Sau khi ăn xế xong, staff trong đoàn phim bắt đầu tổng kết lại drama hôm nay.
Hạ Trừng Trừng không phải bị đạo diễn Chu đổi vai, mà cô chủ động nghỉ diễn vai Vô Hoan, hơn nữa trong lúc bàn việc hủy hợp đồng với đạo diễn Chu đã trở thành nhà sản xuất của [Tiên Quyết].
Sau khi thành nhà sản xuất, Hạ Trừng Trừng không bắt đạo diễn Chu đổi kịch bản hay thay đổi gì đoàn phim cả, còn thông cảm cho đoàn phim nên cho ekip thêm thời gian chuẩn bị và nghỉ ngơi.
Chị gái xinh đẹp còn thuận tiện mang buổi xế ngon miệng đến cho mọi người nữa.
Chỉ một buổi chiều mà mọi người đã thay đổi ấn tượng về Hạ Trừng Trừng.
Cô nàng hư hỏng thích gây chuyện gì đấy không còn nữa, Hạ Trừng Trừng là một chị gái xinh đẹp tốt bụng! Là bà chủ đùi to cực kì hào phóng!
Còn về Diệp Thi Văn được mọi người khen đẹp lúc trước đã bị nhìn với ánh mắt khác sau khi chuyện mẹ cô ta là người thứ ba bị lộ.
Có một số lời đồn được đăng lên mạng, không ít người bắt đầu bàn về gia đình của Hạ Trừng Trừng và Diệp Thi Văn.
Hai người đều là con nhà giàu, mà nhà họ Hạ giàu có ở thành phố Giang chỉ có một nhà thôi. Mẹ Hạ Trừng Trừng, Hạ Bạch Lộ là người thừa kế duy nhất của nhà họ Hạ, còn Hạ Vĩnh Đức thì chỉ là con nuôi mà thôi.
Mười ba năm trước, Hạ Bạch Lộ chếc vì bệnh. Chưa đến nửa năm, Hạ Vĩnh Đức đã cưới Diệp Lưu Phương. Mặc dù không có bằng chứng là người thứ ba, nhưng Hạ Vĩnh Đức cưới người mới sau khi vợ mới mất chưa đến nửa năm thì cũng có mùi vị rồi.
Chuyện ‘người thứ ba xen vào’ này chỉ xuất hiện một lát, sau đó bị đội PR của nhà họ Hạ xóa đi.
Nhưng Diệp Thi Văn vẫn lo lắng.
Không chỉ vì chuyện Hạ Trừng Trừng chỉ trích Diệp Lưu Phượng là người thứ ba, chuyện quan trọng hơn là cô trở thành nhà sản xuất của [Tiên Quyết]!
Đây là chuyện không xảy ra ở kiếp trước.
Trong kí ức của Diệp Thi Văn, kiếp trước Hạ Trừng Trừng đóng vai nữ chính của [Tiên Quyết], sau đó nổi tiếng trong một đêm nhờ vai này.
Cho nên cô ta mới muốn cướp vai nữ chính này!
Nhưng kiếp này, con đường mà Hạ Trừng Trừng đi không giống trước. Cho dù là tát Qúy Tĩnh Hàm, hay việc trở thành nhà sản xuất của [Tiên Quyết].
Diệp Thi Văn cứ tưởng bản thân sống lại, dựa vào ký ức kiếp trước thì mọi chuyện sẽ xuôi buồm thuận gió, mọi thứ sẽ thay đổi!
Nhưng bây giờ, cô ta cảm thấy không chắc chắn.
Buổi ăn xế kết thúc nhanh chóng, trợ lý đạo diễn hỏi Diệp Thi Văn đã nghỉ ngơi xong chưa, nghỉ ngơi xong thì có thể quay chụp.
Không hiểu sao đầu Diệp Thi Văn vẫn còn lơ mơ, cho nên lúc quay VCR cho nhân vật, cô ta còn ngẩn người.
Nam chính Từ Thiếu Dương là một người đoan chính, cũng là người có năng lực diễn xuất. Lúc trước Chu Hướng Nam chon hắn là vì năng lực diễn xuất tốt, còn có cảm giác mị hoặc của ma tôn trong [Tiên Quyết].
Nhưng lúc hắn nói lời kịch xong mà Diệp Thi Văn không thể diễn được.
Một người có năng lực diễn xuất và một tiểu hoa nổi tiếng, dù chỉ quay VCR cho nhân vật nhưng chênh lệch giữa hai người quá lớn, dù là người ngoài cũng cảm nhận được trình độ yếu kém của Diệp Thi Văn.
Diệp Thi Văn bị Chu Hướng Nam kêu ‘cut’ nhiều lần, trong lòng hoảng loạn.
Càng hoảng thì diễn càng tệ.
Cô ta liếc nhìn về phía đạo diễn thì thấy Hạ Trừng Trừng đang ngồi song song với đạo diễn.
Đoàn phim là một xã hội thu nhỏ, phân chia giai cấp rất rõ ràng. Ví dụ bên cạnh đạo diễn thường sẽ không có ghế, dù là diễn viên nổi tiếng đi chăng nữa thì địa vị vẫn thua kém đạo diễn một chút.
Nhưng vị trí của Hạ Trừng Trừng lại ở cạnh đạo diễn, hai ghế ngồi được đặt song song.
Diệp Thi Văn thấy căng thẳng trong lòng.
Chu Hướng Nam đau đầu, lúc Diệp Thi Văn diễn thử rất tốt, diễn được cảm xúc của nữ chính. Nếu không ông đã không chọn cô ta đóng vai nữ chính rồi.
Nhưng năng lực hôm nay của Diệp Thi Văn lại rất tệ.
Hạ Trừng Trừng nhìn từ máy theo dõi của đạo diễn, chậm rãi nói: “Đạo diễn Chu, nếu kĩ thuật diễn của Diệp Thi Văn chỉ như vậy thì tôi phải nghi ngờ năng lực diễn nữ chính của cô ấy.”
Trần Minh Kiệt cảm thấy có gì không đúng, vội vàng lên tiếng: “Kỹ năng diễn của Văn Văn rất tốt, chúng tôi đã thấy việc ấy lúc diễn thử! Hơn nữa, dàn diễn viên đã được công bố, bây giờ đổi người không tốt đâu!”
Hạ Trừng Trừng uống ly trà: “Nữ phụ đã thông báo nhưng vẫn đổi người được cơ mà? Đạo diễn Chu, lúc trước thời gian gấp nên chọn người không kĩ, đây là chuyện bắt buộc, nhưng giờ đã có thời gian rồi thì có thể chọn lại từ từ.”
Chu Hướng Nam hiểu ý của Hạ Trừng Trừng.
Chọn lại từ từ, tức là đổi nữ chính cũng được.
Ông hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Hạ Trừng Trừng. Chọn tiểu hoa thì có thể đảm bảo sự nổi tiếng của bộ phim. Nhưng danh tiếng thì tốn tiền và kĩ năng diễn quá tệ.
Nếu đã có thời gian thì tìm một diễn viên phù hợp cũng được, có khi có thể tiết kiệm một ít chi phí.
Diệp Thi Văn càng lo lắng, cô ta cảm thấy không tốt từ khi biết Hạ Trừng Trừng trở thành nhà sản xuất, quả nhiên cô ta bị đổi!
“Trừng Trừng! Chị đã ký hợp đồng với đoàn phim rồi! Nói đổi người cũng không ổn nhỉ? Hơn nữa, lúc diễn thử, chị diễn khá tót!”
“Thật à?” Hạ Trừng Trừng cười tủm tỉm, “Vậy chỉ có thể nói chị chỉ diễn được cảnh đấy mà thôi. Đoàn phim chúng tôi không cần một diễn viên chỉ diễn được một cảnh. Cảnh vừa rồi chị bị cut năm lần, Từ Thiếu Dương người ta chỉ diễn một lần đã đạt.”
Diệp Thi Văn vội giải thích, “Cảnh này cần nước mắt, phải diễn cảnh ly biệt của nữ chính Dư Tô Tô và ma tôn…. Cho nên không dễ diễn!”
Cô ta đã chuẩn bị cho [Tiên Quyết] rất lâu, tuyệt đối không thể mất vai này!
Hạ Trừng Trừng không nhìn Diệp Thi Văn, lười biếng ngồi trên ghế của mình, làn váy rũ xuống hơi bay theo gió. Cô nhìn Diệp Thi Văn như một con mèo cao quý đang nhìn con mồi giãy dụa trước khi chếc.
“Diệp Thi Văn, con người tôi không thích cho người khác cơ hội thứ hai, cho nên chị bị đuổi.”
Mọi người mở to mắt.
Lời đáp lại của Hạ Trừng Trừng khiến họ bất ngờ.
Diệp Thi Văn là ai chứ?
Là một tiểu hoa đang nổi tiếng! Thế mà lại bị đuổi một cách dứt khoát như vậy!
Diệp Thi Văn cảm thấy đầu mình nổ tung, cô ta muốn cãi cái gì đó. Nhưng trợ lý đạo diễn lại rất hiểu chuyện, lúc Hạ Trừng Trừng nói ‘bị đuổi’ xong thì phản ứng lại, vội đi tới mời Diệp Thi Văn đang ngơ người rời khỏi studio.
Hệ thống đang hóng drama trong đầu Hạ Trừng Trừng cũng mất một phút mới phản ứng kịp, không ngừng gào rống trong đầu cô.
“Cô làm gì thế! Hành động của cô làm nữ chính mất đi tác phẩm quan trọng để thành ảnh hậu đó! Cốt truyện quan trọng mất rồi thì sau này phải làm sao?”
Hạ Trừng Trừng không quan tâm: “Nên thế nào thì thế đấy thôi!”
Hệ thống thở phì phì: “Cô cố ý! Cô cố ý! Cô đang phá hỏng cốt truyện!”
“Tao không có!” Hạ Trừng Trừng nghiêm túc, “Tao chỉ gây trở ngại cho nữ chính thôi! Gây chuyện với nữ chính không phải là chuyện mà một nữ phụ ác độc như tao phải làm à? Không có tao gây chuyện với nữ chính thì truyện còn hay để người ta đọc à?”
Hệ thống: “….”
Hình như cũng có lý, nhưng sao nó cứ thấy sai sai ở đâu á.
“Vậy Diệp Thi Văn thì phải làm sao giờ?” Hệ thống hỏi, “Cô là nhà sản xuất, cô không đồng ý thì cô ta đâu về được!”
“Mày nói có lý đó!” Hạ Trừng Trừng nghiêm túc nói, “Nhưng đây cũng có nghĩa chướng ngại tao tạo cho nữ chính rất lớn, đủ để khảo nghiệm năng lực của nữ chính! Tao tin bả có thể! Nếu bả không đúm được boss nhỏ như tao thì sau này đúm boss lớn như Tạ Tri Hành kiểu gì? Mày nói đúng không?”
Hệ thống ngẩn người, tự hỏi một hồi mới thử đáp lại, “… Chắc cũng đúng nhỉ?”
Hạ Trừng Trừng nói lời thấm thía: “Nếu bả không đúm lại boss thì sao làm nữ chính được? Đúng không nè?”
Hệ thống cau mày suy nghĩ, hình như cũng có lý, “Ừm… Hình như đúng rồi.”
“Cho nên tao không phá hỏng cốt truyện, tao chỉ đang huấn luyện cho nữ chính, đang nghĩ cho tương lai của nữ chính đó!” Hạ Trừng Trừng giả giọng đau đớn, trong giọng mang theo sự lo lắng và suy nghĩ cho tương lai của cốt truyện, “Cốt truyện càng khó khăn, nữ chính gặp nhiều khó khăn thì sau này cốt truyện mới hay được! Người đọc mới càng thích đó! Mày nói đúng không?”
Hệ thống nghe vậy đột nhiên cảm thấy hào hùng trong lòng, nó lập tức sáng mặt, giọng điệu cũng mạnh mẽ hơn.