Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1304: Thượng cổ cự nhân



Khi cự cao hạ trước hắn, phát hiện hai bên thủy đàm xuất hiện hai cự vật, lại chính là hai bàn tay khổng lồ, mười cây trụ kia lại chỉ là mười ngón tay thô to thôi, mà bây giờ, một bàn tay, đang từ trong mặt đất vương lên.

Cái quang đàm gần ba bốn mươi trượng không biết đã biến mất khi nào, trở nên thâm thúy dị thường.

Mà giữa trung tâm, xuất hiện một quang mang kỳ lạ, để lộ ra một con ngươi khổng lồ gần hai trượng, con ngươi này chậm rãi chuyển động, tán ra lãnh quang.

Nhìn thấy cảnh này, Hàn Lập giật mình một cái, bỗng nhiên nhớ ra một chủng tộc đỉnh đỉnh đại danh trong Linh giới.

Sắc mặt hắn trở nên trắng bệch.

Hắn không dám nghĩ thêm, tốc độ độn nhanh lên vài lần, nhắm thẳng lên trời cao.

Chỉ là đang dùng Thái Nhất Hóa Thanh Phù, thật sự không thể phi độn quá nhanh.

Cung Trang thiếu phụ cùng với ba gã gầy, mặc dù chưa phát hiện ra, nhưng cũng cảm thấy có một cảm giác nguy hiểm không hiểu.

Trong miệng thiếu phụ hừ lạnh, há mồm phun ra một cái cẩm mặt xích hồng, rồi giơ tay lên, một con giao long thanh quang bắn ra, rồi bay múa quanh nó, chính là thanh sắc phi đạo thần diệu dị thường.

Cầm mạt thì quay tròn trên đỉnh đầu, lập tức hóa thành một quang trảo, phủ lấy người thiếu phụ.

Ba gã kia đồng thời bấm niệm pháp quyết, trên người tán ra quang mang ngân sắc, ba đoàn quang hợp thể thành một, hóa thành một đoàn đại ngân quang, đồng thời bao phủ ba người trong đó.

Sau khi đã đã phòng thủ xong, cũng không chờ bốn gã yêu tu cao giai kia, cũng không chuẩn bị thi triển thần thông gì.

Lấy thủy đàm làm trung tâm, mặt đất gần ngàn trượng phát ra một tiếng nổ, rồi đồng thời nứt đất ra.

Con ngươi dưới thủy đàm chợt chớp mắt một cái, mặ trời lo lửng trên đỉnh thủy đàm chiếu rọi xuống, chợt lóe lên con ngươi.

Tiếp theo, một thứ gì đó to bằng một quả núi nhỏ, từ từ ngồi dậy khỏi mặt đất.

Hàn Lập từ trên cao có thể nhìn rõ ràng.

Thân hình cự vật kia to gần trăm trượng, hơn phân nửa thân thể đầy bùn đất màu vàng, hai cánh tay giơ lên không trung, chính là cự nhân sinh linh có hình thể to đến mức khó tin.

Nếu Hàn Lập không phải ở Nhân giới từng thấy La Hầu và Du Thiên Côn có yêu linh cấp độ Nghịch Thiên, thì sợ rằng khó mà tin được, trên đời này lại tồn tại một vật lớn như vậy.

Bên hông cự nhân không biết được bao phủ bởi một thứ da thú nào, cái đầu phảng phất như một ngọn núi, trên cái trán lại lõm vào một chổ, lại chỉ có một con mắt thật lớn.

Cái chổ lõm ấy chính là con mắt còn lại của cự nhân, chính là cái thủy đàm khi nãy.

Trừ cái này ra, cự nhân có một vẻ bề ngoài vô cùng xấu xí, cái mũi thô to vô cùng, miệng khẽ nhếch lên, mơ hồ có thế thấy được hàm răng sắc bén.

Cự nhân vẫn chưa hoàn toàn đứng lên, chỉ là nửa ngồi trên mặt đất, phần dưới vẫn còn chôn sâu dưới lòng đất.

Con mắt kia nhìn chằm chằm vào đám người thiếu phụ, trên mặt không chút biểu tình.

"Không thể nào, là thượng cổ cự nhân, chạy nhanh, thứ này chúng ta không đối phó nỗi" Cung Trang thiếu phụ bây giờ đã hoàn toàn thấy được tướng mạo của cự nhân, thất sắc kêu lên.

Nàng ta rốt cục đã biết vì sao Lam thành chủ ngay cả sống chết của đầu đà cũng không quan tâm, trực tiếp bỏ chạy.

Hắn hiển nhiên đã nhận ra các dấu hiệu trước đó.

Thiếu phụ không còn chút chần chờ gì, hai tay bấm niệm pháp quyết, quang tráo hồng sắc chuyển động ngược lại.

"Ầm" một tiếng, quang tráo đã bị vỡ thành mảnh vụn, mà thiếu phụ bên trong đã không thấy bóng dáng đâu.

Nhưng ngay lập tức, cách nơi đó khoảng năm sáu mươi trượng, thân hình lả lướt của thiếu phụ hiện lên.

Ba gã gầy kia thấy vậy cũng đồng dạng hoảng sợ, vừa thấy thiếu phụ chạy thoát, mới tỉnh ngộ ra bấm niệm pháp quyết, cũng muốn thi triển độc môn độn thuật rời xa sát tinh này.

Nhưng đúng lúc này, cự nhân một mắt kia đột nhiên há mồm, trong miệng phát ra một tiếng hét quái dị, hút ngược trở vào mồm. Ba gã gầy đột nhiên cảm thấy ngân quang hộ thể chấn động, bị cuốn đi không trung.

Ba người kinh hãi cực lực bấm niệm khẩu quyết, muốn đối kháng, nhưng ngay cả thiếu phụ và Lam thành chủ là tu sĩ Hóa Thần cũng phải chạy trốn, thì ba gã nguyên anh như bọn họ sao có thể dễ dàng đối kháng.

Thân hình ba gã yêu tu này cùng nhau bị hấp lực kéo khỏi mặt đất, hướng về miệng của cự nhân.

Lần này, ba gã yêu tu này mới thật sự hoảng sợ.

Trong đó, một gã bỗng nhiên chuyển thân trên không trung, hóa thành một con cự lang màu bạc thân dài mấy trượng.

Con sói này ngẩng đầu tru đầu tru lên một tiếng thê lương, hai gã kia thấy vậy không chút do dự hóa thành một đạo ngân ảnh, lao vào trong thân thể cự lang.

Nhất thời, hai bên cái đầu sói, hai đoàn lưỡng sắc thanh hồng lao đến, hiện ra lưỡng sắc lang thủ.

Tam khỏa lang thủ đồng thời tru lên, ba đạo tam sắc ngân hồng thanh từ miệng phun ra, gia ngập vào ngân quang hộ thể.

Mặc dù không làm thân hình ngừng lại, nhưng có thể làm cho tình thế khẩn trương trì hoãn được một chút.

Yêu tu này dưới tình huống khẩn cấp, rốt cục đã hợp ba thành một, trở thành tam thủ yêu lang bản thể.

Hàn Lập ẩn thân trên không trung thấy được cảnh này, trong lòng vừa động, xuất hiện một thân ảnh trong đầu, nhưng nhẹ nhàng thở dài một hơi, đuổi bóng dáng này ra khỏi đầu, tập trung vào tình cảnh bên dưới.

Nếu thủy đàm là do tên cự nhân này mà thành, vậy khẳng định tên phản nghịch Linh tộc kia đã bị tiêu hóa rồi.

Mà theo hiểu biết hắn, thượng cổ cự nhân linh trí cực thấp, thích ăn tất cả những vật sống, căn bản là không có khả năng phân biệt thần huyết, chắc là cái bình đựng thần huyết, hơn phân nửa là nằm trong người tên cự nhân này.

Cái này thì sẽ rất khó giải quyết đây.

Thượng cổ cự nhân dù là chủng loại thấp nhất, nhưng sau khi thành niên cũng có thể luyện được vài thần thông bậc thấp, những cự nhân có thiên phú dị bẩm, thậm chí có thể hợp thể để tồn tại.

Thậm chí trong truyền thuyết còn có cự nhân ngàn mắt nữa, có thể đấu tay đôi với Chân Long Thiên Phương.

Trong lòng Hàn Lập nói thầm, nhưng muốn hắn lui bước, thì là không thể.

Lúc này, tam thủ ngân lang phun ra trong miệng vài kiện bảo vật, hướng về hấp lực, thoát vây mà chạy.

Nhưng khi vừa ra khỏi miệng, cũng "vù" một tiếng, rồi cũng chui thẳng vào miệng của cự nhân, căn bản là không có tác dụng gì.

Kể từ đó, tam thủ ngân lang chỉ có hể dựa vào pháp lực bản thân chống đỡ, thân hình từ từ bay về hướng cự nhân.

Cho dù cự lang này nhiều lần cuồng phun ra tam sắc quang hà, cũng không thể cản trở được.

Nhưng kéo dài như vậy, cự nhân đã không còn kiên nhẫn, đột nhiên giơ một tay, chụ xuống cự lang giống như đang đập ruồi vậy.

Một cái bóng lớn, bao phủ lấy yêu lang, dù chưa đụng vào, nhưng chưởng phong đã làm cho ngân quang hộ thế của yêu lang run lên, phảng phất như lúc nào cũng có khả năng biến mất.

Bị bàn tay đáng sợ đó chụp xuống, cho dù là thân thể cứng rắn như thép, cũng thành cái bánh bao thịt nữa là.

Nhưng yêu lang đang bị hấp lực khống chế, căn bản là không thể tránh né.

Trong mắt cự lang không khỏi lộ ra vẻ tuyệt vọng! Mắt thấy bàn tay to chuẩn bị đạp xuống yêu lang, thì dị biến chợt xảy ra.

Đột nhiên, hoàng quang gần yêu lang chợt lóe, một dáng người gầy yếu từ hư không quỷ dị xuất hiện, không nói hai lời đánh ra hai quyền.

Chính là trưởng lão tộc Lạc Thứ, Hoàn Thiên Kỳ

Một quyền đánh về giữa bàn tay khổng lồ, còn quyền kia nhắm ngay yêu lang.

Hai nắm tay chớp động linh quang, hai quang quyền hoàng sắc hiện ra.

"Ầm ầm" hai tiếng, quang quyền và bàn tay to tiếp xúc, làm cho bàn tay dừng lại, cự lực ép xuống biến mất.

Mà quyền còn lại đánh lên ngân quang hộ thể của yêu lang, làm cho thân hình nó run lên, nổ mạnh một tiếng rồi bay ra ngoài, thoát khỏi hấp lực điên cuồng kia.

Lúc này, bàn tay to đã đập xuống, nhưng thân hình của thiếu niên thoáng cái, như quỷ mị biến mất tại chổ.

Nhưng ngay lập tức, thiếu niên đã xuất hiện cách đó mười trượng, chạy lại phía trước yêu lang, nhẹ nhàng điểm lấy.

Thanh quang trống rỗng hình thành, đảo mắt một cái hóa thành thanh kính thật lớn, trong suốt long lanh.

Thân hình to lớn của yêu lang đụng vào kính, lỡm vào, rồi chậm rãi văng ngược ra.

"Đa tạ Hoàn tiền bối ra tay cứu mạng!" Yêu lang lắc lắc đầu, vui mừng sợ hãi vội vàng tạ ơn.

Nó dĩ nhiên bình an vô sự.

"Ngươi lui ra một bên, căn bản không thể đối phó thứ này. Không ngờ ở đây lại có thượng cổ cự nhân, xem ra hẳn là trước tam cảnh kiến lập vân còn trầm ngủ trong cốc, nếu không tuyệt đối không thể tiến vào đây"

Không trung gần đó xuất hện một đoàn bạch quang chớp động, một gã mặc áo bào trắng hai tay chắp sau lưng xuất hiện, chính là hllq, hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào cự vật không xa đằng kia, sắc mặt ngưng trọng dị thường.

"Hừ, đại tự nhiên này! Thượng cổ cự nhân có hình thể như vậy, cho dù là người thủ hộ Tam Cảnh có mù hai mắt, cũng không có khả năng thả một hung vật như vậy tiến vào biên giới của chúng ta. Bất quá, đây chỉ là cự nhân một mắt, hơn nữa hẳn là thân bị trọng thương, cho nên mới ngủ say trong cốc không dậy nổi, chúng ta thủ liên hao tổn chút nguyên khí, đủ để đánh chết nó" Thiếu niên họ Hoàn nói, trên mặt đầy sát khí.

"Thứ kia chia thế nào? Ta nghe nói trên người cự nhân này có một khối Lạc Dương tinh, đây là tài liệu luyện chế Chí Dương Linh Bảo tốt nhất" hllq khẽ cau mày.

"Ta đối với thứ của phản nghịch Linh tộc không có hứng thú, khối Lạc Dương Tinh là tốt rồi" Thiếu niên họ Hoàn tựa hồ đã suy tính trước, nói ra không chút do dự.

"Hảo, quyết định như vậy. Mấy người các ngươi cẩn thận cho ta một chút, mặc dù Linh tộc tạm thời rút lui, nhưng cũng phải phòng ngừa chúng quay lại" Hllq đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng nói với những bóng người xuất hiện xa xa.

Hàn Lập đứng trên cao, nghe được lời này, không khỏi nhìn theo lời nói.

Chính là Lam thành chủ cùng với Cung Trang thiếu phụ, còn có một số người của Yêu Nhân lưỡng tộc, nhưng mà không thấy bất cứ bóng Linh tộc nào.