Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1520: Hồi phủ



Thanh niên thấy Hàn Lập hành động quỷ dị như vậy liền cảm thấy nao nao, nhưng thân hình không chút dừng lại, thoáng chốc đã vọt tới trước mặt. Song đao trong tay giao vào nhau chém xuống, nhất thời hai đạo đao mang đen như mực giao nhau thành hình chữ thập vọt ra. Đao mang này vừa xuất hiện, hắc vụ vùng phụ cận liền trở lên quay cuồng cuốn tới đao mang.

Nháy mắt, hai đạo đao mang đã lớn lên vô số lần, chợt lóe tới trước mặt Hàn Lập.

Khóe mặt Hàn Lập nhíu lại, hai tay hắn bỗng chốc xuất hiện hai cây kim sắc trường kiếm, cổ tay rung lên trực tiếp đón đỡ đao mang. Tiếng sấm rền vang, kim sắc điện hồ ngoài mặt trường kiếm lóe lên. "Phốc – phốc!" hai đạo hắc sắc đao mang vừa tiếp súc cùng kim sắc lôi quang đã lập tức tán loạn tiêu thất, dường như hoàn toàn bị khắc chế. "A…!" thanh niên kinh hãi. Trên khóe miệng Hàn Lập nở một nụ cười nhạt.

Hiển nhiên đao mang do kẻ kia phóng ra chứa không ít tà ma chi khí, nếu không ngay cả Thanh Trúc Phong Vân Kiếm của hắn sắc bén cũng không thể dễ dàng chém nát chúng như vậy. Người này hướng mình động thủ, cũng là tự tìm đường chết.

Tâm niệm Hàn Lập nhanh chóng xoay chuyển, không đợi kẻ kia kịp khôi phục tinh thần, cặp cánh ngũ sắc phía sau lưng liền bộc phát ra một vầng sáng năm màu.

Vầng sáng này vô cùng chói mắt, sau khi quay tròn một vòng, ngũ sắc quang hà đều lập lòe phát quang, dường như một tầng dương quang chói lọi phát ra từ trong cơ thẻ Hàn Lập.

"A…" Thanh niên cho dù có bán yêu bán quỷ chi thân nhưng dưới cường quang chói mắt theo bản năng cũng nhắm chặt hai mắt. Hắn biết tình hình không ổn liền dừng lại thế tới, đoạn giẫm manh chân nhanh chóng lui lại phía sau nhanh như tên bắn. Thế lui này so với thế tới còn nhanh hơn vài phần.

Lúc này trong vầng sáng ngũ sắc tiếng sét inh tai, ở phía sau lưng thanh niên bỗng lóe lên một đạo thanh bạch sắc điện hồ. Thân hình Hàn Lập quỷ dị hiện ra, hai tay vung lên, tiếng xé gió buốt tai, hai thanh trường kiếm hóa thành hai đạo kim quang chém xuống.

Hai mắt của thanh niên còn chưa mở ra, thần niệm đã cảm ứng được công kích. Hắn tự biết không ổn bèn lập tức ném ra song đao trên tay, song đao này hóa thành hai đạo ô quang bắn đi.

Tiếp đó hắn nhanh chóng huy động hai tay bắt quyết, cơ nhục trên thân thể lập tức biến mất, để lộ ra một khung xương như bạch ngọc. Khung xương này thoáng rung lên bèn phóng ra một tầng bạch sắc quang tráo bao phủ thân hình bên trong. "Ầm ầm!" hai tiếng sấm nổ lại vang lên, hai thanh trường kiếm biến thành kim quang bị song đao ngăn cản. Hàn Lập cũng không hề cảm thấy bất ngờ.

Một yêu vật cấp Luyện Hư dùng binh khí do bản thể biến thành nếu không có một chút uy năng mới là kỳ quái. Hắn vốn từ đầu đã không kỳ vọng hai phi kiếm này có thể giết chết yêu vật.

Trong nháy mắt song kiếm chém ra, pháp tướng Phạm Thánh Chân Ma Công sau lưng hắn cũng vung lên sáu cánh tay, nhất thời vô số quyền ảnh như kim sắc liên hoa nở rộ, lại như mưa rào trùng trùng đánh tới bạch sắc quang tráo. Quyền ảnh che kín đất trời, mỗi quyền đều ẩn chứa thần lực mạnh mẽ hơn người của Hàn Lập. Lúc này hắn hoàn toàn dựa vào sức mạnh thân thể mà phát động công kích liên tục.

Trong nháy mắt bạch sắc quang mạc phải chịu vô số quyền ảnh đánh lên, bề ngoài quang mạc vốn vô cùng chắc chắn giờ phút này cũng ảm đạm đi nhiều.

Quang tráo dưới sự công kích liên tục của quyền ảnh rốt cục cũng không chịu được nữa mà vỡ nát.

Hết thảy quá trình chỉ trong một lượt hô hấp. Yêu vật kia vốn cũng chỉ mới đảo ngược lại thân hình và mở ra hai mắt mà thôi.

Huyết nhục bên ngoài đã biến mất, trong đôi mắt trống rỗng chỉ còn hai luồng lục hỏa không ngừng chớp động.

Vừa thấy hộ thể quang tráo không thể chịu nổi một kích, yêu vật này đã kinh hồn táng đảm, không chút lưỡng lự liền há to miệng phun ra mấy đạo hắc mang đen như mực bắn về phía Hàn Lập, đồng thời thiên linh cái trên đỉnh đầu cũng tự động vỡ ra để lộ một viên châu xanh biếc bay vọt lên không trung. Còn thân hình bạch cốt bên dưới lập tức phân giải hóa thành một bạch cốt thuẫn bài ngăn cản phía sau viên châu theo sát nó bay vụt đi.

Yêu vật này quyết định cực nhanh, do gặp phải Hàn Lập thần thông kinh người, hắn tự thấy bản thân không thể địch lại lên liền tính kế bỏ trốn.

Nó tại trong Hắc Minh vụ tu luyện nhiều năm, tự nhận chỉ cần nới rộng khoảng cách thì tuyệt đối có thể bỏ rơi Hàn Lập mà biến mất không để lại tung tích.

Chỉ là lúc này Hàn Lập đã động sát tâm. Yêu vật trước mắt nếu chạy thoát thì quả là một đại họa sau này.

Hắn hừ lạnh một tiếng, hôi sắc hà quang trên người chợt lóe, vài đạo hắc mang quay tròn trong hôi quang rồi biến mất vô tung vô ảnh.

Kim sắc quyền ảnh đầy trời cũng biến mất, pháp tướng Phạm Thánh Chân Ma Công sau lưng chợt lóe kim quang, sáu cánh tay dừng lại sau đó phun ra sáu đạo điện hồ. Tiếng sét ầm vang, thoáng chốc sáu đạo điện hồ huyễn hóa thành sáu cây kim sắc lôi thương. Sáu cánh tay lập tức ném manh lôi thương trong tay…

Kim quang chợt lóe liền lập tức lướt tới phụ cận cốt thuẫn, bốn phía phù văn không ngừng lưu chuyển, mũi thương vô cùng sắc bén lập tức đánh lên trên cốt thuẫn. "Ầm ầm ầm!" Ba tiếng nổ lớn vang lên, mặt trên cốt thuẫn chỉ đỡ được ba cây kim thương đã bắt đầu nứt toác. Cây kim thương thứ bốn tiếp tục đánh lên, cốt thuẫn rốt cục không thể tiếp tục duy trì liền vỡ vụn. Ba cây kim thương còn lại đồng loạt đánh lên trên lục châu gần đó. Điện hồ chớp động, bích lục viên châu lập tức vỡ nát.

Hư ảnh Hạo Thú kinh hãi từ bên trong bắn ra. Kim sắc điện hồ trên không trung đồng thời co rút lại hóa thành điện võng mưa gió không lọt, bỗng chốc đem nguyên thần của yêu vật vây chặt.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong điện quang vang lên. Hư ảnh của Hạo Thú chớp lên vài lần rồi lập tức tiêu thất. Yêu vật này mới tiến giai lên Luyện Hư không lâu, nhưng vẫn bị Hàn Lập dễ dàng tiêu diệt.

Trong khi đương nhiên một phần là do hắn thấy Hàn Lập có tu vị Hóa Thần nên coi thường; còn một phần là do thần thông của Hàn Lập do với trước khi rời khỏi cự đảo khác nhau rất lớn.

Tuy rằng hắn không có nhiều thời gian tu luyện, nhưng trước tiên ở Thiên Bằng Tộc chiếm được Kinh Trập Thập Nhị Biến, sau đó ở Địa Uyên lại học được tế lôi thuật khiến uy năng của Ích Tà Thần Lôi tăng lên rất nhiều. Hơn nữa lúc trước hắn cùng phục dụng chân huyết Côn Bằng cùng Ngũ Sắc Khổng Tước khiến pháp lực dưới sự kích thích tăng lên rất nhiều.

Trước khi tiến giai Hóa Thần hậu kỳ, Hàn Lập đã có thể tiêu diệt tồn tại cấp Luyện Hư. Hiện giờ tất nhiên không để kẻ bán yêu bán quỷ kia vào trong mắt.

Hơn nữa yêu này tựa hồ không hề có bảo vật trên người, tất nhiên càng không thể là địch thủ của Hàn Lập được.

Hàn Lập sau khi tiêu diệt yêu vật này thì lạnh lùng đánh giá bộ xương như bạch ngọc dưới đất. Ngón tay khẽ búng ra một hỏa cầu đỏ đậm. "Phốc" một tiếng, hài cốt yêu vật ở trong hỏa diễm trùng trùng thiêu đốt, thoáng chốc đã tiêu biến.

Hàn Lập cũng không lưu lại nơi này mà tiếp tục rời đi, không lâu sau, thân hình hắn đã tiêu thất trong hắc sắc vụ khí.

Lúc này tuy hắn có thể dễ dàng tiêu diệt đối thủ, nhưng việc vô duyên vô cớ phải đánh nhau sống chết một hồi khiến hắn vô cùng buồn bực.

Hắn tất nhiên không biết vừa rồi đã tiêu diệt chỗ dựa vững chắc nhất của đám trung giai yêu thú tại hắc ẩn sơn mạch khiến ý định mượn sức yêu vật bán yêu bán quỷ giúp chúng thoát khỏi nô ngân của Thiên Bằng Tộc lấy lại tự do đã hoàn toàn phá sản.

Chẳng qua việc này cũng không có quá nhiều can hệ với Hàn Lập. Hắn vẫn một mạch đi trong vụ khí, vừa đi vừa tiếp tục cân nhắc về bộ tân kiếm quyết kia.

Hơn nửa tháng sau, tại trong vụ hải bên cạnh một tòa hoang sơn bỗng quay cuồng nhiễu động, hôi quang chợt lóe, một đạo nhân ảnh từ bên trong bắn ra.

Tiếp theo đó nhân ảnh liền lập tức bay thẳng lên trời cao, chỉ sau vài lần chớp động đã đứng trên đỉnh hoang sơn. Quang mang tắt đi, thân hình Hàn Lập hiện ra. Hắn rốt cục cũng đi ra khỏi Hắc Minh vụ hải, đang vô cùng hưng phấn. Toàn thân đứng trên một khối bạch sắc cự thạch huýt gió vang vọng, âm thanh như lên tận cửu tiêu, cả khoảng không phụ cận không ngừng ông ông, mây trắng trên trời cũng trở lên quay cuồng.

Lúc này, Hàn Lập mới đảo mắt nhìn quanh bốn phía, rất nhanh biết được bản thân đang ở nơi nào trên cự đảo. Cả người lập tức hóa thành một đạo cầu vồng thanh sắc vọt đi.

Chỉ sau vài lần chớp lên, độn quang đã hóa thành một chấm nhỏ phía cuối chân trời rồi biến mất không thấy bóng dáng.

Ở sâu trong hắc ẩn sơn mạch, một tòa núi lớn bị bạch sắc vụ khí che phủ, thanh quang chợt tắt. Thân hình Hàn Lập xuất hiện ở dưới chân núi, hắn ngẩng đầu nhìn cả tòa núi này, tựa hồ không hề có chút thay đổi so với khi mới rời đi. Hàn Lập vung tay kháp quyết, nhất thời bạch sắc vụ khí trước mắt trở lên quay cuồng để lộ ra một thông đạo tiếp theo từ từ khống chế độn quang bay vào trong đó. Mới tiến vào động phủ, Hàn Lập trước tiên đi đến dược viên xem xét, hắn thấy tất cả vẫn bình yên vô sự, các linh mộc linh thảo gieo trồng lúc trước vẫn còn nguyên, lúc này mới hoàn toàn an tâm.

Sau đó Hàn Lập tiến đến phòng ngủ của mình, hắn lập tức lên giường nằm. Lần này hắn ngủ qua hai ngày hai đêm. Cho dù lúc trước ở động phủ của lão giả họ Khương có nghỉ ngơi một chút nhưng sao có thể thoải mái bằng động phủ của mình.

Khi Hàn Lập thức dây, thân thể tinh thần đều trở lên thoái mái, không còn chút mệt mỏi nào. Hắn rời giường rửa mặt qua một chút rồi ra khỏi phòng ngủ.

Nghỉ ngơi xong, đương nhiên hắn muốn tiến vào mật thất để tìm hiểu những thu hoạch được trong lần ra ngoài này, ngoài ra tiếp tục dùng Chân Thiềm Linh Dịch bế quan muốn tiến tới Hóa Thần đại viên mãn thật nhanh sau đó trùng kích vào Luyện Hư kỳ.

Tinh thần lực lưu lại trong Thiên Bằng xá lợi cần nhanh chóng luyện hóa hết, từ đó chiếm được khẩu quyết luyện hóa chân long thiên phượng chân huyết, như vậy mới có thể nhanh chóng dung hợp hai loại chân huyết này vào trong thân thể.

Về phần tìm hiểu kiếm trận trong tân kiếm quyết cùng cách tinh luyện phi kiếm cũng là một việc cần là ngay.

Trong lòng âm thầm cân nhắc, Hàn Lập vừa đi đến mật thất vừa vỗ vào sau ót.

Nhất thời một đoàn điểu quang từ trên đỉnh đầu bay ra, trong nháy mắt hóa thành một hắc sắc tiểu nhân cao độ một thốn đang huyền phù trên không trung. - Đây đúng là đệ nhị Nguyên Anh.

Tiếp đó, ống tay áo hắn run lên, Đề Hồn cùng Báo Lân Thú cũng được phân biệt thả ra.

Hàn Lập nhìn cả ba mỉm cười rồi khoát tay đem tiểu bình thần bí kia cho đệ nhị Nguyên Anh.

Đệ nhị Nguyên Anh sau khi nhận được tiểu bình cũng khẽ mỉm cười, chờ thân hình Hàn Lập biến mất thì mới hướng nhị thú phân phó vài câu rồi bay sang một hướng khác.