Phần Mềm Bí Mật

Chương 64: Ra chiến trường



Chiến trường chém giết

Lúc Thiệu Vanh ra khỏi khu dân cư đã là chạng vạng,

Hoàng hôn nhuộm những áng mây chân trời đỏ tươi nồng thắm, màu đỏ pha chút màu cam ấm áp, trên đỉnh đầu đã là màu xanh đậm, màn đêm sắp sửa buông xuống.

Bỗng nhiên, trên bầu trời xuất hiện một số bóng đen không dễ phát hiện, số lượng ngày một nhiều.

Mặt Thiệu Vanh biến sắc, sải bước lên moto của mình, cấp tốc chạy về quân bộ.

Trùng tộc đang tới!

Trùng tộc là giống loài ngoài hành tinh, chúng nó không có cách nào đổ bộ hết một lần xuống tinh cầu của Thiệu Vanh, mà chia ra nhiều khu vực với số lượng khác nhau.

Nhân loại đã thăm dò được phần lớn địa điểm truyền tống xâm lấn và thành lập chính phủ Liên Bang.

Lấy chủ thành làm trung tâm, thành lập bốn Nguyên Thành "Đông Tây Nam Bắc" trấn giữ điểm truyền tống của quân Trùng tộc xâm lược.

Bên ngoài các trấn nhỏ và thôn nhỏ gần thành phố đều được thiết lập các trạm thông tin liên lạc.

Các chi nhánh của quân đồn trú được sử dụng ở biên giới gần chủ thành, rải rác khắp khu vực để tuần tra chéo.

Thiệu Vanh thuộc quân tiên phong, một khi có dấu hiệu địch nhân sẽ dẫn đầu ra chiến trường, tỉ lệ tử vong cực cao.

Nàng vừa ra đến chiến trường,

Nhuệ khí của Quân đoàn 4 và Quân đoàn 1 đang chiến đấu lên cao vô cùng.

Thiệu Vanh từ trên cao nhảy xuống lập tức chém bay não nhuyễn trùng, nháy mắt nổ tung chất lỏng màu đen nhớp nháp.

"Nhuyễn trùng", thân thể mềm mại không có chi, hình dạng ghê tởm dính nhớp như sâu lông, cũng giống như "Tiệp giáp", số lượng đông đảo, là quân tiên phong của Trùng tộc.

Nhưng khác ở chỗ, thể dịch của nó có độc, một khi thấm vào vết thương sẽ gây tê liệt thần kinh.

Sau lưng quét tới một trận kình phong,

Thiệu Vanh nhanh nhạy bổ nhào sang một bên, trở tay chém một đao, ngay lập tức có tiếng kim loại và đá giao nhau, lực dội lại làm hổ khẩu* nàng tê dại.

*Kẽ giữa ngón cái và ngón trỏ

"Tướng quân! Lần này có 'Bọ ngựa đao'!" Binh lính gần đó lớn tiếng nhắc nhở.

Thiệu Vanh cau mày, nếu chỉ có một loại trùng thì còn đỡ, nhiều loại trùng giao lẫn với nhau sẽ hình thành tổ hợp gây ra thương vong cực lớn.

"Bọ ngựa đao", chính là loài bọ ngựa như tên của nó, có đôi tay đao cực kỳ sắc bén, có thể xẻ thịt người dễ như trở bàn tay.

Dù chưa bị nó chém tới, chỉ cần một vết cắt nhỏ trên da dính phải độc tê liệt của  nhuyễn trùng thì gần như rất khó sống sót trên chiến trường.

Tổ hợp này là lần đầu thấy.

"Toàn quân! C hình! Giết sâu trước! Giết bọ sau!"

Thiệu Vanh hạ lệnh, gọi binh lính vừa mới nhắc nhở nàng: "Lý Lệnh, cậu làm thuẫn binh cho tôi!"

C hình là đội hình tiểu tổ đội gồm hai người, người công "Đao binh" cầm đao đi cùng người thủ "Thuẫn binh" cầm khiên.

"Vâng!"

Lý Lệnh đáp, từ sau lưng gỡ tấm thép xuống, thao tác đơn giản triển khai thành tấm thuẫn hình chữ nhật, giúp Thiệu Vanh chắn lại công kích phía sau lưng. Vừa rồi Bọ ngựa đao thấy công kích không thành lại tiếp tục chém về phía trước.

Thiệu Vanh cùng Lý Lệnh ăn ý trao đổi vị trí.

Để bọ ngựa mặc sức chém vào tấm thuẫn, Thiệu Vanh nhanh chóng biến đổi vị trí, nhanh nhạy nghiêng người, nhắm chuẩn khớp xương bọ ngựa chém xuống.

Động tác Bọ ngựa đao tấn công hung mãnh, cả người cũng cứng như lưỡi đao, đôi tay lại càng sắc bén vô cùng, nhược điểm duy nhất chính là khớp xương mềm ở cánh tay.

Luận năng lực tác chiến một mình, Bọ ngựa đao tuyệt đối là một trong những loài giỏi nhất Trùng tộc.

Nhưng lần này xuất chiến Nhuyễn trùng chiếm vị trí quan trọng hơn, nó không những có thể phun thể dịch ra ngoài mà khi cái đầu bị chém xuống sẽ lập tức nổ tung chất lỏng màu đen.

Có thể nói là muốn tránh cũng tránh không được.

Súng đạn vô pháp giết chết giống loài thân mềm sức sống cực cao này, mà đạn pháo lại không xuyên thủng được giáp dày của loài giáp xác.

Chỉ có thể dùng phương thức nguyên thủy nhất đánh bại từng loại.

Thiệu Vanh quét đao, nhanh chóng quét sạch nhuyễn trùng xung quanh mình.

Nhưng dựa vào tổng thể quân địch thì chỉ như chín trâu mất một sợi lông.

Hơn nữa...... Màn đêm bắt đầu chìm xuống, bao phủ mọi thứ mà con người có thể nhìn thấy bằng màu đen.

Tầm nhìn bắt đầu kém đi......

Những ngọn đèn điện bố trí xung quanh chiến trường bắt đầu sáng lên, toàn bộ chiến trường lấy lại được chút ánh sáng,

Nhưng so với ban ngày, vẫn không đủ.

"Hức ức!!"

Không ngừng có tiếng kêu thảm thiết vang lên, bị bọ ngựa đâm thủng thân thể, bị sâu lông gây tê thần kinh, nhất thời số lượng binh lính mất đi sức chiến đấu ngày một tăng lên.

"Toàn quân! Mau lấy lại tinh thần! Không được ngủ! Giết sạch chúng nó là chúng ta có thể về nhà!!"

Thiệu Vanh gầm lên, mệnh lệnh được truyền đến mọi nơi trên chiến trường thông qua ý chí và giọng nói kiên định của nàng.

Nàng bắt đầu khởi động tuyến thể vận chuyển tin tức tố, thẩm thấu vào không khí.

Lấy Thiệu Vanh làm tâm, dần mở rộng thành vòng tròn bán kính 5 mét.

°° vote đi bé °°

Nay bé Vanh đi đánh trận ngầu soái quá trời, có sứt mẻ chỗ nào chắc mấy chị ở nhà lo lắm ☺️☺️☺️.