Phùng Tử Mục nói: “Hai người các ngươi nhập môn khá muộn, cho nên tu vithấp một chút cũng rất bình thường, cũng không cần phải quá để tâm, hơn nữa,cho dù có biểu hiện không tốt trong lần chân truyền đại bỉ này, các ngươi vẫncòn có cơ hội tham gia lần nữa.”“Có một câu mà Đường Bân Thuận và Kim Lâm nói rất đúng, cho dù là ai, đềuphải bảo vệ tính mạng của chính mình, nếu như chết rồi, vậy thì mọi thứ sẽ trởthành ảo mộng tan vỡ.”“Đệ tử ghi nhớ.”Phạm Trọng đáp.“Vâng.”Tề Minh gật đầu.“Ghi nhớ lời dạy bảo của sư tử tôn.”Đường Bân Thuận và Kim Lâm cũng đồng thanh nói.Lúc chập tối.Tề Minh rời khỏi Hoá Tiên Phong.Ngoài ra.Sư tôn Phùng Tử Mục còn ban cho mỗi người Tề Minh bọn họ một vật hộmệnh, Tề Minh nhận được Hộ Tâm Long Lân, có thể chặn được một đòn chímạng từ Xuất Khiếu Kỳ trở xuống, cho dù là công kích của cường giả XuấtKhiếu sơ kỳ cũng có thể miễn cưỡng chặn được một đòn.Còn những sư huynh và sư tỷ khác nhận được vật hộ mệnh gì.Tề Minh không hề rõ.Thời gian trôi nhanh.Nhoáng cái đã là một tháng sau.Vù! Vù!!Ngày hôm nay.Buổi sáng.Chân truyền đại bỉ sắp được bắt đầu.“Bắt đầu!”Ầm ầm!!Miêu Hoành Kiếm đứng trong khoảng không, lại vung tay lên, pháp lực cuồncuộn trào dâng, là một chiếc cung điện Pháp Thuyền nguy nga hùng vĩ, lại vôcùng đồ sộ, giống như một tòa thiên cung, bay lên từ phong đỉnh của ThanhVân Phong.Hào quang vạn trượng.Từng luồng ánh sáng rực rỡ luân chuyển không ngừng.Lộng lẫy khác thường.Chiếc cung điện Pháp Thuyền này tên là: Thanh Vân cung.Vù vù!Linh khí vang động, quét khắp bốn phương.Khoảnh khắc này.Tất cả các đệ tử, các trưởng lão của Thanh Vân Phong, đều ngẩng đầu lên, chămchú nhìn Thanh Vân cung đã bay lên không trung, vẻ mặt kinh ngạc, nét mặttràn đầy vẻ kính nể.“Chúng đệ tử chân truyền nghe lệnh.”Xoạt!Miêu Hoành Kiếm chắp hai tay sau lưng, uy thế của Phong chủ phủ khắp, khiếncho mọi người của Thanh Vân Phong đều cảm thấy vô cùng kính sợ, giọng nóitruyền khắp bốn phương, “Có thể lên thuyền rồi.”Lạc Vân Phong.Ở trước động phủ.“Nên xuất phát rồi.”Tề Minh chắp hai tay sau lưng, bốn Linh sủng của hắn sớm đã được thu vào ôLing sủng.Bởi vì Huyết Sát Quỷ Vương chưa thể đột phá đến Nguyên Anh cảnh, cho nênTề Minh không dẫn theo, mà để nàng trông coi Lạc Vân Phong.Chỉ thấy.Tề Minh từng bước từng bước đi đến Thanh Vân cung, mỗi một bước hắn đạplên hư không, thì sẽ có một đóa Thanh Liên xuất hiện, đỡ cho hắn từng bướctiến về phía trước.Đây là: Bộ bộ sinh liên.“Cung tiễn sư thúc.”Phía dưới.Nguyên Phượng và Tiêu Phàm cúi đầu hành lễ với Tề Minh.“Tề Minh! Tề chân truyền!”“Là hắn!”“Chính là bộ bộ sinh liên.”“……”Xung quanh.Có không ít đệ tử của Thanh Vân Phong nhìn thấy Tề Minh, họ đều nhận rathân phận của Tề Minh.Có thể nhìn thấy.Mọi người nhìn thấy, Tề Minh rõ ràng là đi rất chậm mới phải, nhưng hắn chỉtrong vài bước đã trở thành người đầu tiên bước lên Thanh Vân cung, giống nhưdịch chuyển tức thời vậy.“Nhanh thật.”“Sao mới đó mà đã lên đến rồi?”“Còn chưa kịp phản ứng lại.”“Đây là pháp thuật gì vậy?”“……”Mọi người đều khá ngạc nhiên.“Đệ tử Tề Minh bái kiến Phong chủ.”Tề Minh cúi đầu hành lễ với Miêu Hoành Kiếm.“Ừm.”Miêu Hoành Kiếm gật đầu, nói: “Tốt lắm, mấy bước vừa rồi, đã chạm đến lĩnhvực không gian, giống như thể súc địa thành thốn vậy.”“Cảm tạ Phong chủ đã khen ngợi.”Tề Minh nói.Xoạt xoạt xoạt!Lúc nàyBảy mươi ba đệ tử chân truyền còn lại của Thanh Vân Phong tới tấp thi triển ranhững tài năng khác nhau, hoặc là thân hóa thành hình rồng, hoặc là hoá thànhkiếm quang, hoặc thi triển những hình dạng kỳ quái để lên thuyền…Có thể nói.Thấy đủ các loại tài năng.Biểu hiện ra thực lực và tài năng của bọn họ.Hiển nhiên.Từ giờ trở đi.Tranh đấu đã lặng lẽ bắt đầu.Cứ như vậy.Chúng đệ tử của Thanh Vân Phong xem như được mở rộng tầm mắt, nhìn thấyđược tài năng của từng đệ tử chân truyền, khiến cho trong lòng họ khao khát vàkính nể.Trên thuyền của Thanh Vân cungBảy mươi bốn đệ tử chân truyền của Thanh Vân Phong đều đã đến đủ cả.“Sư tôn của các ngươi đã đi đến cung điện chân truyền đại bỉ của Thiên Khảitông trước một bước rồi.”Miêu Hoành Kiếm nhìn mọi người xung quanh, và nói: “Bây giờ bổn tọa sẽ đưacác ngươi qua đó, đi đến cung điện chân truyền đại bỉ của Thiên Khải tông, cácngươi cũng sẽ gặp được đệ tử chân truyền của mười một Phong còn lại.”“Vâng.”“Đa tạ Phong chủ.”“Tuân lệnh.”“……”Các đệ tử chân truyền của Thanh Vân Phong trả lời.“Xuất phát.”Vù!Miêu Hoành Kiếm vừa vung tay phải lên, Thanh Vân cung chợt hóa thành mộtluồng ánh sáng màu xanh, cung điện Pháp Thuyền hùng vĩ đã biến mất khỏi nơiđó trong nháy mắt.Pháp Thuyền của Thanh Vân cung nhanh chóng bay tới cung điện chân truyềnđại bỉ của Thiên Khải tông. Mà mười một ngọn núi khác, cũng đã triệu tập tất cảđệ tử chân truyền, lần lượt tiến về.Không thể không nói.Chân truyền đại bỉ đã gây ra tiếng vang rất lớn.Toàn bộ Thiên Khải tông.Từ các đệ tử tạp dịch mới vào tông môn không lâu, đến các Thái thượng trưởnglão của Thiên Khải tiên sơn, đều bị thế trận này ảnh hưởng.Đệ tử tạp dịch lần này rất may mắn.Phải biết rằng.Đệ tử tạp dịch đều là ba năm đổi một lần.Cho nên nói.Bọn họ có thể gặp chân truyền đại bỉ trăm năm mới tổ chức một lần này đã xemnhư rất may mắn, có thể tận mắt chứng kiến khí tràng của đệ tử chân truyền, vàcả nội tình của Thiên Khải tông, có thể giúp bọn họ mở rộng tầm mắt.Mặt khác.Các loại chủng tộc yêu thú trong sông núi địa mạch và rừng nhiệt đới, cũng đềubị động tĩnh của Chân truyền đại bỉ kinh động tới.“Trăm năm một lần, chân truyền đại bỉ.”“Đây cũng là một thịnh hội trước nay chưa từng có.”“Thiên Khải tông!!”“Thiên Khải tông đáng giận, sẽ có một ngày, lão tổ ta đây sẽ thoát khỏi gôngxiềng của các ngươi, thoát khỏi nơi này, tiến về ngoại giới, ngao du thiên địa.”“Yêu tộc chúng ta tuyệt đối không làm nô.”“Tuy không phải lần đầu chứng kiến, nhưng mỗi lần chân truyền đại bỉ bắt đầu,đều tạo thành động tĩnh không nhỏ, khiến chúng ta chấn động theo, đây chính làThiên Khải tông danh xưng đứng đầu!”Những chủng tộc yêu thú này, bọn chúng đều ngóc đầu lên, nhìn chăm chú PhápThuyền đưa đón đệ tử chân truyền của mười hai ngọn núi, ở cùng một chỗ phátra khí thế khiến bọn họ chấn động và sợ hãi.Không thể không nói.