Nhưng ai mà biết tình thế thay đổi, bọn họ từ thợ săn lại biến thành con mồi.
Thậm chí còn bị bắt mất một tông sư.
Tuy rằng Dương Thiên Khôn không phải người nhà Âu Dương, nhưng lần này bọn họ đã nợ nhà họ Dương một ân tình lớn.
“Tôi nói một lần nữa, làm nô tài cho thằng nhóc kia, nếu không những người đến cùng ông đều phải chôn cùng!”, giọng nói của Diệp Phù Sinh lạnh lẽo đến cực điểm.
“Tộc trưởng, chúng tôi không sợ, đừng đồng ý với ông ta!”
Một cao thủ nhà họ Dương rống lên, vừa nói xong người này liền giơ tay đập vào đỉnh đầu của mình.
Bịch!
Thất khiếu chảy máu, người này ngã vật ra đất, chết một cách oanh liệt.
“Tộc trưởng, ông là tông sư, không thể bị sỉ nhục!”
Lại một người nhà họ Dương hét lớn, cũng đập tay vào đỉnh đầu của mình.