Ngoài cửa gian phụ dâm phụ, trong cửa thâm hầu khẩu giao
"Ha a ~~ ha ~~"
Thiệu Vanh áp tay hai bên đầu Ức Từ, nhẹ nhàng vuốt ve.
Ức Từ phun nhục hành nuốt tới họng ra hơn phân nửa, chỉ để lại quy đầu tràn đầy đỉnh lên mặt lưỡi.
Lưỡi mềm linh hoạt lót bên dưới, vòng quanh khe mũ hướng lên trên một vòng, Alpha lập tức liền có phản ứng siết cơ bụng nhỏ.
"Ưm ha...... Như vậy, như vậy có thoải mái không?"
Ức Từ vươn tay, từ trong miệng nhổ nhục hành ra, hành thân ướt nước bọt dâm mĩ vô cùng, quy đầu vốn đã bóng loáng nay càng óng ánh phản xạ ra ánh sáng.
Thiệu Vanh bình ổn hơi thở.
Dưới áp lực dâm dược và miệng lưỡi Ức Từ tác động, nhục hành cơ hồ bị bú đến sắp bắn tinh.
Món khai vị trước bữa ăn quá mức mỹ vị.
Thế nên Thiệu Vanh không tự chủ được mà càng chờ mong món chính, thậm chí, nàng hận không thể lập tức bế Ức Từ lên, hung hăng dùng nhục hành nhẫn nhịn đã lâu giã điên cuồng vào cái lỗ âm hộ đó.
Dương vật chờ mong đập thình thịch trong tay Ức Từ.
"Sướng lắm, nhưng không sao, nếu khó chịu thì có thể không làm."
Thính lực cực nhạy của Thiệu Vanh đã bắt được tiếng động ngoài phòng khách, cặp đôi kia đã gấp gáp làm trong phòng khách, dâm ngôn lãng ngữ nhất thời tràn ngập toàn bộ không gian.
Nàng nhìn xuống dưới, ánh mắt nhìn chăm chú vào Ức Từ cũng tận lực ôn nhu.
Nàng không xác định được,
Người trước mặt có nghe thấy những tiếng động đó hay không.
Mà Ức Từ vẫn không phản ứng gì, giương mắt nhìn nàng nói: "Không sao, tôi không khó chịu."
Nói xong,
Nắm gốc nhục hành, lại ngậm vào, lúc này nuốt vào càng sâu.
Cơ hồ là nuốt hơn phân nửa dương vật.
Thiệu Vanh nghe thấy tiếng Omega nghẹn họng.
Chỗ môi thịt đỏ bừng dán lên hành thân đồng thời cũng đang bọc hút.
"Không được...... Cô như vậy, ha ~~"
Đột nhiên kích thích làm Thiệu Vanh không biết nên nói gì.
Dương vật thật sự quá to quá dài, nếu mạnh mẽ tiến vào cổ họng, sẽ bị thương......
Khóe mắt Ức Từ tràn ra nước mắt, không tiếng động từ má chảy xuống.
Nàng cũng không bởi vì khó chịu mà từ bỏ động tác, ngược lại còn cố nhịn dùng động tác nuốt làm cổ họng bớt căng.
Lần lượt nuốt, ép cho Thiệu Vanh căng thẳng cả người.
Thịt mềm trong cổ họng bọc kẹp quan đầu rồi phối hợp kẹp chặt dương vật, bên trong vừa nóng vừa trơn ướt, bộ phận bị ngậm lấy đều sinh ra đại lượng khoái cảm, kết cấu khác nhau mang tới khoái ý cũng hoàn toàn khác nhau.
"Hô ~~ hô ~"
Khuôn mặt nhu hòa thanh lãnh của Ức Từ ướt đẫm nước mắt, nốt ruồi nhỏ bé cũng dính ướt dầm dề.
Dáng vẻ đáng thương há mồm ngậm nhục hành đỏ tím hình thành cảm giác tương phản mãnh liệt, giống như là Alpha đang cưỡng bách ức hiếp Omega.
Ngực Thiệu Vanh cứng lại, duỗi tay rút dương vật ra khỏi miệng Ức Từ.
Khoang miêng hút chặt cơ hồ không có một tia khe hở, phát ra tiếng "póc póc",
Thiệu Vanh hít vào một hơi, bị nữ nhân trước mặt mê hoặc, dương vật bật mạnh lên trên dán lên bụng nhỏ, dục vọng tích tụ ở quy đầu phóng thích không ra.
Nàng ôm Ức Từ vào trong ngực, nhẹ vỗ về lưng Omega nói: "Bây giờ đến phiên tôi."
Không đợi nàng kịp hành động.
"Rầm!"
Một tiếng động lớn vang lên, cửa giống như bị thứ gì đó đập vào.
Ức Từ ở trong lòng ngực chấn kinh, cả người run rẩy kịch liệt.
Thiệu Vanh cũng cau mày tưởng rằng chuyện hai nàng làm trong phòng đã bị người ngoài cửa biết được, nhìn quanh bốn phía suy tư nên dùng cách nào giải vây.
Sau đó,
Cửa liền truyền đến thanh âm.
"Ghét chị quá đi, sao lại làm ở đây, bên trong không phải là phòng lão bà của chị sao?"
"Hức a...... Không phải em cũng sướng lắm sao, kẹp chặt thế này. Hừ...... Chặt hơn nữa đi!"
Sau đó là một tiếng đánh mông giòn vang.
"A ~~ Đừng đánh, chúng ta vào phòng đi, ở đây không được đâu."
"Xớ...... Có gì mà không được, tôi tốn biết bao công sức mới cưới được con điếm kia về nhà, thế mà chỉ vì một chút việc nhỏ đã chia phòng ngủ với tôi? Em đoán thử xem, lần trước còn nói tôi cưỡng gian cô ta, xớ, tôi thích đụ em ngay tại đây đó thì sao. Em phun nhiều nước một chút, xối đầy cái cửa này cho tôi!"
Đối thoại rành mạch truyền vào trong phòng,
Ức Từ trong lòng ngực bất giác run rẩy, đôi tay bất lực nắm chặt lấy bả vai nàng như tìm kiếm chỗ dựa.
"Không có gì......" Giọng Omega buồn rầu cười khổ, "Rõ ràng là cô ta ra ngoài đàng điếm, nếu đã bất trung với tôi thì tại sao còn muốn kết hôn với tôi?"
"Tại sao tôi lại không thể chối từ?"
Thiệu Vanh nhấp môi khô khốc.
Gặp phải tình huống thế này, đầu óc hữu hạn của nàng không biết nên làm gì để an ủi tiểu phụ nhân đau khổ tái nhợt trước mặt này.
Sau đó, nàng cầm tay Ức Từ kéo tới chỗ cửa phòng.
Phía sau cửa là dâm ngôn lãng ngữ của cặp đôi ngoại tình, thở dốc kêu dâm bất tuyệt như lũ, khung cửa bị dập vang lên rầm rập.
Thiệu Vanh cúi đầu, đầu lưỡi thè ra liếm nhẹ bờ môi khô khốc, sau đó hôn lên môi Ức Từ.