìm kiếm ngài?”
“Tại sao … Tại sao ngài lại làm điều này?”
Bên dưới dinh thự của Bá tước Bruno. Fatima đang bị xiềng xích và vô cùng sợ hãi. Ông thấy bất an vì bị một nhà quý tộc bắt cóc không hiểu vì sao. Bá tước Bruno cười và ngồi vào ghế, bắt chéo chân và làm sạch móng tay mình.
“Tôi muốn gì à? Tất nhiên đó là đồ lót của ngài rồi.”
“Tôi-Tôi đã bán đồ lót cho ngài nhiều lần rồi mà?”
“Tôi muốn biết cách làm đồ lót cơ. Nếu ngài dạy tôi cách làm đồ lót xa xỉ của mình thì tôi hứa sẽ tha mạng cho ngài.”
Bá Tước Bruno đang để ý đến việc kinh doanh đồ lót. Các quý tộc và cư dân của Frontier chỉ coi đồ lót là “thứ để làm ấm cơ thể”. Tuy nhiên, Bá Tước Bruno lại cho rằng khả năng của đồ lót là vô tận. Ông ta nghĩ rằng nếu mình làm ra đồ lót với nhiều chức năng khác nhau và bán nó cho các hoàng gia và quý tộc của các vương quốc thì ông ta sẽ có thể thu về rất nhiều tiền.
“Công tước Steim có biết không…?”
Công tước Steim có đứng sau Bá tước Bruno không nhỉ? Fatima đã nghĩ tới điều tồi tệ nhất trong khi Bá tước Bruno đáp lại một cách đầy giễu cợt.
“Tôi không có ý định chia sẻ thông tin kinh doanh tốt này với một kẻ phản bội.”
“Kẻ phản bội ư..?”
Bá tước Bruno là cánh tay phải của Công tước Steim. Điều đầu tiên Công tước Steim đã làm ngay sau khi Vua Grid phong ông làm Công tước là phong Bruno làm Bá tước của mình. Công tước Steim hoàn toàn tin tưởng Bá tước Bruno. Tuy nhiên, Bá tước Bruno lại gọi Công tước Steim là một người phản bội. Ý định giết người đã tràn ngập trong mắt Bá tước Bruno.
“Chẳng phải ông ta là kẻ phản bội vì đã từ bỏ lòng trung thành với Hoàng gia và tiếp tay cho cuộc nổi loạn của con rể ông ta sao?”
Mặt Fatima tái đi.
“Ngài là … thành viên của Liên Minh Chống Grid à?”
Liên Minh Chống Grid. Họ bao gồm các quý tộc của Vĩnh Hằng. Đó là những người không thể chấp nhận Grid là vua và muốn hạ bệ cậu ta khỏi ngai vàng. Vào ngày diễn ra lễ thành lập Vương quốc Chơi Đồ Mạnh, người ta biết rằng liên minh đã bị đánh bại bởi Công tước Steim và Công tước Chris. Nhưng một số tàn tích vẫn còn sót lại, và thật ngạc nhiên, Bá tước Bruno là một trong số đó.
“Hiện tại, hơn 10% quý tộc của Vương quốc Chơi Đồ Mạnh thuộc Liên Minh Chống Grid. Tất nhiên, họ hành động thì có vẻ trung thành với Grid, nhưng đó chỉ là ngoài mặt mà thôi. “
Bá tước Bruno cần rất nhiều tiền. Số tiền đó là để thuê lính và chuẩn bị vũ khí!
“Liên Minh Chống Grid trước tiên sẽ loại bỏ Công Tước Steim, nuốt chửng phương Bắc, sau đó đối đầu với Grid. Nhưng cần phải có nhiều tiền để làm điều đó. Vì vậy, tôi cần phương pháp sản xuất đồ lót của ngài. Nào, ngài Fatima. Ngài không phải là một người dân của Vĩnh Hằng à? Ngài nên hợp tác với chúng tôi. “
“Ông ta bị điên rồi.”
Vương quốc đang ổn định sau khi chiến tranh kết thúc, và giờ ông ta muốn bắt đầu một cuộc chiến tranh khác ư? Cuối cùng, chỉ có người dân là chịu thiệt mà thôi. Các bé trai sẽ bị buộc phải tham gia chiến tranh và nhiều người sẽ mất mạng và gia đình của mình. Fatima đã rất tức giận.
“Thật buồn cười làm sao. Bá tước Bruno, ngài chỉ đang che giấu tham vọng của mình đằng sau lòng trung thành ấy. Ngài hoàn toàn không quan tâm đến sự an nguy của mọi người. “
“Một người thợ may tầm thường thì biết cái gì hả?” Mặt Bá Tước Bruno đỏ bừng và ông ta bắt đầu vung cây roi. “Nếu ông không muốn chết, hãy nói cho ta biết cách làm đồ lót của mình mau!”
“Ực!”
Fatima bị thương và cảm thấy sợ hãi. Nó đã đủ để khiến ông rơi nước mắt. Nhưng ông ấy vẫn không nhượng bộ. Niềm tự hào của một thợ may là không hề rẻ được. Nhưng ông ta có thể chịu đựng được bao lâu nữa đây? Sự bạo lực và đe dọa của Bá tước Bruno sẽ tiếp tục trong vài ngày tới và Fatima sẽ dần dần suy yếu.
Bá tước Bruno đã tin chắc rằng:
“Việc phản kháng là vô nghĩa. Không ai trên thế giới sẽ cứu ông đâu. Cuối cùng thì ông cũng chịu khuất phục trước ta mà thôi”.
“Hự … Hự!”
Trận đòn roi của Bá tước Bruno đã trở nên nghiêm trọng hơn và ý chí của Fatima đang như ngọn lửa trước gió.
“Ông ấy được nhìn thấy lần cuối gần biệt thự của Bá tước Bruno.”
Bốn ngày qua. Grid đi khắp Frontier và thu thập thông tin từ các cư dân. Do đó, cậu đã biết được tên của nhà sản xuất đồ lót là Fatima và nơi cuối cùng ông ta được nhìn thấy.
“Bá tước Bruno … Ông ta là phụ tá của bố vợ mình à?”
Grid đã không phải tiêu một xu nào khi ở lại Frontier. Mỗi khi đói hoặc mệt, cậu đều đến lâu đài của Công tước Steim.
“Đúng vậy, thưa Đức Vua.”
Hôm nay cậu không có thời gian để quay về lâu đài nên bữa trưa đã được chuẩn bị cho cậu mang đi. Đáp lại yêu cầu của Grid, Công Tước Steim đã đích thân giao bữa trưa đóng hộp và đáp lại một cách lịch sự.
“Bá tước Bruno là người đáng tin cậy nhất của ta. Ông ta cổ hủ thật, nhưng lại rất mực trung thành. Bệ Hạ, hãy thưởng thức món yeti nhé. Nó rất tốt cho sức khỏe của con đấy.”
“Chà chà, ực ực. Ừm, ta nên đến thăm Bá tước Bruno. Có lẽ ông ấy đã nhìn thấy Fatima cũng nên.”
“Uống trà đi. Bệ Hạ, tại sao con lại đi tìm Fatima?”
“Đó là để học cách làm đồ lót.”
“…?”
Ông ấy có nghe nhầm không vậy? Công tước Steim không tin vào đôi tai của mình. Grid đã trở thành vua của một vương quốc mà giờ lại đang muốn học cách làm đồ lót à?
“Không-Không, Bệ hạ. Tại sao con phải học cách làm đồ lót thế? ”
“… Đó là việc của con.”
“…???”
“Dù sao thì con cũng đã ăn rất ngon miệng, bố vợ ạ.”
Grid đã phục hồi thể lực của mình ở mức tối đa và đưa hộp cơm hết lại cho Công tước Steim. Sau đó cậu ta cười và đội mũ lại.
‘Mình mong chờ được gặp cánh tay phải của bố vợ mình.’