Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1545: Trảm sát



Cự nhân toàn thân tối đen như mực, bên trong có một đạo kim ngân quang hồ chớp động không thôi, có vẻ thần bí vạn phần. Hàn Lập nhìn thấy cảnh này thì nhíu mắt, một cánh tay vừa nhấc, hướng ra phía xa xa chộp ra một trảo.

Trên đỉnh đầu màu vàng pháp tướng bỗng nhiên trợn tròn bốn mắt, sáu cái cánh tay vung lên đồng dạng cũng như đang ôm đồm cái gì, bộ dáng của động tác này giống hệt Hàn Lập phía dưới.

"Oanh" một tiếng nổ vang lên.

Một cái bàn tay to màu vàng thể tích không thua gì cự nhận hiện lên phía dưới cự nhân rồi nâng lên trên.

Hai cái va chạm với nhau, kim quang trong hắc mang điên cuồng lóe lên một trận nhưng bàn tay to màu vàng lại không chút sứt mẻ, cự nhận cứ thế mà bị chặn ở giữa không trung.

Hai gã Ô La nhân đối diện thấy cảnh này thì đều cả kinh nhưng gã kim đồng Ô La nhân hai tay liền bấm thần chú, thân thể trong nháy mắt cuồng trướng lên, to lớn gấp mấy lần đồng thời sau đuôi kim quang chợt lóe, huyễn hóa ra một cái vĩ câu thật lớn ánh vàng rực rỡ, vừa động một cái đã giống như tia chớp chạy nhanh tới chỗ Hàn Lập.

Ngân đồng Ô La nhân đứng sóng vai cùng nàng kia lại há mồm, sắc mặt dữ tợn, trong yết hầu phát ra một tiếng hét nhẹ giống như thú gầm.

Tiếp theo, trên đỉnh đầu nàng hiện lên một mảnh sương mù màu trắng, trong sương mù thấp thoáng có ngân quang chớp động rồi hiện ra hư ảnh một con rết mặt người thật lớn.

Chỉ thấy ngân quang chợt lóe lên, hư ảnh dĩ nhiên hóa thành một đạo ngân mang lao thẳng tới Hàn Lập. Chưa đến gần mà con rết mặt người này đã há to mồm phun ra một mảnh màu bạc quang hà phủ xuống.

Đối mặt với một kích liên thủ của hai gã Ô La vương tộc, vẻ mặt Hàn Lập vẫn không chút thay đổi.

Nhưng một ống tay áo bào của hắn run lên, nhất thời hơn mười khẩu thanh sắc tiểu kiếm bắn ra, thoáng một cái đã hóa thành một mảnh thanh sắc kiếm quang nhằm hướng về phía màu vàng cự câu.

Chỉ thấy kim câu kêu lên vù vù, mặt ngoài bỗng nhiên hiện ra vô số ký hiệu, tựa hồ chuẩn bị thi triển ra uy năng gì đó nhưng ngay sau đó, thanh quang chợt lóe lên, vô số thanh ti chụp xuống, kim câu nhất thời gào thét một tiếng rồi lập tức bị chém thành vô số khối nhỏ rơi xuống dưới khiến cho tên kim đồng Ô La nhân kia kinh hãi.

Cùng lúc đó, đối phó con rết mặt người kia, Hàn Lập vừa nhấc tay kia, năm ngón tay mở ra, bàn tay trở nên tối đen như mực. Năm ngón tay hơi hơi vừa động, trước người Hàn Lập lập tức hiện lên một quầng sáng màu xám đem con rết mặt người đang phun ra ngân hà ép xuống dưới. Tiếp theo, quầng sáng mờ trong lòng bàn tay hắn chợt lóe lên rồi một tòa đen tiểu sơn đen tuyền quỷ dị hiện lên. Hàn Lập nhìn con rết mặt người đã tới phụ cận tùy ý lật bàn tay.

Một màn kinh người xuất hiện.

Tiểu sơn trong lòng bàn tay trong nháy mắt nhoáng lên một cái rồi biến mất không thấy.

Ngay sau đó, không gian phía trên con rết mặt người xáo động, tiểu sơn lại hiện ra trong một phiến quang hoa màu xám.

Nhưng giờ phút này, sau khi hắc sắc tiểu sơn hiện lên thì bên ngoài lại có một trận ô mang lưu chuyển, thể tích trong nháy mắt cuồgn trướng gấp trăm lần, biến thành một ngọn núi màu đen cao vài chục trượng.

Ngọn núi hơi cử động cái đã bám chặt vào lưng con rết mặt người.

Hư ảnh con rết mặt người đầu tiên hiện ra biểu tình cực kỳ thống khổ, đồng thời trong miệng phát ra một trận âm thanh "tê tê" quái dị, thân hình bị cự lực đè mà rơi thẳng từ trên không trung xuống.

Ngân đồng O La nhân phía sau thấy vậy thì cả kinh, hai tay cuống quít biến hóa pháp quyết giống như bánh xe nhưng trên gương mặt thanh tú lại hiện ra một cái ngân văn trông có vẻ dữ tợn dị thường.

Tiếp theo nàng há mồm phun ra một ngụm máu huyết màu bạc nhạt. Ngụm máu huyết này vừa ra khỏi miệng liền "Phanh" một tiếng, hóa thành từng cái ký hiệu hình vòng xuyến màu bạc, sau khi chợt lóe lên thì lướt qua nhập vào trong thân thể con rết phía xa xa không thấy bóng dáng.

Phía xa xa, con rết mặt người giống như được tăng thêm uy năng gấp bội, thân hình đang đau đớn dưới tiểu sơn lúc này chợt phát ra ngân quang sáng ngời, dĩ nhiên có thể dưới sự đè nén của hắc tiểu sơn mà rung đùi đắc ý đứng lên. THậm chí nửa thân mình dưới đem Tiểu Sơn gắt gao cuộn lấy, bộ dáng như muốn đem tiểu sơn này trở thành vật của mình.

Nhìn thấy tình hình này, trên mặt Hàn Lập hiện lên một tia thần sắc kỳ quái rồi bàn tay tối đen hướng về phía tiểu sơn xa xa đồng thời trong miệng nhẹ phát ra một câu "trọng".

Hắc sắc tiểu sơn run lên, bên ngoài đọt nhiên thả ra một mảnh quang mang kỳ lạ màu xám trắng, mặc dù hình thể không thấy có biến hóa gì nhưng sức nặng một chút đã tăng vọt lên hơn mười lần có thừa.

Con rết mặt người nguyên bản còn có thể miễn cưỡng chống đỡ được lúc này lại không có chút lực ngăn cản nào, thân thể giống như lưu tinh từ trên cao nhanh chóng rớt xuống.

Sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, cả đại điện đều chớp lên một trận kịch liệt, hắc sắc tiểu sơn đã đem con rết mặt người đập lên trên mặt đất.

Trong vòng ba mươi trượng xung quanh, mặt đất bỗng sụt xuống hơn trượng để lộ ra một cái hố to kinh người.

Mà hắc sắc tiểu sơn lúc này đang vững vàng nằm ở trung tâm cái hố to, phía dưới con rết mặt người sau khi gào thét một tiếng thì liền biến thành nhiều điểm ngân quang tán loạn tiêu thất.

Nguyên từ thần sơn sau khi được Hàn Lập dung nhập với cái thạch đôn cổ quái kia thì trọng lượng của nó đủ có thể so với vạn trượng cự sơn chân chính, do đó con rết kia sao có thể thừa nhận được.

Mà ngay lúc hư ảnh của con rết bị diệt thì trong nháy mắt ngân đồng Ô La nhân ở xa xa sắc mặt trắng bệch há miệng phun ra một ngụm máu tươi nhưng lúc này đây máu tươi không phải là đạm màu bạc mà có màu hắc hồng dị thường.

Hết thảy việc này cũng bất quá xảy ra trong mấy cái hô hấp.

Một tên Ô La nhân khác bởi vì chính mình biến thành màu vàng cự câu bị phi kiếm của Hàn Lập dễ dàng trảm nát mà có chút sợ run, lúc này vừa thấy đồng bạn đã bị thương không nhẹ thì sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, thân hình bỗng nhoáng lên một cái vọt đến phía sau ngân đồng Ô La nhân đưa một bàn tay vỗ vào sau lưng hắn.

Ngân đồng Ô La nhân sau khi trên người ánh kim ngân đại phóng thì khí sắc có vẻ tốt lên rất nhiều.

Hàn Lập lại hừ lạnh một tiếng, hướng lên hơn mười khẩu thanh sắc tiểu kiếm không trung phất tay một cái. Tất cả phi kiếm run lên, phá không kích bắn tạo ra vô số đạo thanh ti bắn đi.

Hai gã Ô La nhân thấy vậy thì trên mặt rốt cục hiện ra thần sắc kinh sợ, sau khi liếc mắt nhìn nhau một cái thì đột nhiên đồng thời vung hai cánh tay lên, hai vầng sáng màu đen quay tròn hiện lên đem thân hình hai người bao bọc lấy.

Trong nháy mắt công phu này, hơn mười đạo thanh ti mang theo âm thanh "xuy xuy" bắn lên trên vầng sáng màu đen. Hàn Lập thấy cảnh này, trên mặt lệ sắc chợt lóe lên, trong lòng không chút do dự thúc giục kiếm quyết.

Thanh ti sau khi run lên thì hóa thành một khẩu thanh sắc phi kiếm dài chừng một thước nhưng sau khi theo kiếm quang chợt lóe lên thì tất cả đều trở nên cực kỳ ảm đạm, giống như là tồn tại thành từng đạo hư ảnh.

Đây đúng là Hàn Lập sau khi tinh luyện phi kiếm mà có được thần thông kiếm linh hóa hư mà kiếm ảnh nọ sau khi bay quanh vầng sáng màu đen một cái thì liền giống như có tiếng nổ kích bắn xuống.

Bóng kiếm ảm đạm vừa tiếp xúc với vầng sáng màu đen thì thanh quang chợt lóe lên nhưng lại vô thanh vô tức xuyên thủng mà qua. Vầng sáng màu đen dĩ nhiên giống như không còn tồn tại nữa, bộ dáng như không thể ngăn cản.

Hai gã Ô La nhân phía dưới hiển nhiên không nghĩ tới sẽ có loại sự tình bất khả tư nghị này phát sinh, mắt thấy bóng kiếm đã đến gần thân, hai người hoảng sợ vội vàng động thân phân biệt hóa thành lưỡng đạo hắc tuyến kích bắn mà ra, bỏ trốn mất dạng.

Nhưng khoảng cách gần như thế, mà tốc độ công kích của bóng kiếm này lại nhanh như vậy, hiển nhiên muốn đi cũng đã muộn.

Chỉ thấy vô số bóng kiếm đan vào nhau xuyên tới đồng thời có hai tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thân hình hai gã Ô La nhân này liền bị xuyên thủng nát bấy.

Xa xa thấy hết thảy cảnh này, phụ nhân, Châu nhi cùng Hỏa dương tộc nhân nhất thời trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên.

Nhưng trong mắt Hàn Lập lam mang chợt lóe, thân hình đột nhiên nhoáng lên một cái, người liền lập tức mang theo một chuỗi tàn ảnh hiện ra bên cạnh tàn thi của hai gã, đưa tay tìm tòi đồng thời nhắm hướng phụ cận giống như tia chớp hư không phát ra một trảo.

Có hai tiếng "phốc xuy" trầm đục phát ra, trên hai bàn tay đột nhiên bộc phát ra một tầng màu bạc ngọn lửa, trong năm ngón tay đã xuất hiện hai luồng kim ngân quang mang chợt lóe lên rồi liền bị ngọn lửa hung hăng bao vây trong đó.

Đúng là một con rết màu vàng và một con rết màu bạc.

Hai con rết này chỉ dài có một tấc nhưng trên đầu đều có gương mặt của nữ nhân, dung mạo rõ ràng là bộ dáng hai gã Ô La nhân lúc trước.

hai con rết nằm trong sự bao vây của ngọn lửa màu bạc, trong miệng chi chi kêu lên thất thanh, trên mặt cũng đều hiện ra biểu tình kinh sợ.

Phải biết rằng hào quang màu bạc phát ra bên ngoài hai người đúng là Linh tuyền tà quang kia, nếu đổi lại là loại cấm chế khác thì chỉ sợ sớm đã phá vỡ mà đào tẩu được nhưng lại bị Hàn Lập cố tình dùng Phệ linh thiên hỏa là khắc tinh vây khốn nên một chốc đã thành cá trong lưới.

Hàn Lập cũng căn bản không có ý tứ thả nguyên thần của hai gã Ô La nhân này ra nên liền đem hai đoàn hỏa diễm màu bạc trên tay hợp lại rồi tùy ý chà xát.

Hai con rết trong hỏa diễm màu bạc sau khi hỏa diễm chà xát thì thu nhỏ lại, sau một lát công phu thì ánh bạc trở nên ảm đạm, bản thể của hai con rết vừa tiếp xúc với ngọn lửa màu bạc thì lập tức hóa thành hai cỗ khói xanh tiêu tán.

Đến lúc này, mới tính là Hàn Lập đã hoàn toàn giết chết hai gã Ô la tộc vương này.

Bất quá hắn cũng thật sự không có để ý nhiều đến việc này bởi vì mới vừa rồi trong lúc giao thủ, hai gã Ô la nhân này tu vi nhiều lắm chỉ có Hóa thần sơ kỳ. Nếu không phải Linh tuyền tà quang kia có chút cổ quái mà nói thì sớm đã bị hắn trong nháy mắt diệt sát.

Bất quá, Hàn Lập lại rất để ý đến việc không thể trực tiếp dùng thần niệm tra xét ra tu vi hai người, ánh mắt vừa chuyển bỗng nhiên rơi xuống trên hai cái tàn thi kia.

Một tay đưa ra, hai cái tàn thi bay lên không hướng về phía hắn từ từ bay tới.

Hai mắt Hàn Lập híp lại, lam mang chớp động cẩn thận điều tra một lần. Chỉ một chốc hai mắt hắn bỗng nhiên sáng ngời đưa tay phất một cái.

Có hai tiếng "sưu sưu" truyền đến rồi hai cái khăn màu xám từ trên hai người này bắn ra, rơi xuống trong tay Hàn Lập.

Hàn Lập cúi đầu nhìn vào, thần sắc bỗng nhiên vừa động, bàn tay lập tức vừa lật chuyển, hai cái khăn biến mất không thấy bóng dáng.

"Đa tạ Hàn huynh ra tay tương trợ! Ân cứu mạng này, nhiều thế hệ Hỏa Dương Tộc chúng ta nhất định sẽ không quên". Lúc này, phụ nhân mang theo thiếu nữ kinh hỉ đi tới, không thể che dấu được hỉ sắc nói.

Về phần Hàn Lập vừa rồi lấy đi hai cái khăn đen thì căn bản là không đề cập tới một câu.

Giờ phút này nàng mới chính thức biết, thần thông của Hàn Lập còn lớn hơn dự đoán, còn muốn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần nên trong lòng vừa cảm kích vạn phần đồng thời cũng kính sợ dị thường.

Châu nhi vừa rồi thấy Hàn Lập đại triển thần thông, đối mặt đã đem thủ phạm diệt tộc mà các nàng cho rằng không thể ngăn cản dễ dàng triệt sát thì trong lòng hoảng sợ.

Nàng tuy thận trọng không có nói cái gì nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Hàn Lập thì đồng dạng thêm phần kính cẩn.

Về phần đám tế tự xà nhân kia cũng xúm lại, thần tình tươi cười, một bộ rất là cung kính.

"Ha hả, đây chỉ là việc nhỏ. Dù sao lần này đã ra tay thì đám Ô La nhân còn lại bên ngoài kia ta cũng sẽ giúp các ngươi đuổi đi". Ánh mắt Hàn Lập sau khi đảo qua trên người mấy người nọ thì lại khẽ cười môt tiếng nói.

Nghe Hàn Lập nói vậy, đám người phụ nhân tự nhiên là quá đõi vui mừng, trong miệng liên thanh cảm ơn.