Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 132: Ly Long Hoá Sinh đại trận (2)



Sau khi cười điên cuồng và kích động qua đi.

Thạch Triệu Nguyên đã bình tĩnh lai.

Hắn nhìn chăm chú và quan sát Ly Long Hoá Sinh đại trận.

“Ba ngày!”

Thạch Triệu Nguyên nói: “Vẫn còn ba ngày, Ly Long nguyên tinh sẽ có thể

hoàn toàn hoàn thành rồi.”

Thế là.

Tay phải Thạch Triệu Nguyên chợt vung, đóng lại cánh cửa màu đen phía sau,

ngồi xếp bằng, nhắm hai mắt lại, cứ như vậy im lặng giữ ở nơi này.

“Hoá ra là như vậy.”

Tề Minh hơi suy diễn một chút, trên cơ bản đã hiểu rõ rồi.

Mạch của toàn bộ câu chuyện này đã được Tề Minh làm rõ.

Hiển nhiên.

Ở ba trăm năm trước.

Đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông – Niếp Phong Vân đã nhận lấy nhiệm vụ

của tông môn, đi đến thành Thiên Nguyên bình phục Ma Giáo nhiễu loạn, đã

dùng thực lực tuyệt đối trấn áp Bái Nguyệt Ma Giáo.

Hơn nữa.

Thạch Triệu Nguyên suýt nữa đã bị Niếp Phong Vân giết chết, nguyên thần trốn

đi, đoạt xác trùng tu, tu vi mấy trăm năm bị huỷ trong chốc lát.

Bí mật tu luyện ba trăm năm.

Phát triển Bái Nguyệt Ma giáo trong âm thầm.

Cuối cùng.

Trước đó không lâu đã tu thành Nguyên Anh.

Cho nên.

Hắn đã gấp không thể đợi được phát khởi tấn công thành Thiên Nguyên, lấy

thực lực tuyệt đối đánh tan đại trận hộ thành của thành Thiên Nguyên, dễ dàng

như trở bàn tay chiếm được thành Thiên Nguyên.

Mà sở dĩ Thạch Triệu Nguyên gấp không thể chờ được muốn chiếm lấy thành

Thiên Nguyên chính là bởi vì Ly Long Hoá Sinh đại trận mà hắn đã bố trí ở ba

trăm năm trước này.

Khi xưa.

Thạch Triệu Nguyên đã ngoài ý muốn có được một viên Ly Long Châu, dù chỉ

là một phế phẩm, cũng coi như là phúc duyên sâu dày, hắn lại lần nữa nhặt được

đồ tốt ở trên hội đấu giá, mua được Ly Long Hoá Sinh đại trận.

Thế là.

Thạch Triệu Nguyên đã mê hoặc thành chủ thành Thiên Nguyên khi xưa, hao

phí tâm huyết rất lớn, bố trí xuống Ly Long Hoá Sinh đại trận ở dưới phủ thành

chủ.

Đại trận này.

Đã kết nối với tám linh mạch dưới đất của thành Thiên Nguyên, hơn nữa, còn sẽ

lặng lẽ không tiếng động nuốt chửng khí vận bản thân của những bách tính

trong thành Thiên Nguyên.

Khi xưa sở dĩ Thiên Khải tông phái Niếp Phong Vân đến đây, chính là bởi vì đã

nhận ra được sự thay đổi của khí vận bên phía thành Thiên Nguyên, cho nên đã

đặc biệt chú ý đến một chút.

Chỉ đáng tiếc.

Sau khi Niếp Phong Vân đến, Thạch Triệu Nguyên đã trực tiếp giết chết thành

chủ thành Thiên Nguyên khi xưa, còn giết hết toàn bộ những người biết chuyện

liên quan để diệt khẩu.

Còn nữa.

Thạch Triệu Nguyên đã đặc biệt điều chỉnh tốc độ hấp thu khí vận của Ly Long

Hoá Sinh đại trận.

Vốn dĩ.

Ly Long Hoá Sinh đại trận chỉ cần mười năm đã có thể nuôi dưỡng Ly Long

Châu thành Ly Long nguyên tinh, sau khi Thạch Triệu Nguyên điều chỉnh thì

phải cần tới ba trăm năm.

Như vậy.

Niếp Phong Vân đã tiêu diệt Bái Nguyêt Ma Giáo, nhưng lại không thể tra ra

nguyên nhân khí vận biến đổi thực sự, lại thêm cả sự thay đổi khí vận dường

như đã biến mất, vì vậy Niếp Phong Vân đã trở về tông môn.

Tuy nhiên.

Thạch Triệu Nguyên lại trăm phương nghìn kế, nguyên thần lẩn trốn, cách ba

trăm năm ngóc đầu trở lại.

Không hổ là đại ma đầu Nguyên Anh.

“Thạch Triệu Nguyên này tính ra cũng là một nhân tài.”

Tề Minh nói.

Chuyển mắt.

Đã là ba ngày sau.

Bên phía Nguyên Phượng.

“Đã là ngày thứ ba rồi.”

Nguyên Phượng hít sâu một hơi, sắc mặt có hơi tiều tuỵ, đám người Lôi Khải

Hải cũng không khác mấy, ba ngày này, bọn họ đã chuẩn bị toàn bộ tinh thần.

May mà.

Bởi vì có huyễn trận bảo vệ, bọn họ không hề bị bại lộ.

“Trưởng lão.”

Một đệ tử trong đó nói: “Dựa theo phân phó của ngươi, ta ra ngoài thăm dò mấy

vòng, Bái Nguyệt giáo chúng ở sơn mạch Thiên Nguyên đã càng ngày càng

nhiều, sợ là chúng ta không ẩn núp nổi bao lâu.”

“Ừm.”

Lôi Khải Hải gật đầu, hỏi Nguyên Phượng: “Chú thuật này của ngươi đã hoàn

thành thế nào rồi?”

“Sắp rồi.”

Nguyên Phượng trả lời: “Vẫn còn bốn ngày.”

“Được.”

Lôi Khải Hải hít sâu một hơi.

Hiển nhiên.

Lôi Khải Hải đã đánh cược ở trên người Nguyên Phượng rồi, cũng là đánh cược

ở trên người Tề Minh, bởi vì nếu như hắn từ bỏ, trước không nói liệu có thể trốn

đi được không, cho dù trốn đi được, nhiệm vụ trăm năm của hắn cũng sẽ bị

hỏng, hắn sẽ không lấy được thứ gì cả.

Hắn chỉ có liều một phen thôi.

Trên thực tế.

Mặc dù Thạch Triệu Nguyên đã phát triển Bái Nguyệt Ma Giáo trong âm thầm,

nhưng sau khi hắn đã trải qua bài học của ba trăm năm trước, căn bản không

dám phát triển Bái Nguyệt Ma giáo quá mức lớn mạnh.

Cho nên nói.

Ngoại trừ Thạch Triệu Nguyên ra, Bái Nguyệt Ma Giáo chỉ là một đám ô hợp.

Giáo chúng mấy nghìn người.

Ngoại trừ Thạch Triệu Nguyên ra, chỉ có một vị Kết Đan, còn là Giả Đan tam

phẩm.

Cho nên.

Chỉ cần Thạch Triệu Nguyên chết, Lôi Khải Hải liền có lòng tin mang theo

Nguyên Phượng và hai đệ tử khác đánh về thành Thiên Nguyên, tiêu diệt toàn

bộ Bái Nguyệt Ma Giáo.

Không gian dưới mặt đất phủ thành chủ.

Rống!

Đột nhiên.

Trên đạo đài đã truyền ra một tiếng rồng ngâm giống thật mà là giá, Ly Long

không sừng phảng phất như đã sống lại, muốn xông vọt lên trời, nhưng lai đã bị

một cỗ sức mạnh vô hình áp chế.

“Ha ha ha…”

Thạch Triêu Nguyên ngẩng đầu lên, cười to không ngớt, hắn nhảy lên môt cái,

cả người đã giống như một đao ánh sáng màu đen nhào qua, xông về phía Ly

Long trên đạo đài, “Ta thành công rồi!!!”

Cũng như Thạch Triệu Nguyên đã nói, Ly Long nguyên tinh quả thực là đã

hoàn toàn nuôi dưỡng thành công sau ba ngày rồi, trong khoảnh khắc thành

công kia, hắn đã không chút do dự nào nhào lên, khoanh chân lơ lửng trên

không mà lên, ngồi ngay ngắn ở trên đạo đài.

Rống! Rống!

Phía dưới.

Trăng khuyết màu đen giống như Ly Long kia phảng phất như đã sống lại, đang

không ngừng vùng vẫy, tiêu tán ra từng luồng long khí Ly Long tinh khiết thuần

tuý vô cùng, lại bị Thạch Triệu Nguyên hấp thu lấy.

“Năng lượng của Ly Long nguyên tinh quả thực là rất lớn.”

Hưng phấn và kích động trên mặt Thạch Triu Nguyên không còn che giấu nổi

nữa, tâm trạng lúc này của hắn vô cùng vui sướng, mưu đồ ba trăm năm, cuối

cùng đã đến lúc thu hoạch thành quả rồi.

“Nếu như không có ta chen ngang một tay vào.”