Tạ Tri Hành vừa mới chụp ảnh tuyên truyền cho phim mới, trở về phòng make-up
Chuyên viên trang điểm tháo trang sức cho anh.
Lớp make-up của Tạ Tri Hành rất nhẹ, mũi anh cao thẳng, môi mỏng nhưng rất gợi cảm, anh mặc bộ vest đen, dưới anh đèn trông anh đẹp không giống người phàm.
Chuyên viên trang điểm tẩy trang cho anh rất nhanh, sau đó rời khỏi phòng. Thư ký Chu đi tới cạnh anh, đưa hợp đồng ly hôn cho anh.
“Giám đốc Tạ, đây là hợp đồng ly hôn của anh và phu nhân. Dựa theo nội dụng trước kết hôn, ngài sẽ kế thừa mọi thứ của mẹ ngài, đồng thời, phu nhân cũng kế thừa di sản của bà Hạ Bạch Lộ. Chúng tôi đã làm theo yêu cầu của ngài, đưa quà sính lễ là Ngự Lâm Uyển công chứng thành tài sản của phu nhân, hiện giờ đã xử lý xong các thủ tục, có thể ký tên ly hôn.”
Tạ Tri Hành ngồi trong ghế bành, lưng thẳng tắp để lộ mấy phần lười biếng. Anh cầm hợp đồng ly hôn trong tay thư ký Chu, bên trên ghi Bên A là Tạ Tri Hành, bên B là Hạ Trừng Trừng.
“Phu nhân đâu?” Tạ Tri Hành thuận miệng hỏi.
“Dì Lưu bảo là đang ở Ngự Lâm Uyển, chắc là đợi đến cục dân chính với ngài.”
“Đi thôi.” Tạ Tri Hành nói, “Đi đón phu nhân.”
*
Tạ Tri Hành và thư ký Chu rời khỏi phòng make-up.
Lát sau, Hạ Trừng Trừng mới lộ cái đầu màu xanh từ trong phòng make-up.
Trên cổ cô là một cái ống nghe.
Năm phút trước, cô lẻn vào công ty Thiên Thịnh dưới dạng nhân viên, tìm được phòng make-up của Tạ Tri Hành, tiếc là cô không vào được nên đành dùng ống nghe để nghe lén.
Vừa hay nghe được mấy câu ‘đi đón phu nhân’.
“Mày xem! Tao đoán không sai chứ!”
Hạ Trừng Trừng chống nạnh đứng thẳng lưng, hớn hở: “Tạ Tri Hành kết hôn thật kìa!”
Hệ thống im lặng không nói.
Động tác của nó nhanh hơn Hạ Trừng Trừng nhiều, từ khi Hạ Trừng Trừng bảo Tạ Tri Hành ẩn hôn thì nó đã xâm nhập vào hệ thống của tập đoàn nhà họ Tạ, thấy được [Hợp đồng trước hôn nhân] và [Hợp đồng ly hôn] trong máy của thư ký Chu.
Cíu mạng!!!
Tình huống gì vậy nè?
Hệ thống không biết nên nói sự thật đáng sợ này cho Hạ Trừng Trừng không nữa.
Nói thì không hợp với nguyên tắc của hệ thống, không nói thì thấy không xứng với tình đồng chí cho lắm.
Hệ thống suy nghĩ một hồi, quyết tâm.
Trong giới hệ thống có một câu như này:
Hệ thống không đào hầm cho ký chủ thì không phải hệ thống tốt!
Nó vẫn nên làm một hệ thống tốt!
Tình đồng chí gì đấy có liên quan gì đến nó?
Cho nên hệ thống cố nén xúc động kể drama của mình, im lặng thong dong hóng drama.
Hạ Trừng Trừng nghi ngờ không hiểu sao hôm nay hệ thống yên tĩnh vậy, nhưng tay thì bắt đầu lái con Volkswagen đi theo con Rolls-Royce của Tạ Tri Hành.
Kỹ thuật lái xe của cô không tốt, chỉ có thể đi theo.
Tài xế Rolls-royce nhìn thấy Volkswagen đi theo sau, do dự một lát chớp mắt, “Giám đốc Tạ, đằng sau luôn có xe đi theo chúng ta, hình như…. Là xe của phu nhân.”
Mày Tạ Tri Hành cau lại.
Thư ký Chu liếc nhìn kính chiếu hậu, giục: “Không phải phu nhân đang ở Ngự Lâm Uyển à? Sao lại ở sau rồi? Mau lái xe đi, đừng để phu nhân đợi lâu.”
Hệ thống đã xâm nhập vào xe Rolls-royce im lặng.
Nửa tiếng sau, Rolls-royce lại vào Ngự Lâm Uyển.
Hạ Trừng Trừng đu theo sau sửng sốt.
“Vợ Tạ Tri Hành cũng ở Ngự Lâm Uyển à? Cũng phải, Ngự Lâm Uyển là do tập đoàn nhà họ Tạ xây mà, vợ hắn ở đây cũng không lạ gì.”
Hệ thống: “…”
Nó cảm thấy, sau khi ký chủ nhà nó gặp Tạ Tri Hành thì IQ giảm không ít á.
Nhưng trong tiểu thuyết không nói gì về quan hệ của hai người, ký chủ muốn đoán được cũng khó.
Cuối cùng, Rolls-royce dừng ở cửa số 18 Ngự Lâm Uyển.
Hạ Trừng Trừng còn tưởng Rolls-royce sẽ lái tiếp vì thế đi theo, ai ngờ lại dừng chung cửa.
Đầu của cô toàn dấu chấm hỏi, ngẩng đầu nhìn biệt thự.
Hạ Trừng Trừng: “….?”
Hạ Trừng Trừng: “Hệ thống, đây là nhà tao mà nhỉ?”
Thôi, không quan trọng, hóng drama quan trọng hơn!
Hạ Trừng Trừng bất chấp chuyện mình bị chính chủ bắt được, lập tức móc máy ảnh chụp Rolls-royce liên tục.
Thư ký Chu vừa xuống xe thì thấy chiếc xe đi theo sau kia, cau mày.
“Ai?!”
Thư ý Chu lớn giọng quá, đang định ngăn Hạ Trừng Trừng chụp ảnh lại.
Vừa thấy là cô thì ngẩn người.
“Phu nhân?”
Hạ Trừng Trừng cũng sửng sốt.
“Phu nhân?”
Cô ý thức được cái gì, nhìn về phía rolls-royce.
Tạ Tri Hành đi xuống xe.
Ánh chiều tà chiếu lên gương mặt đẹp trai của anh. Vẻ mặt anh lạnh nhạt, ngũ quan tinh xảo rất đẹp trai, còn lộ phong thái ưu nhã tự phụ.
Áo vest ngoài của anh đã cởi ra, để lộ áo sơ mi màu đen ở trong, quần dài hơi bó chân làm lộ dáng người cao gầy nhưng rắn chắc của anh, cổ áo thấp để lộ xương quai xanh cực kì mê người.
“Hệ thống…”
Hạ Trừng Trừng nhìn ngẩn người, thì thầm: “Sao mày không nói cho tao, chồng tao đẹp trai vậy hả..?”
Hệ thống: “???”
Hệ thống: “Này này này! Cô chấp nhận thân phận vợ của Tạ Tri Hành nhanh quá rồi đó!”
*
Tạ Tri Hành đi về phía Hạ Trừng Trừng, con ngươi hơi nhúc nhích.
Anh không thân với ‘vợ’ mình tí nào.
Anh chỉ thấy Hạ Trừng Trừng hai lần.
Lần đầu là anh chủ động tìm cô để lấy giấy kết hôn. Hạ Trừng Trừng luôn miệng nhắc đến Hàn Gia Lâm, tỏ vẻ dù cưới anh nhưng tim chỉ thuộc về tên đàn ông kia!
Là đứa chỉ biết yêu đương!
Còn kiểu tha thiết một tình yêu thôi.
Lần thứ hai gặp mặt là hôm nay.
Không biết sau, Tạ Tri Hành cảm thấy Hạ Trừng Trừng trong Volkswagen có gì đó không giống lúc trước.
Cô dựa vào bệ cửa sổ xe, mắt ngọc mày ngài linh động hơn, gương mặt trứng ngỗng trắng hồng, đôi mắt hoa đào sáng lấp lánh như biết nói.
Tạ Tri Hành nhìn cô thêm lần nữa.
Cùng lúc, Hạ Trừng Trừng cũng nhìn anh ngẩn người.
Lúc sáng cô tìm ảnh của anh, lúc thấy ảnh đã thấy gương mặt này đẹp tới mức hại người.
Không ngờ ngoài đời còn đẹp hơn ảnh nhiều.
Đẹp trai quá!
Là một anh trai đẹp trai á!
Hạ Trừng Trừng thừa nhận, cô là đứa mê cái đẹp.
Trên thế giới này có ai không thích trai đẹp chứ?
Huống chi anh đẹp trai này còn là chồng cô!
Hạ Trừng Trừng cảm thấy lần xuyên không này ngon lắm á! Nhất là lúc thấy chồng và biệt thự chung màn ảnh, hình ảnh này sướng mắt ghê!
Hệ thống: “…”
Ha, phụ nữ!
Người phụ nữ nông cạn!
Hệ thống gào thét: “Chẳng lẽ cô không tò mò tại sao lai trở thành vợ của Tạ Tri Hành à?”
Tạ Tri Hành đi về phía Hạ Trừng Trừng.
Hạ Trừng Trừng căng thẳng.
Huhu…. Trai đẹp, cây sinh mệnh đẹp trai đang đi về phía cô kìa!
Chỉ thấy Tạ Tri Hành dừng trước mặt cô, nhẹ giọng nói, “Cô chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong thì chúng ta đến cục dân chính ----“
Tròng mắt Hạ Trừng Trừng xoay chuyển, cô như ý thức được gì, sắc mặt thay đổi, không để Tạ Tri Hành nói xong thì vội nhảy qua ghế phụ, rồi mở cửa bỏ chạy!