Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1286: Trảm sát tam yêu



Ngươi chính là Hàn Lập, người đã tự tay cứu Đại Nhi từ tên luyện thể sĩ kia? Ngươi có yêu cầu gì, cứ việc nói ra. Lão phu nhất định sẽ tận lực làm ngươi vừa lòng tử bào đại hán (đại hán mặc áo tím) vừa nhìn thấy Hàn Lập, liền lấy vẻ mặt ôn hoà nói.

Giờ phút này, hắn mang theo Đại Nhi cùng với mấy tên thủ hạ luyện thể sĩ, đang đứng ở cửa doanh địa, nhìn có vẻ như sắp viễn hành (đi xa).

Một bàn tay nhỏ của nữ đồng (cô bé, bé gái) giữ chặt lấy đại hán, hai mắt trong suốt gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Lập. Tuy rằng nàng vẫn như trước không nói điều gì, nhưng sau khi nhìn thấy Hàn Lập... Trên khuôn mặt nhỏ nhắn liền lộ ra nét cao hứng.

Tại hạ không có yêu cầu nào với Xạ Môn. Cứu lệnh tôn nữ (cháu gài) chỉ là thuận tay mà thôi.Hàn Lập nhìn tử bào đại hán đứng trước mặt, thản nhiên trả lời.

Hắc hắc, Triệu mỗ đâu phải là hạng người tri ân bất báo (nhận ân tình mà không báo đáp). Như vậy đi, ta nghe nói các hạ tu luyện công pháp Kim cương quyết, hơn nữa đã đến tầng thứ ba. Ta có một hảo bằng hữu (người bạn tốt), tổ tiên của người này cũng từng tu luyện công pháp này, hơn nữa còn tu luyện tới cảnh giới kinh người là tầng thứ sáu. Trên người của ta vẫn còn giữ một kiện tín vật của hắn năm đó, ngươi có thể mang theo vật này, đi tìm hậu nhân của hắn. Gặp được, hắn sẽ cho ngươi xem những điểm tu luyện tâm đắc có liên quan, đối với ngươi cũng có chút tác dụng.

Tử bào đại hán hào sảng cười, từ trên người lấy ra một cái đoản kiếm nhìn rất bình thường, đưa cho Hàn Lập, đồng thời môi khẽ nhúc nhích truyền âm vài câu, ở bên tai nói ra địa điểm và tên một người.

Nghe thấy liên quan đến tu luyện Kim Cương quyết, Hàn Lập hơi do dự một lát, rồi cũng nhận lấy đoản kiếm.

Sau đó, vị Triệu thành chủ này hướng Phương phu nhân, nam tử họ Tần đang đứng đưa tiễn bên cạnh cáo từ, rồi xoay người mang theo nữ đồng ngồi trên một cự lang đang ở bên cạnh.

Nhưng vào lúc này, đầu toan lang kia tưởng như đã phục tùng lại đột nhiên bất ngờ đứng dậy thủ thế, trong chớp mắt nhảy bắn lên cao mấy trượng, dường bị cái gì đó kích thích.

Tử bào đại hán cả kinh, nhưng hai chân chợt lóe ra nhàn nhạt hắc mang, dùng sức kẹp chặt nên dưới, cự lang chỉ gào lên một tiếng trầm thấp, sau đó thành thật hạ xuống.

Một màn này khiến người khác có chút ngoài ý muốn, nhưng ai cũng không có ý đi tới.

Chuyện Toan lang cuồng tính đại phát, cũng không phải ít gặp. Ngược lại đối với việc thành chủ chỉ bằng hai chân có thể dễ dàng chế trụ lang thú đang phát cuồng, thì khen ngợi một phen.

Chỉ có Hàn Lập trong phút chốc khi thấy chân của tử bào đại hán nổi lên hắc mang, sắc mặt hơi đổi, nhưng lập tức chỉ lóe lên rồi nhanh chóng biến mất.

Sau khi nhìn thấy bóng lưng đại hán dần dần đi xa, những người khác cũng đều tự tản đi. Chỉ có Hàn Lập vẫn đứng tại nguyên chỗ trầm ngâm một lúc lâu, nhìn thấy đám người đã Triệu thành chủ, sắc mặt có chút âm tình bất định.

Hẳn là không sai, đúng là thi khí (khí người chết, thi thể) không phải giả. Vì sao phải mang tiểu nha đầu kia đi, này, chỉ là một cụ khôi lỗi (con rồi), hay chỉ là một tiểu nha đầu bình thường.trong đầu Hàn Lập chợt nhớ lại lúc trước nữ đồng bám dính lấy mình thật là khả ái, đáng yêu, khẽ thở dài một hơi, quay người lại, bỗng nhiên hướng phía trong doanh địa đi vào.

Nhưng sau đó không lâu, hắn liền biến mất vào tại một gian mộc ốc (tòa nhà gỗ).

Tử bào đại hán mang theo toa lang thú vừa rời khỏi doanh địa không lâu, liền lập tức toàn lực chạy như điên. Vài tên thủ hạ tuy rằng cảm thấy được có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều mà vẫn theo sát phía sau.

Mấy tên thủ hạ của Triệu thành chủ này đều là luyện thể sĩ, về phần lão quản gia cùng vài tên tỳ nữ, bởi vì hành động bất tiện, nên tạm thời vẫn còn lưu tại trong doanh địa.

Lang thú chạy một trận như điên, ước chừng sau khi đi được hơn trăm dặm, nhìn thấy trước mặt phía trước xuất hiện một ụ đất nhỏ, tử bào đại hán trong mắt chợt lóe lên vẻ khác thường, liền túc lang thú hướng ụ đất chạy đến.

Mấy tên thủ hạ có chút không hiểu, nhưng cũng chỉ lãnh đạm không chút lưỡng lự theo sát tới, nhưng đại hán phía trước đột nhiên ghìm dây cương lại, tất nhiên là dừng lại ở tại trên đỉnh của ụ đất.

Mấy người phía sau tự nhiên cũng theo bản năng ngừng lại.

Đúng lúc này, dị biến nổi lên!

Dưới chân, mặt đất đột nhiên nứt ra như cái mồm to của một con toan lang, trong chốc lát đã đem tất cả cự lang cùng kỵ sĩ ở trên mặt đều nuốt vào trong đó, ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra.

Những người khác thấy kinh hãi, vừa định tiến đến cứu trợ, lại Phốc phốc, hai tiếng, hai cây cốt mâu từ dưới đất bắn nhanh ra, với thế sét đánh không kịp bưng tai đem hai gã kỵ sĩ khác xuyên thủng qua, lập tức bị mất mạng.

Còn một người cuối cùng, thấy vậy kinh hãi lập tức khu động cự lang quay đầu bỏ chạy, đột nhiên hiện ra một mãng thú (con trăn) ba đầu đen thui đem thân thể cả người và cự lang trong chốc lát cắn ra thành ba đoạn.

Tiếp theo, trên mặt đất chỉ nhoáng lên một cái, hai con Xà yêu cùng một con cự đại Sa trùng (sao biển) từ dưới đất chạy ra.

Lúc này tử bào đại hán mới chậm rãi quay trở lại, thản nhiên liếc mắt nhìn thoáng qua về phía sau, phân phó nói:

Đem tất cả thu thập cho sạch sẽ, không nên lưu lại bất cứ điều gì có thể làm chứng.

Sau đó hắn vừa nhấc chân, ôm nữ đồng nhảy xuống khỏi thân cự lang, lạnh lùng nhìn thoáng qua con toan lang này, đột nhiên trở tay vỗ một cái.

Bịchmột tiếng, lang thú không kịp rên một tiếng ngã xuống đất mà chết. Đầu thú giống như dưa hấu bị vỡ vụn trên đất.

Một đầu thú ngu xuẩn! Hừ, thiếu chút nữa làm cho ta lộ ra chân tướng.Đại hán lạnh lùng nói.

Nói cũng kỳ quái, hướng tới yêu thú động thủ, đánh gục tọa kỵ của mình, hết thảy đều huyết tinh dị thường, nhưng nữ đồng trong lòng ngực đại hán lại có thần sắc rất bình tĩnh, giống như nhìn mà không thấy. Không biểu hiện chút nào giống với một nữ đồng bình thường.

Mà lúc này sau một trận hỗn loạn của yêu thú, đã đem thi thể còn sót lại của kỵ sĩ và lang thú cắn nuốt sạch sẽ, phảng phất như mấy người kia vốn trước nay chưa hề tồn tại.

Triệu thành chủ thấy vậy, hài lòng gật đầu. Nhưng đột nhiên nhấc tay lên, một cỗ hắc khí quay cuồng hiện ra, chớp mắt một cái đã ngưng tụ thành một thanh đoản thương dài khoảng ba bốn thước, ô mang lóe lên, hắc thương như tia chớp hướng về một chỗ trống không người ở phía xa, đầu thương xuất ra lập tức phát ra một tiếng kêu xé gió hung hăng đâm xuống.

"Ầmmột tiếng, một nắm tay vàng rực từ trong khoảng không hiện ra, một quyền này và hắc thương chạm nhau rồi tán loạn biến mất, sau đó kim mang nhàn nhạt chợt lóe lên, một gã thanh niên nam tử từ từ hiện ra.

Đúng là Hàn Lập!

Không biết hắn dùng loại thủ đoạn nào nào mà có thể theo sát lang thú cả trăm dặm, còn có thể đem đám người đại hán không để vào mắt, đem thân hình che dấu khéo léo như vậy.

"
Giết hắn!Tử bào đại hán hai mắt nhíu lại, băng lãnh phân phó nói.

Nhất thời Xà yêu cùng cự đại Sa trùng đang ở trên mặt đất, đồng thời hướng Hàn Lập đánh tới.

Trong đó, đầu xà yêu này, tựa hồ nhận ra Hàn Lập chính là người đã phá hủy chuyện tốt khi tập kích đoàn xe trước kia, trong miệng gầm nhẹ một tiếng, hai cây cốt mâu liền quăng ra trước một bước, mà bên cạnh quái xà ba đầu cũng đem ba đầu giao nhau, thân mình bay lên trên không một chút.

Về phần cự đại Sa trùng kia thì miệng hé ra, một cỗ lục dịch (dịch màu lục) quỷ dị phun ra, hướng về phía Hàn Lập bắn tới.

Không nên!Nữ đồng nhìn thấy cảnh này, khẽ run lên phát ra một tiếng thét kinh hãi, trên mặt vốn luôn bảo trì bình tĩnh lập tức biến mất không thấy nữa.

Mà tử bào đại hán ở bên cạnh, mặt không chút thay đổi, căn bản là thờ ơ.

Hàn Lập dưới sự công kích, trên mặt lại lộ ra một tia cười lạnh, hai tay nắm chặt quyền, nhắm ngay tới hai cây cốt mâu phía trước mặt, liền không khách khí một kích đón đầu.

Sau hai tiếng "bang bang, hai chi cốt mâu không có phá được kim sắc quyền (quyền màu vàng), ngược lại giống như gặp phải búa tạ điên cuồng đánh xuống, cốt mâu gãy ra từng đoạn, trong chớp mắt biến thành mảnh vụn, phiêu tán rồi biến mất.

Cỗ lục dịch cũng trong nháy mắt tới trên đỉnh đầu, Hàn Lập không chút do dự hai vai nhoáng một cái, thân hình hơi mơ hồ, liền thấy tàn ảnh liên tiếp đã trượt xa đến mấy trượng.

Cỗ lục dịch rơi xuống khoảng không, rồi tan tác rơi trên mặt đất.

Một số lượng lớn bọt trắng lập tức hiện ra, đồng thời phát tán ra từng trận tanh tưởi, dường như có chứa rất nhiều lực ăn mòn.

Đúng lúc này, hắc quái xà ba đầu lại mượn lục dịch ngăn cản, lập tức bất ngờ cắn tới.

Mà Hàn Lập tựa hồ không kịp né tránh, vài tiếng Phốc phốcvang lên, hai vai cùng chỗ cổ đồng thời bị cắn.

Lúc này Xà yêu cùng cự đại Sa trùng thấy vậy, nhất thời mừng rỡ cũng bay lên không đánh tới.

Hàn Lập sắc mặt trầm xuống, một tiếng hừ lạnh thấu xương truyền ra, hai tay vừa động, không biết như thế nào mà một tay đã tóm lấy một cái cổ xà.

Huyết quang chợt lóe, đầu xà liền cứng rắn bị đứt thành hai đoạn.

Còn lại hai cái đầu xà vô cùng đau đớn, tự nhiên càng thêm điên cuồng cắn xé đầu vai của Hàn Lập, nhưng Hàn Lập hai bàn tay nhẹ nhàng vung lên, kim quang xuất ra, hai đầu xà thủ lập tức rơi xuống.

Sau khi vận chuyển tới cực hạn Kim cương quyết tầng thứ tư lực, hai bàn tay giống như hai lưỡi dao lợi khí thần binh vô cùng sắc bén.

Động tác của Hàn Lập vẫn không ngừng lại chút nào, thân hình uốn éo quỷ dị, trong thoáng chốc huyễn hóa ra mấy đạo ảo ảnh, hướng về phía tam yêu ở không trung.

Những tiếng rống đau đớn đồng thời vang lên, sau khi Hàn Lập hét lớn một tiếng, một mảnh huyết vũ nhất thời từ không trung rơi xuống.

Không biết tự lượng sức mình!

Tiếng Hàn Lập nhàn nhạt vang lên giữa huyết vũ từ không trung truyền ra. Tiếp theo Phanhmột tiếng vang nhỏ, thân hình đã hiện ra xa hơn mười trượng, hai tay để sau lưng, cả người vẫn đứng thẳng tắp.

Lúc này, một sổ đoạn thi thể mới từ không trung rơi xuống thật mạnh, rơi xuống trên cát đất, máu nhuộm đỏ cả những khoảng đất xung quanh.

Song phương vừa mới giao thủ, Hàn Lập chỉ dùng một thân thần lực cùng tầng thứ tư kim cương quyết, mạnh mẽ chém giết tam yêu.

"
Ngươi là ai, dám mượn một cỗ thi thể, để lừa gạt nhiều người chúng ta như vậy. Lá gan thật đúng là không nhỏ!Hàn Lập chậm rãi nhìn phía tử bào đại hán ở trên ụ đất, lạnh lẽo nói, sát khí trên người lập tức xuất ra, sau lưng phảng phất có một hình vật hiện ra loại tầng khí màu xám.

Hàn Lập năm đó mượn dùng Minh Vương Quyết luyện hóa sát khí, giờ phút này lại theo bản năng phóng ra.

Nếu là đối thủ bình thường, sẽ bị sát khí bao phủ, chỉ sợ chưa giao thủ thì toàn thân đã phát lạnh, phát huy không được mấy thành thực lực.

Tử bào đại hán ở đối diện, vẫn lẳng lặng đứng tại nguyên chỗ, thậm chí ngay cả việc tam yêu bị đánh chết trong nháy mắt, vẻ mặt cũng đều lạnh nhạt, bất động lặng yên. Nhưng sau khi Hàn Lập xuất ra sát khí nồng đậm, khuôn mặt hắn lại động, rốt cục hiện ra một tia ngạc nhiên.

Kim cương quyết sau khi tu luyện tới tầng thứ tư, có thể trên đường chạy nhanh như gió, đuổi kịp chiến thú cũng chẳng có gì lạ. Nhưng là lợi dụng quang tuyến (ánh sáng) cùng hoàn cảnh khác biệt, không cần tới pháp lực, lại có thể ẩn hình giống như che dấu hành tích, như vậy cũng là một môn bí thuật thú vị. Bất quá ta điều mà ta ngạc nhiên nhất, chính là sát khí trên người ngươi. Bình thường luyện thể sĩ, không có khả năng có sát khí nặng như vậy. Ngươi rốt cuộc là ai? Hẳn là phải có chút lai lịch!Đại hán bỗng nhiên mở miệng, thanh âm không chứa một chút cảm tình nào.

Hàn Lập nghe thấy đối phương không trả lời câu hỏi của mình, mà ngược lại lại hỏi về chính mình, sắc mặt mạc nhiên trầm xuống. Lập tức liếc nhìn một cái, mắt lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn nữ đồng, liền không khách khí nói:

Ta không có hứng cùng một gã con rối nói năng lằng nhằng. Ngươi tự mình kết thúc, hay là để cho ta thân tự động thủ.

Nói xong, toàn thân Hàn Lập kim quang chợt lóe lên, hướng ụ đất đi nhanh tới.