Đại đấu giá hội tiếp tục diễn ra, một kiện rồi lại một kiện càng lúc càng quý hiếm mang lên bàn đấu giá. Tinh thần mọi người xung quanh càng trở nên kích động.
Đương nhiên quân chủ lực tranh đoạt bây giờ hầu như toàn là tu sĩ Chân Tiên cảnh trở lên ở lầu hai, lầu ba. Còn những tu sĩ lầu một thì đại khai nhãn giới, cho thêm kiến thức mà thôi.
Lúc này, trên đài đấu giá để một cái hộp ngọc vuông vức, bên trong là một quyển ngọc sách màu tím.
"Vật đấu giá tiếp theo là một bộ công pháp Chân Tiên cao giai "Tử Tiêu Chính Lôi Quyết", công pháp Lôi thuộc tính cực kỳ hiếm thấy. Nếu tu đến viên mãn, có thể đồng thời đả thông ba mươi sáu Tiên khiếu quanh thân, đột phá Chân Tiên cảnh, trở thành một vị Kim Tiên! Nói lên lai lịch của nó chỉ sợ tất cả mọi người sẽ không lạ lẫm gì. Mấy trăm vạn năm trước Tử Tiêu Thượng Nhân quét ngang toàn bộ hải vực Hắc Phong chính là dựa vào công pháp này, liên tục chém giết ba tu sĩ Chân Tiên hậu kỳ từ bên ngoài đến!" Ôn Hoa chậm rãi nói.
Lời vừa nói ra, bốn phía lập tức xôn xao nghị luận, thậm chí ngay cả trong phòng trên lầu ba cũng truyền đến vài tiếng kêu nhẹ.
Hàn Lập nghe Ôn Hoa đề cập đến "Tiên khiếu" thì trong nội tâm khẽ động.
Tuy rằng sau khi hắn khôi phục tu vi, Tiên Linh Lực trong cơ thể đã chuyển hóa hoàn tất, tu vi tạm thời ổn định tại Chân Tiên cảnh sơ kỳ, nhưng bởi vì mất trí nhớ nên cùng chưa tu luyện công pháp phù hợp. Từ một góc độ nào đó như nói ở trên thì nghĩa là hắn còn chưa chính thức bắt đầu tu luyện.
Bất quá, thông qua lúc trước tiếp xúc một ít công pháp Địa Tiên, hắn lại mơ hồ biết Tiên khiếu cùng cảnh giới tu luyện sau này tăng lên có quan hệ mật thiết, tựa hồ đả thông ba mươi sáu Tiên khiếu, liền có thể thành Kim Tiên.
Chẳng qua là tu luyện pháp môn Địa Tiên chú trọng thu thập tín niệm lực cùng ngưng tụ pháp tắc lực hơn. Đề cập về vấn đề Tiên khiếu rất ít, tựa hồ phải mất thời gian tính bằng đơn vị hàng vạn tuế nguyệt, mới có thể nước chảy thành sông, chậm rãi đả thông Tiên Khiếu. Dù là bên trong "Hắc Hải Trọng Thủy Kinh" cũng nói như thế.
"Ha ha, Tử Tiêu Thượng Nhân mặc dù đã mất tích trăm vạn năm nhưng bộ công pháp kia vẫn lưu truyền. Nhưng nói trước, điều kiện tu luyện có chút hà khắc, cần người mang Linh căn đỉnh cấp Lôi thuộc tính, hoặc là có được các loại thể chất Tiên Thiên Lôi thuộc tính như: Ngũ Lôi Chi Thể, Lôi Tủy Chân Thể... mới có thể tu luyện công pháp này tới đại thành. Nếu không cuối cùng chỉ là uổng phí công sức một đời... Tốt rồi, lời không nói nhiều, giá công pháp này là năm trăm khối Linh Thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười khối." Ôn Hoa thấy phản ứng của mọi người thì có chút thỏa mãn, mỉm cười, rồi chậm rãi giới thiệu một lần, sau đó mới tuyên bố đấu giá bắt đầu.
Nghe đến công pháp Chân Tiên cao cấp, hơn nữa xưng là công pháp dùng uy lực Lôi thuộc tính làm cho rất nhiều con mắt ở đây sáng lên.
Ở hải vực Hắc Phong, tuy nhiều Địa Tiên, thêm cả tán tu nữa nhưng cái thiếu nhất chính là công pháp cao cấp tốt để tu luyện.
Bất quá sau khi nghe điều kiện tu luyện hà khắc, lập tức không ít người lộ vẻ thất vọng. Tuy nhiên, vẫn có không ít ánh mắt cực nóng, không chịu nổi.
Hiện tại, Hàn Lập cũng thiếu công pháp tu luyện, trong nội tâm hơi động một chút nhưng cũng lập tức bởi vì điều kiện tu luyện mà đành lắc đầu, nuối tiếc.
"Năm trăm mười!"
"Năm trăm ba mươi!"
"Năm trăm tám mươi!"
Hàn Lập không ra tay nhưng có rất nhiều người khác thèm muốn, lập tức kịch liệt tranh đoạt, đẩy giá rất nhanh lên tới bảy trăm khối Linh Thạch cực phẩm.
"Tám trăm!" Một thanh âm có chút lười biếng vang lên, nhưng là từ một sương phòng trên lầu ba truyền xuống, trực tiếp bỏ thêm một trăm.
Người ra cái giá bảy trăm khối linh thạch cực phẩm lúc trước là một trung niên nho sinh ở lầu hai. Sau khi ngơ ngác một chút, gã ta cắn răng tăng giá: "Ta ra tám trăm năm mươi khối linh thạch cực phẩm!"
"Chín trăm!" Thanh âm lười biếng kia tựa hồ có chút không kiên nhẫn, lạnh lùng nói, ra vẻ trọc phú. Hiển nhiên nếu có người tăng giá nữa, y sẽ không để ý mà tăng giá lên đến một nghìn.
Hàn Lập thấy vậy, không khỏi nhếch miệng.
Hiện nay, gia sản của hắn thêm ban thưởng của Đảo chủ cùng với những thứ đoạt được trên người Tán tiên đảo Thanh Vũ và Thiều Sơn Tam Sát cộng lại cũng chỉ có khoảng một nghìn khối linh thạch cực phẩm mà thôi.
Đối với đấu giá hội lần này, trước đó hắn đã phái Mộ Tuyết nghe ngóng nhiều nơi, biết có thể sẽ xuất hiện một ít đồ vật mà mình mong muốn.
Hắn vốn cho là tiền tài trong tay mình coi như đã đủ, đối với vật mình mong muốn thì cơ bản có thể lấy được. Hiện tại xem ra hắn đúng là có chút ếch ngồi đáy giếng rồi. Thân gia những lão gia hỏa tu hành không biết bao nhiêu vạn năm này quả thực kinh người.
Khi thanh âm lười biếng kia ra giá đến chín trăm khối linh thạch cực phẩm, trung niên nho sinh ở lầu hai dù tràn đầy không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ buông thôi.
Tử Tiêu Chính Lôi Quyết xuất hiện xem như một đường ranh giới, chính thức đẩy đấu giá hội lên cao trào.
Tiếp theo là một ít bảo bối tuy rằng kém so với Tử Tiêu Chính Lôi Quyết, nhưng trong bầu không khí náo nhiệt của đấu giá hội, mọi người bắt đầu tới tấp ra tay.
Lại một kiện đấu giá được mang ra, là một cái chùy màu vàng kim.
Đầu chùy to cỡ đầu người, có hình bát giác, chuôi chùy có gắn bốn xích, ngoại hình không có gì kỳ lạ. Nhưng trọng chùy này lại làm cho người ta có một cảm giác uy hiếp to lớn, phảng phất như có một cơn cuồng phong kình thiên áp bách đến.
"Món bảo vật này là một kiện Hậu Thiên Tiên Khí, tên gọi "Kình Sơn Chùy". Chính là từ Đồng Tinh vạn năm kết hợp Huyền Kim Hàn Thiết chế tạo thành, ẩn chứa Kim pháp tắc, nhuệ khí nội liễm. Uy lực của một chùy đủ có thể chấn núi liệt sông! Bất quá bảo vật này nặng dị thường, đạo hữu bình thường chỉ e khó có thể điều khiển tự nhiên. Chư vị đạo hữu cân nhắc nhiều hơn một chút. Tóm lại bắt đầu đấu giá, giá sáu trăm khối linh thạch cực phẩm, tăng giá biên độ mười khối!" Ôn Hoa tuyên bố.
Con mắt Hàn Lập sáng mãnh liệt, bàn tay thoáng nắm thật chặt.
Mục tiêu của hắn chính là Hậu Thiên Tiên Khí này.
Sau này muốn đi tìm Thanh Trúc Phong Vân Kiếm có không biết bao nhiêu gian nguy trong đó. Trong tay hắn lúc này cũng không có linh bảo gì dùng được nên nhu cầu cấp bách cần một hai kiện vừa tay.
Kình Sơn Chùy này ẩn chứa Kim pháp tắc tuy rằng hắn không thúc giục được nhưng với thân Huyền Tiên của hắn thì bảo vật này vẫn là vô cùng vừa tay.
"Sáu trăm mười!"
"Sáu trăm ba mươi!"
"Sáu trăm sáu mươi!"
Mặc dù có chút yêu cầu đặc thù, nhưng nhìn trúng Kình Sơn Chùy này không chỉ có một mình Hàn Lập. Hắn còn chưa kịp mở miệng thì không ít người đã nô nức tấp nập ra giá, rất nhanh đem giá tiền tăng vọt đến bảy trăm linh thạch cực phẩm.
"Chín trăm!" Hàn Lập không chút do dự hô, trực tiếp tăng giá hai trăm.
Không ra giá cao thoáng chèn ép một lần, cứ tiếp tục để như vậy, giá còn không biết sẽ bị kéo lên tới mức độ nào.
Người xung quanh cả kinh, nhao nhao nhìn lại.
"Một nghìn!" Một thanh âm từ lầu ba truyền ra, nhưng rất lạ lẫm, nghe như là giọng lão giả, không biết là thế lực lão đại nào.
Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, ánh mắt lóe lên.
Trên người hắn trừ Linh Thạch bên ngoài, cũng không phải là không có chuẩn bị một ít những bảo vật khác. Đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là gốc Đản Hồn Hoa có giá trị xa xỉ kia vì những năm qua hắn đã thúc đến ba vạn năm rồi.
"Một nghìn hai trăm!" Hàn Lập còn chưa có mở miệng, lại một thanh âm vang lên, chính là thanh âm lười biếng lúc trước, một hơi bỏ thêm hai trăm.
"Một nghìn năm trăm!" Thanh âm già nua kia hừ một tiếng, lần nữa tăng giá, thoáng cái bỏ thêm ba trăm.
Nhìn qua hai cái sương phòng lầu ba tiếng người cách không ra giá, động một tí tăng giá tính ra hàng trăm khối linh thạch cực phẩm. Không chỉ có mấy vạn tu sĩ lầu một nhìn mà trợn mắt há mồm, thậm chí ngay cả tu sĩ lầu hai cũng nhao nhao hít một hơi khí lạnh, tặc lưỡi không thôi.
Hàn Lập cười khổ một tiếng, lắc đầu.
Hai thanh âm kia đấu giá với nhau, rất nhanh ra giá vượt qua hai nghìn khối linh thạch cực phẩm. Cuối cùng bị thanh âm già nua kia dùng hai nghìn ba trăm khối linh thạch cực phẩm áp xuống.
Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt gần nửa ngày đi qua.
Thời điểm này, đại đấu giá hội cũng đã tiến những vòng cuối. Càng nhiều kỳ trân dị bảo nhao nhao xuất hiện, các loại tài liệu ẩn chứa pháp tắc lực, công pháp cao cấp Địa Tiên, tiên thảo, một ít dị thú hiếm quý, thậm chí còn có một quả trứng Cửu Thủ Hàn Long.
Cửu Thủ Hàn Long với tư cách Chân Linh, trời sinh có thể điều khiển Thủy pháp tắc, đạt đến thành thục, sau này thực lực có thể so với đại năng Chân Tiên trung kỳ. So với việc Hàn Lập đã từng gặp dị thú Thái Phỉ thì còn lợi hại hơn rất nhiều.
Vật bất phàm như thế đương nhiên không thiếu người mua. Cuối cùng bị một người ở sương phòng lầu ba dùng giá cao hơn hai nghìn lấy đi.
Cái này mới thật sự là bảo vật!
Đến giờ khắc này, tuy rằng tu sĩ phổ thông chỉ có thể trông mà thèm, nhưng trong lòng không ít người thì thầm hô cho đã nghiền. Còn không ít người ở lầu hai tự biết vô duyên với vật đấu giá cũng dần dần tâm bình khí hòa.
Hàn Lập nhìn tình cảnh náo nhiệt trước mắt, cũng có chút không tập trung.
Những vật này đều không phải là vật hắn cần. Tuy rằng cũng có một ít linh bảo uy lực cường đại, thậm chí có một kiện Huyền Thiên Chi Bảo xuất hiện nhưng cùng hắn không xứng đôi nên hắn cũng không ra giá.
"Bảo vật tiếp theo là ba khối Trọng Thủy Lôi Châu. Bảo vật này chính là do cao nhân tinh thông Thủy pháp tắc dùng Trọng Thủy tầng ba cô đọng mà thành. Vật này dù là loại bảo vật tiêu hao nhưng uy lực cực lớn, nếu bị Lôi châu này đánh trúng chính diện thì dù là tu sĩ Chân Tiên trung kỳ cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra." Ôn Hoa vừa nói chuyện, vừa đặt ba cái hộp ngọc màu lam xếp lên.
Bên trong từng hộp đều có một hạt châu màu đen cỡ Long Nhãn, mặt ngoài mơ hồ có chút hắc vụ lượn lờ, thoạt nhìn bình thường, không chút nào thần kỳ.
"Ba khối Trọng Thủy Lôi Châu, giá năm trăm khối linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười khối." Ôn Hoa nhẹ nhàng tuyên bố giá tự nhiên như cưỡi xe nhẹ trên đường quen, rồi không nói gì nữa.
Chúng tu sĩ phía dưới lại một hồi bạo động, không ít người lộ vẻ hưng phấn.
Trọng Thủy Lôi Châu với tư cách linh bảo sử dụng duy nhất một lần, tuy rằng giá đắt đến kinh người, nhưng có được uy lực có thể trọng thương Chân Tiên trung kỳ vẫn rất đáng mua.
"Trọng Thủy Lôi Châu!" Hàn Lập thì thào một tiếng, sờ lên Chân Thủy Đại bên hông, ý niệm trong đầu khẽ động.
Khi hắn đang cân nhắc, đấu giá đã bắt đầu, trải qua một phen đấu giá của người lầu hai và lầu ba, giá cứ một đường đi lên, trong nháy mắt liền đến bảy trăm khối linh thạch cực phẩm.
"Bảy trăm năm mươi!" Hàn Lập đưa tay ra giá.
Cái giá này đã khá cao, bên trong số người tham gia đấu giá lập tức có một số người trầm mặc lại.
"Bảy trăm sáu mươi!" Một thanh âm truyền đến từ một thanh niên tóc đỏ cách đó không xa.
"Tám trăm!" Hàn Lập nhìn thoáng qua về phía thanh niên tóc đỏ, không chút do dự tăng giá lần nữa.
Thanh niên tóc đỏ chần chừ một chút, không có hô giá lên cao hơn.
"Tám trăm năm mươi!" Một thanh âm khác đột ngột vang lên, nhưng là từ một đại hán đầu trọc lầu hai.
"Chín trăm!" Hàn Lập không nói hai lời, lập tức tăng giá.
"Một nghìn!" Đại hán đầu trọc nhìn thoáng qua Hàn Lập, trong đôi mắt thoạt nhìn có chút dữ tợn, trên mặt hiện lên một tia cười lạnh, khoan thai báo giá.
Lúc trước cạnh tranh Kình Sơn Chùy, gã ta kỳ thật ở đây âm thầm quan sát người ra giá xung quanh, phán đoán thân gia mọi người. Hàn Lập đương nhiên cũng nằm trong phạm vi quan sát của gã ta.