Chu Diệp cảm giác được tiểu huyệt của mình như bị đâm nứt ra, căng đến mức sắp mất đi tri giác.
Nàng rất lo lắng hồi hộp.
Nhưng nhìn vẻ mặt mềm yếu mê man của Thiệu Vanh khi nói ra những lời như vậy,
Nàng căn bản không khống chế được......
Trái tim không nhịn được, đớn đau,
Chu Diệp chống ngực Alpha, gỡ mặt nạ dưỡng khí xuống, đặt môi lên đôi môi nàng khát cầu từ lâu.
"Khốn kiếp!"
Nàng há mồm, hung hăng cắn môi Alpha.
Làm phó quan của thượng tướng Thiệu Vanh, nàng hiểu rõ nàng ấy, còn biết cả chút chuyện xưa bí mật về "Tác Lạc".
Cũng bởi vì như thế, nàng biết Thiệu Vanh đang nghiêm túc.
Vào cái khoảnh khắc mà Alpha trước mắt này mất đi cha mẹ, nàng ấy đã giao phó cuộc đời mình cho chiến trường, tự mình chủ động từ bỏ tương lai.
Ngày nối tiếp đêm không ngừng huấn luyện, mỗi lần từ chiến trường trở về là một lần vết thương chồng chất.
Thiệu Vanh đều sẽ coi nhẹ vết thương trên người, nói rằng không hề để tâm.
Còn Chu Diệp nàng thì sao?
Dù có đau lòng khổ sở,
Nàng cũng chỉ là phó quan của nàng ấy, không thể vượt qua nửa bước Lôi Trì.
Nàng thích nàng ấy thì đã sao? Có thể thay đổi được gì?
Chỉ có thể đau khổ như một người mất đi bàn tay đang cố gắng mở lòng bàn tay ra,
Giày vò bất lực.
Buồn khổ không chỗ phát tiết.
Chu Diệp mạnh mẽ nâng mông lên, tiểu huyệt khít khao mới vừa bị phá thân siết lấy nhục hành Thiệu Vanh không chịu thả, phát ra một tiếng "Phập" nặng nề,
Một chút đau đớn nhiễu loạn thần kinh, nhưng kèm theo đó là khoái cảm xen lẫn đau đớn sau khi thả lỏng.
Từng vòng thịt bên trong vì cọ xát mà bừng cháy.
Sau đó lại dùng lực ngồi xuống, một lần nữa để nhục hành lấp đầy đường đi.
"Ứm!!"
Nằm trên người Thiệu Vanh, Chu Diệp thở hổn hển, cắn một cái lên cằm Alpha.
"Em không cho ngài nghĩ như vậy, Thiệu Vanh."
"Có em, có tất cả mọi người trong Quân đoàn 4 chắn trước mặt ngài, ngài sẽ không chết!"
"Ngài hãy nhìn thẳng vào tình yêu của em đây, rồi hãy cự tuyệt em,"
Nhục huyệt tê dại sinh ra khoái cảm, Chu Diệp bắt đầu vặn vẹo eo cọ vào háng Alpha.
"Mà không phải dùng kiểu lý do này......"
Thiệu Vanh bị hành lang thịt siết toát mồ hôi ngày một nhiều, sóng triều tình dục kích động bụng dưới, vòng eo đã vô pháp khống chế bắt đầu nảy lên trên.
"Sướng không? Sướng lắm chứ gì ~~ Thiệu Vanh, chúng ta cùng nhau cao trào đi ~~"
Chu Diệp rơi vào giường đệm ướt nóng, nằm lên chiếc giường đẫm mồ hôi nóng của Alpha, nâng chân lên kẹp chặt eo Thiệu Vanh, năn nỉ nói:
"Em chỉ cần thế này, đụ em đi, xin ngài."
Vốn định thoát ra rời đi, cố gắng nhẫn nhịn, nhưng Thiệu Vanh bỗng khựng lại,
Đôi mắt tràn đầy lửa dục cụp xuống, nhìn về phía phó quan của mình, nói giọng khàn khàn: "Đáng giá sao?"
Bị tin tức tố nồng đậm của Tiểu Nhã lay động, nàng cũng đã vô pháp nhẫn nại, nhục hành ở trong lỗ đã cứng như sắt thép, bụng nhỏ run rẩy không chỗ phát hỏa.
Nắm lấy eo Beta, vòng eo thon có thể dùng một tay ôm hết được đính thêm viên đá quý lấp lánh, chọc nàng vươn ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve.
Trở lại vị trí khống chế quen thuộc.
Đùi nữ Alpha cường tráng căng thẳng, đè đầu gối lên giường, điên cuồng đâm xuống.
Tiểu huyệt khẩu mới vừa bị phá mở, thịt non mềm bị dương vật thô to nong ra trong suốt, từ bên trong chảy ra ngày càng nhiều chất lỏng tình dục.
Thiệu Vanh như phát điên, đụ tàn bạo vào lỗ nhỏ Chu Diệp.
Mồ hôi cơ thể giao hòa bên nhau, nước dâm vì đưa đẩy mà phun tung toé, làm ga trải giường màu trắng đẫm nước sẫm màu.
"Ha a...... Ha......"
"Bạch bạch bạch bạch!!"
Khung giường bị đâm rung động ken két.
"Ứ ~~~ Thiệu Vanh ~ Ngài ~~ Ngài, ha a ~~ Không được ~~~"
Không hiểu sao......
Thiệu Vanh cũng không biết vì sao,
Tiểu huyệt Beta tuy rằng không ngập nước mềm mại như Omega.
Nhưng đâm vào khoái cảm thập phần mãnh liệt, lúc quy đầu cọ xát nhục bích trả về khoái cảm tê dại như trực tiếp bị kéo lên cao, làm nàng cơ hồ sắp kẹp không chặt tinh dịch của mình.
"Hưm......"
Nàng cúi đầu nhìn xuống,
Huyệt khẩu bị nàng đâm cho đỏ bừng, lại không hề có dấu hiệu sưng lên, chỉ che kín chất lỏng dâm đãng ướt át.
"Ha a ~~~ Thượng tướng ~~~"
Chu Diệp nắm lấy một bàn tay nàng, vừa bị đâm cao trào liên tục, vừa thè lưỡi liếm ngón tay nàng.