Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 205: Di tích Hợp Đạo (2)



Khó khăn cực kỳ.

“Ting!”

“Kim Đan Đại Đạo Chân Kinh đã tu luyện đến mức cực hạn, Tiên Thiên Vô

Cấu Kim Đan Đại Đạo đã viên mãn, không thể tiếp tục treo máy tu luyện.”

Thông báo nhắc nhở.

Vị trí treo máy thứ nhất đã trống.

Cụ thể.

Ba vị trí treo máy của Tề Minh, chỉ có vị trí thứ hai vẫn luôn treo máy tu luyện

Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật. Thực ra, Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật

cũng đã đạt đến cực hiện hiện nay, muốn tiếp tục thăng cấp nhất thiết phải có

nền tảng tu vi.

“Nạp một trăm vạn viên linh thạch hạ phẩm, treo máy tu luyện Tam Thanh đạo

kinh.”

Tề Minh nói.

“Ting!”

“Nạp thành công.”

“Treo máy tu luyện Tam Thanh đạo kinh với tốc độ nhanh gấp mười vạn lần…”

Lại có thông báo.

“Tốt rồi.”

Tề Minh gật đầu thỏa mãn.

Một đêm cứ thế qua đi.

Đến ngày hôm sau.

Tề Minh khôi phục lại sinh hoạt như trước đây, mới một đêm mà thôi, trong

quãng thời gian ngắn này, những chuyện đã xảy ra trong chân truyền đại bỉ, dần

dần cũng đã truyền khắp Thiên Khải Tông.

Như vậy.

Tất cả đệ tử mười hai phong Thiên Khải tông, cùng với tất cả sinh linh bên

trong Thiên Khải Tông, bao gồm Yêu thú, Yêu tộc và tất cả các chủng tộc, đều

biết Tề Minh.

Trong lúc vô tình.

Những tin tức liên quan đến Tề Minh còn truyền ra ngoài Thiên Khải tông.

Tin tức truyền đến tất cả tông môn lớn, thế gia tu hành, vân vân… bên ngoài

giới.

Tất cả đều đã nghe về Tề Minh.

Có thể nói.

Tề Minh nổi tiếng đến triệt để.

A cũng biết thực lực của Tề Minh.

Hắn chỉ bằng tu vi Kết Đan hậu kỳ đã trấn áp hậu bối chân truyền của những thế

lực lớn lại Nam vực và Đông vực. Chân dung, diện mạo và tuổi tác của Tề

Minh cũng dần lan truyền.

Hơn thế.

Tất cả các tông môn lớn, còn có những thế gia tu hành bên ngoài đều ghi nhớ

Tề Minh. Đã báo cho vãn bối trong tộc, sau này nếu gặp phải Tề Minh, chắc

chắn không thể đắc tội, nhất định phải kính trọng.

Ngoài ra.

Trong Hắc Liên Ma giáo.

Vị Hắc Liên Ma quân kia cũng thu được tin tức liên quan, song song với biểu

cảm chấn động, trong lòng hắn cũng cảm thấy vô cùng may mắn, việc trước đây

hắn dè dặt và lùi bước là đúng.

“Phù...”

Hắc Liên Ma quân hít sâu, nói mà trong lòng vẫn còn rùng mình: “May là trước

đây ta biết không thể tiếp tục đúng đến Tề Minh chân truyền, sau khi thất bại

liên tiếp, thì đã trực tiếp hủy treo thưởng, thu tay lại, không tiếp tục ra tay với

Tề Minh nữa.

“Nếu không.”

“Hiện giờ chỉ e ta đã chết mất xác.”

“Thật sự quá đáng sợ!”

Hắc Liên Ma quân xúc động: “Rõ ràng chỉ là Kết Đan hậu kỳ, lại có thể chém

giết hậu bối chân truyền của các thế lực lớn, những hậu bối chân truyền này,

mỗi một người đều là thiên tài tuyệt thế!”

Giữa trưa.

Trong Thanh Vân phong.

Dưới sự chủ trì của Miêu Hoành Kiếm, Thanh Vân phong đã mở một bữa tiệc

long trọng, chủ yếu là để chúc mừng Tề Minh bộc lộ tài năng trong lần chân

truyền đại bỉ này, trở thành đệ tử chân truyền của Thiên Khải tông.

Tề Minh vốn không định tham gia, nhưng dưới lời mời thịnh tình của Miêu

Hoành Kiếm, hắn cũng chỉ có thể đến tham dự. Dù sao đây là bữa tiệc được

chuẩn bị cho Tề Minh, nếu nhân vật chính là Tề Minh không tham gia, vậy thì

bữa tiệc này sẽ không thú vị.

Bữa tiệc duy trì cả ngày.

Tất cả trưởng lão và đệ tử của Thanh Vân phong đều đến tham gia.

Thậm chí có không ít trưởng lão đang trấn giữ ở bên ngoài cũng vội vàng quay

về, chỉ để gặp Tề Minh Tề chân truyền, người đứng đầu thế hệ trẻ trong lời đồn

đại.

Quả nhiên đúng như trong lời đồn, phong hoa tuyệt thế, anh tuấn vô song, như

là nhân vật thần tiên.

Ngày hôm sau.

Bữa tiệc sắp kết thúc.

“Tề chân truyền.”

Khâu Lập Xuân đi đến với nụ cười trên gương mặt: “Ta có chuyện muốn

thương lượng với ngươi.”

“Hóa ra là Khâu chân truyền.”

Tề Minh trả lời: “Xin hỏi có chuyện gì vậy?”

Hắn nói thêm.

Khâu Lập Xuân chân truyền đang đứng trước mặt này cũng đột phá đến Xuất

Khiếu sơ kỳ trong Ứng Long động thiên, hơn nữa trong cuộc chiến ở Ứng Long

thần điện, cũng coi như là hắn đã ra tay giúp Tề Minh.

Chung quy mọi người đều là đồng môn.

Bất luận thời điểm đó hắn ra tay giúp đỡ có phải là thật lòng hay không.

Thì cũng coi như Tề Minh đã mang ơn hắn.

Thế nên.

Chuyện xảy ra trước kia, Tề Minh cũng không tiếp tục truy cứu, dẫu sao trước

đây đúng là Khâu Lập Xuân đã phái thủ hạ đến chặn đánh Hoắc Trường Thanh.

Nếu không phải thực lực của Tề minh đủ mạnh mẽ, chỉ e đã thất bại thảm hại.

Lúc đó.

Dù cấp dưới của Khâu Lập Xuân có bận tâm đến thân phận đệ tử chân truyền

của Tề Minh, không dám giết hắn, nhưng chắc chắn Hoắc Trường Thanh sẽ

lành ít dữ nhiều, Tề Minh cũng sẽ mất thể diện.

“Chuyện là như vậy.”

Khâu Lập Xuân nói thẳng: “Sư muội Ngu Tuyết Lan của ta tham gia Thịnh hội

Thiên Khải lần đó do Tề chân truyền ngươi chủ trì, có lẽ ngươi đã biết nàng

xuất thân từ vương quốc An Sử, là ái nữ của Ngu Vương hầu.”

“Ngu vương hầu phủ vị Ma giáo tận diệt, toàn bộ quý phủ, chỉ còn tồn tại một

người là Ngu sư muội. Có điều khá may mắn là, thiên phú của Ngư sư muội

không tệ, lại nhận được sự coi trọng của sư tôn Phượng Hi tiên tử, trở thành đệ

tử chân truyền.”

“Ừ?”

Tề Minh cau mày, nói: “Khâu chân truyền, có chuyện gì thì nói thẳng đi.”

“Được.”

Khâu Lập Xuân cười nhẹ: “Tề chân truyền, ta muốn mời ngươi đi đến một di

tích cùng với chúng ta, di tích này do một vị cường giả Hợp Đạo để lại.”

“Mặc dù chúng ta là đệ tử chân truyền, trong Thiên Khải tông không thiếu tài

nguyên, nhưng đây chỉ là những tài nguyên bình thường, có rất nhiều tài nguyên

khan hiếm và quý giá không phải cứ muốn là có thể có.”

“Trong tòa di tích này, nhất định sẽ có đồ vật chúng ta cần.”

“Di tích Hợp Đạo.”

Tề Minh trầm ngâm.

“Đúng thế.”

Khâu Lập Xuân gật đầu: “Nguyên nhân trước đây cả nhà Ngu sư muội bị Ma

giáo diệt môn vô cùng thê thảm, ngoại trừ nguyên nhân bên ngoài, thì nguyên

nhân chính là bởi vì nàng vô tình giành được tin tức về di tích Hợp Đạo này.”

“Vậy Tề chân truyền có hứng thú mạo hiểm một lần hay không?”

Khâu Lập Xuân hỏi lại.

“Vậy sao?”

Tề Minh liếc nhìn Nguy Tuyết Lan đang đứng phía sau Khâu Lập Xuân.

“Tề chân truyền.”

Khuôn mặt Ngu Tuyết Lan tinh tế, ngũ quan lập thể, vóc dáng nổi bật, sau khi

nhận thấy ánh mắt của Tề Minh thì hơi hành lễ với hắn: “Đúng vậy.”

“Ừ.”