Khoái cảm dồn dập bao vây lấy Hạ Ngọc, làm nàng cả người tê dại, tiểu âm hộ co thắt.
Chợt nghe thấy câu nói của Thiệu Vanh.
"Hả???"
Nhục hành của Alpha vẫn cắm vào rút ra cái lỗ của nàng như là động cơ vĩnh cửu, ép trào dâm dịch ra bên ngoài, sẽ không bởi vì nàng cao trào mà dừng lại.
Mà Thiệu Vanh lại nghiêm túc nói một câu này, hẳn là lời khách sáo lúc mới quen.
Bụng nhỏ căng đau, vừa sướng vừa tê.
Hạ Ngọc bắt lấy cánh tay Thiệu Vanh, dồn dập thở phì phò, nhất thời đại não đều bị đâm rối loạn.
Nàng nỗ lực ngẩng đầu, nhìn sườn mặt Thiệu Vanh, các nàng dán rất gần nhau, thậm chí thấy rõ cả lỗ chân lông trên da Alpha.
Gia hỏa này......
"Rút ra đã, cho tôi nghỉ...... Nghỉ ngơi một chút, mệt quá."
Nàng từ bỏ, không muốn so đo với Alpha này, đẩy vai Thiệu Vanh bảo nàng trở lại sô pha.
Nhưng Alpha không thuận theo nàng.
Ngồi trở lại sô pha, vẫn để Hạ Ngọc dính chặt vào người.
"Hưm ưm......"
Chỗ giao hợp dán vào càng sát, thậm chí Hạ Ngọc có thể cảm nhận được quy đầu cực đại tông vào miệng khoang sinh sản yếu ớt của nàng.
Nàng vừa định nói gì đó.
Điện thoại trên bàn trà bỗng vang lên.
"Đừng...... Đừng nói gì cả, để tôi nghe điện thoại công việc."
Hạ Ngọc đặt ngón tay lên môi làm thế im lặng.
Hòa hoãn hơi thở xong, liền bấm nghe máy.
"Alo Kỷ tổng, sao vậy ạ?"
"Dạ dạ, mấy báo cáo tính sai đó em đã cho người sửa lại hết rồi, em cũng phê bình mấy đứa hết rồi, chắc là...... Dạ, sáng mai là có thể gửi cho anh."
Thiệu Vanh nhìn Hạ Ngọc ngồi trên người nàng trần truồng xử lý công việc.
Mái tóc đen dài hơi xoăn xõa xuống thân thể trắng tuyết, đối lập rõ ràng.
Omega vén lên tóc rối ướt át, lộ ra cỏ ửng đỏ, phóng xuất tin tức tố phía sau cổ, mùi nho thơm ngọt bay vào mũi Thiệu Vanh.
Nàng không an phận động đậy, lập tức thu được ánh mắt cảnh cáo của Hạ Ngọc.
Có lẽ là vì nói chuyện điện thoại trong lúc lỗ âm hộ bị cắm mà tiểu huyệt sợ hãi kẹp chặt, theo tiết tấu nói chuyện nhanh chậm, miệng nhỏ phía dưới một ngụm một ngụm ngậm lấy dương vật nàng, thịt nếp gấp cũng mấp máy mở ra, dán lên hành thân hút hút với tiểu biên độ.
"Ha ha dạ, sớm muộn gì em cũng đuổi bớt mấy đứa rách việc đó cho anh."
"Vâng vâng, vậy không quấy rầy anh nữa, tạm biệt."
Dứt lời, Hạ Ngọc liền cúp điện thoại.
Không đợi nàng phản ứng lại, điện thoại đã bị Thiệu Vanh cướp đi, bấm gọi lại cho đối tượng vừa rồi, đặt bên tai nàng.
Hạ Ngọc cả kinh cả người run lên.
Thiệu Vanh chợt bị lỗ lồn co thắt ép rên ra tiếng, nàng nhìn vào chỗ giao hợp, hai môi thịt mềm nhớp nháp ngoài huyệt khẩu đang siết chặt lấy dương vật nàng.
"Hô......"
Vội vàng hoảng loạn cúp điện thoại xong.
Nàng không thể tưởng tượng mở to hai mắt, mãn nhãn tràn ngập không hiểu, nếu như bị cấp trên phát hiện thì nàng xong đời!
"Cô làm gì vậy?"
Thiệu Vanh nâng eo lên, trả lời rất thành thật: "Lúc cô gọi điện thoại, lỗ nhỏ đặc biệt khít."
"Hả???"
"Bây giờ cũng vậy, sướng lắm, lỗ siết lại, bên trong còn nước nôi dính dính."
"Tôi không làm nữa! Cô cút ngay cho tôi!"
Hạ Ngọc chống lên bụng dưới rắn chắc của Alpha, mềm chân hướng lên trên nâng mông, nàng thật sự hết chịu nổi Alpha EQ bằng 0 này rồi......
"Tôi còn chưa bắn, cũng chưa đánh dấu tạm thời cho cô mà."
Giọng Thiệu Vanh vẫn cứ bình đạm mang theo chút nghi hoặc.
Thành thật mà nói, giọng nói trung tính của nữ Alpha nghe vừa giống nam vừa giống nữ, nghe vào nhộn nhạo cả lỗ tai.
Nhưng mà......
Hạ Ngọc nặng nề hừ thành tiếng.
Nhục hành kẹt chặt trong nhục bích, rút ra cọ xát khoái cảm chồng chất, chọc đến nàng lại ngứa ngáy lên rồi.
"Hưm......"
Thật vất vả mới nhả được nửa cây.
Cô nhân viên văn phòng may mắn nhưng thể lực không tốt, vòng eo đau mỏi, thịt mông trong giây lát rơi xuống.
"A!!!"
Sau khi hạ xuống, nháy mắt quy đầu tông mạnh vào miệng khoang sinh sản, hoa tâm bủn rủn làm Hạ Ngọc không thở nổi, tình dục lại trỗi dậy.
"Vừa rồi là tôi không đúng, tôi xin lỗi cô nhé."
Thiệu Vanh nắm lấy cơ hội, ôm eo Omega, đúng lúc nói ra câu đã nghiền ngẫm thật lâu.
"Tôi ít khi ở cùng O, ăn nói vụng về."
Bị cự vật to đùng căng ra nói không nên lời làm Hạ Ngọc gian nan vuốt ve bụng nhỏ của mình.
Vừa rồi thật sự quá kích thích, trọng lực trực tiếp kéo thể trọng xuống cọ qua chỗ mẫn cảm, nếu lại đến vài cái, sợ là thân thể không ứng phó được lại trực tiếp cao trào.
"A......"
Hạ Ngọc cười lạnh một tiếng, nàng lại quan sát Thiệu Vanh.
Mặt, dáng người, giọng nói, quả thật đều là tuyệt phẩm, nhưng......
Cái bản mặt đơ ra không cảm xúc thật sự làm người ta chán ghét.
Tính cách cũng thẳng thắn quá đáng, chán ghét +1,
Dáng vẻ cứ luôn cao cao tại thượng, chán ghét lại +1.