Sũng, Sắc( nhiều), ngược nhẹ, HE
Story by Thảo Thảo
Thành phố K, thành phố duy nhất nổi tiếng hoa lệ, tuyệt vời với những công nghệ hiện đại, nơi tập trung nhiều biệt thự cùng giới thượng lưu bật nhất trong nước.
Một chiều mưa rơi, Tịch Hạ Di thẩn thờ nhìn mưa rơi ngoài trời, một mùa mưa gió rét lại đến, ngoài trời rất lạnh, hôm nay quán bar nhà cô được bao cả quán
_Cộp...
Phàm Khiết Thần đặt cái ô xuống bàn, hắn đến quán bar uống rượu một mình, Hạ Di không biết hắn là khách vip đã bao cả quán, cho nên ngây ngô đến gần chào hỏi, năm nay con bé mới 15
_Chào chú, hôm nay có người bao cả quán, chú thông cảm hôm khác hãy đến
Tịch Hạ Di ngượng ngùng trả lời, lần đầu con bé nhìn thấy người đàng ông đẹp đến vậy, Phàm Khiết Thần năm nay 30 không phải dạng người lãnh đạm u ám, lạnh lùng, hắn đùa dai, giỡn cợt, và ngông cuồng hắn rất đẹp gương mặt lại càng lộ rõ vẻ đẹp lôi cuốn, đôi mắt to tròn, màu mắt trong và sáng, hàng im cong chân mày lại rậm, cái môi mỏng ửng hồng thu hút, đôi môi đó mỗi lần nhếch lên là y rằng khiến phụ nữ mê mẩn muốn kề cận, rất chuẩn, hắn tựa như một thiên thần trong tranh, nhẹ nhàng vui tươi thần sắc không lạnh cũng không quá cường quyền, có điều hắn rất biết cách làm người ta khó xử, Hạ Di vừa nhìn con tim đã đập loạn nhịp, lần đầu trái tim non nớt run lên e ấp, gương mặt lúng túng đã biểu hiện rõ nét đến nỗi không giấu đi đâu được
_Tôi đến tìm em
Phàm Khiết Thần xưa nay nổi tiếng là người đàng ông quyến rũ giỏi mê hoặc, hắn ta được mệnh danh là đệ nhất dụ dỗ, chưa có người phụ nữ nào thoát khỏi tay hắn nếu hắn muốn, trái ngược với kiểu thiếu gia lạnh lùng cao ngạo, hắn là đại sắc lang không đêm nào là không có phụ nữ làm nóng giường cùng nhau vận động ấy thế mà số mỹ nữ đeo bám hắn không hề thuyên giảm, ngày đầu gặp Tịch Hạ Di hắn đã đặt trong đầu suy nghĩ thế nào cũng phải ăn sạch sẽ bất kể con bé chưa đủ tuổi, hôm nay nhân cơ hội tâm tình đang tốt chi bằng dụ dỗ thưởng thức luôn, nhìn vào mắt Hạ Di hắn biết con bé ngây thơ không thể khán cự, vẻ đẹp ma mị của hắn có ai cưỡng lại được chứ, đại thiếu gia đẹp hơn hoa nổi tiếng khắp nơi
_Chú đến tìm tôi? Nhưng chú không phải là Phàm Khiết Thần, đó là người đã bao cả quán bar này, chú mau đi đi, Phàm thiếu nổi tiếng là người nguy hiểm, không khéo cả chú và quán bar này cũng không gánh nổi hậu quả,....mà nè... áo chú ướt hết rồi
Tịch Hạ Di nhìn thấy áo sơ mi của hắn vì mưa ướt đẫm, không khí ngoài trời lại lạnh rất dễ bị cảm, nên có ý đi lấy khăn cho hắn, sau đó sẽ đuổi khéo hắn về, con bé không hề biết hắn chính là Phàm Khiết Thần mà mình vừa nhắc đến, khi con bé quay lại đã thấy hắn cởi áo vứt dưới ghế sopha, Hạ Di trố mắt đỏ mặt hai mắt không chớp cứ nhìn đến thất kinh hồn vía, cái dáng người cao hơn cô rất nhiều cùng bờ vai rộng khuôn ngực rắn chắc và lôi cuốn, từng đường cong hiện ra, thân người vạm vỡ to lớn.
_Em nhìn kiểu này làm tôi rất muốn phạm tội
Phàm Khiết Thần đến gần Hạ Di, tay luồn qua eo nhỏ kéo con bé đến gần, ánh mắt đắm chìm dục vọng đưa khối tình yêu rực cháy phóng về phía con bé, Hạ Di ngây thơ vì hắn làm cho mềm nhũn như sắp tan thành vũng nước to, nhanh chóng đẩy con bé xuống ghê sopha, hắn cúi người dùng hai tay đặt trên thành ghế, đắm đuối say mê nhìn vào mắt Tịch Hạ Di, đôi mắt mê hoặc kia muốn nuốt chửng cô rồi, loại đưa tình bằng hành động ngọt đến chết ruồi, người đàng ông dày dặn tình trường với thân hình siêu chuẩn còn không mặc áo để lộ ưu điểm ưa nhìn thử hỏi Tịch Hạ Di ngây ngốc có bị mê hoặc.
_Tôi nhắc lại chú mau đi đi, ly rượu này tôi sẽ không tính tiền
Tịch Hạ Di nghiêm mặt bày tỏ, con bé không muốn quán bar nhà mình gặp rắc rối, có ai động đến Phàm Khiết Thần mà được yên thân, con bé ngốc nghếch vẫn đang lầm tưởng, còn xem hắn không ra gì nữa
Phàm Khiết Thần thấy rằng đối với tiểu nha đầu này còn bé không cần giải thích hắn là ai, nói ra sợ con bé khóc rống lên nữa, con nít đều không hiểu chuyện và việc đi giải thích với người như con bé thì chẳng khác gì đang đem thân phận ra đe doạ
_Em rất xinh đẹp!
Hắn nhìn con bé một lượt, tay nhẹ nâng cằm gương mặt thanh tú áp sát phả vào người con bé một luồng hơi, khoản cách gần gũi Tịch Hạ Di đã đỏ hết mặt mày, lần đầu tiên trong đời con bé non nớt bị hấp dẫn bởi một người đàng ông xa lạ, có lẽ con bé đang ở cái tuổi mới lớn, ít va chạm và dễ bị cám dỗ, ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp thì ba vòng đều bằng nhau, chưa phát triển nhưng không sao hắn vẫn không dẹp bỏ ý định đen tối trong đầu
_Ngoan, sau này tôi sẽ sũng ái em
Phàm Khiết Thần nói nhỏ vào tai con bé, Tịch Hạ Di không nói gì, chỉ khép mi im lặng, hồi hộp chờ đợi, cũng không phản khán, con bé bất động không có biểu hiện gì nhiều, Tịch Hạ Di đã bị hắn mê hoặc, hắn cười nhẹ, hài lòng đưa tay xuống đùi con bé vén cao cái váy lên, vạch thêm một lớp, hắn đẩy ngón tay trên vùng nhạy cảm, thật tuyệt vời, Phàm Khiết Thần gian tà đẩy sâu ngón tay đi vào cửa động nhỏ hẹp chưa hề qua ma sát, con bé nhíu mày tuy vậy không kêu la vẫn im lặng chịu đựng từng nhịp chuẩn xát từ tay hắn, Phàm Khiết Thần đẩy hai ngón tay dài từ từ đưa vào nhẹ nhàng rút ra, lần đầu sẽ rất đau khi tấm màng trong trắng vẫn còn hắn không muốn con bé bị đau sẽ chạy loạn như thế rất mất hứng
_Tiểu hồ ly, em rất ngoan
Hắn dụ dỗ, hai ngón tay đẩy mạnh hơn tí nữa, mật dịch ẩm ướt có vẻ làm mọi thứ trơn tru hơn, hắn thuận đà rút nhẹ tay ra không quá gấp gáp hồ hởi, với con bé ngây thơ thế này cứ chậm rãi thoải mái
_Chú...
Tịch Hạ Di thấy bên dưới không ổn con bé khó chịu kêu lên, hoang mang lo sợ, hai chân muốn khép lại, ở giữa hai ngón tay xoa nhẹ hạt châu, điểm nhạy cảm nhất làm con bé như bị điện giật, những gì lần đầu khám phá đều mang lại cho con bé sự tò mò tuy sợ nhưng vẫn muốn biết chuyện gì tiếp theo, trong cái lo lắng còn kèm theo khao khát dâng trào không muốn ngừng lại
Bỏ qua sự dè chừng của con bé, Phàm Khiết Thần đẩy mạnh hai ngón tay rồi ba ngón tay sâu vào vùng nhạy cảm, lúc đầu nhẹ nhàng sau mạnh bạo xâm nhập, một đường thẳng cuồng bạo đẩy tay, ba ngón tay đi sâu vào cửa động chật hẹp bó sát
_A...đau quá...huhu...
Tịch Hạ Di ngã vào ngực hắn khóc thét, tiếng con bé vang lên khắp quán bar, một cảm giác đau đến ngạt thở đau đến không nói nên lời, không khí xung quanh như bị cướp mất, lần đầu con bé thấy đau như thế, rất đau, hai tay báu chặt vai hắn, Tịch Hạ Di khóc rất nhiều, Phàm Khiết Thần bây giờ mới rút ba ngón tay ra ngoài, trên tay còn vương lớp máu đỏ hồng, hắn cười thầm trong bụng, thõa mãn nhìn Hạ Di, con bé đã thuộc về hắn như thế, cái đau đầu đời xé nát cõi lòng, máu vẫn không ngừng chảy ra.