Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 228: Dừng ở đây



Bành!

Công Dương Chỉ Qua bị đánh bay ra ngoài.

Sau đó.

Tề Minh song quyền đánh ra, kình lực mãnh liệt, đấu chiến kim quang hội tụ,

hòa tan vào bên trong một quyền này, trực tiếp đánh lên người Công Dương Chỉ

Qua.

“Aaa!!”

Phụt!

Công Dương Chỉ Qua kêu thảm, miệng phun máu tươi, xương sườn cũng bị

đánh gãy mất một cây, cả người trực tiếp bay ra khỏi lôi đài Tứ Phương, rơi

xuống mặt đất.

Phụt!

Công Dương Chỉ Qua nửa nằm trên mặt đất, lại nhịn không được phun ra một

ngụm máu tươi.

“...”

Tề Minh rơi xuống đất, chậm rãi thu tay lại, ánh mắt bình tĩnh, nhìn thẳng Công

Dương Chỉ Qua, “Ngươi thua rồi.”

Tề Minh thật ra có rất nhiều thủ đoạn và thần thông, nhưng lần này, hắn chủ yếu

là muốn thử một chút xem lực lượng của Đấu Chiến thánh thể rốt cuộc mạnh cỡ

nào.

Phải biết.

Tề Minh hiện tại chỉ là vừa mới dung hợp Đấu Chiến thánh thể không bao lâu,

còn chưa thực sự khai phát được uy năng của Đấu Chiến thánh thể, nhưng Đấu

Chiến thánh thể cũng đã khiến Tề Minh nhục thân vô địch, có chiến lực vượt

qua một cái đại cảnh giới, lấy tu vi Nguyên Anh sơ kỳ chiến thắng Công Dương

Chỉ Qua Hoá Thần sơ kỳ.

Cái này đã đầy đủ nói rõ một điểm.

Đó chính là Đấu Chiến thánh thể rất cường đại.

Không hổ là thánh thể.

Đương nhiên.

Ở trong đó cũng có ảnh hưởng từ việc Tề Minh tu luyện Kim Đan Đại Đạo

Chân Kinh và Tam Thanh đạo kinh, trong quá trình chiến đấu, Tề Minh cũng thi

triển ra các thuật thần thông huyền pháp như Hàng Long Phục Hổ để tăng

cường thực lực bản thân.

Yên tĩnh.

Toàn trường lần nữa rơi vào một mảnh yên tĩnh.

Nghẹn họng nhìn trân trối.

Mọi người đã bị kết quả trước mắt làm sợ hãi không nói lời, bọn họ biết thực

lực của Tề Minh rất mạnh, những làm thế nào cũng không thể đoán được, Công

Dương sư huynh Hoá Thần sơ kỳ vậy mà lại thất bại, vậy mà lại thua…

Một chuyện tựa như thiên phương dạ đàm, lại đã thực sự xảy ra.

Công Dương Chỉ Qua xác thực đã thua.

Hơn nữa còn là thua ở trên Luyện Thể nhất đạo.

“Ngươi…”

Công Dương Chỉ Qua che ngực, thương thế của hắn không tính là nặng, nhưng

cũng bị gãy mất một cây xương sườn, cảm giác đau nhức kịch liệt từ chỗ ngực

truyền đến, đang không ngừng nhắc nhở Công Dương Chỉ Qua.

Hắn thua!

Hắn thật sự thua rồi!

Thua rất triệt để.

Đồng thời.

Công Dương Chỉ Qua cũng thua tâm phục khẩu phục.

Bại chính là bại.

Công Dương Chỉ Qua hắn cũng không phải loại người thua không nổi.

“Tề sư đệ, ta thua rồi.”

Công Dương Chỉ Qua trầm giọng nói: “Ngươi thắng, không ngờ, cường độ

nhục thân của sư đệ có thể đạt tới trình độ như vậy, là ta quá đắc ý quên hình, là

ta không biết đạo lý nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, thế mà còn

muốn giáo huấn Tề sư đệ, đúng là rất buồn cười.”

“Có điều…”

Công Dương Chỉ Qua ngẩng đầu, nhìn thẳng Tề Minh, trầm giọng quát: “Lần

này lạc bại là ta tài nghệ không bằng người, nhưng lần tiếp theo, ta tuyệt sẽ

không dễ dàng để thua ngươi.”

“Tùy thời phụng bồi.”

Tề Minh nói: “Chỉ có điều, Công Dương sư huynh, ngươi hiện tại đã là Hoá

Thần sơ kỳ, mà ta chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, ngươi bây giờ thua, về sau muốn

thắng ta, lại càng không thể.”

“...”

Công Dương Chỉ Qua trong lúc nhất thời trầm mặc.

Xác thực.

Công Dương Chỉ Qua vừa rồi không để ý đến vấn đề này.

Tu vi của Tề Minh mới chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ!

Mà hắn đã Hoá Thần sơ kỳ.

Hai bên chênh lệch trọn vẹn một cái đại cảnh giới.

Dưới tình huống như vậy.

Công Dương Chỉ Qua vẫn không thắng được Tề Minh, chớ nói chi là chờ tới

khi tu vi của Tề Minh tăng lên, tới khi đó Công Dương Chỉ Qua muốn chiến

thắng Tề Minh thì hi vọng càng thêm mong manh.

“Haizz…”

Công Dương Chỉ Qua thở dài một tiếng, thể hiện tất cả chua xót và đắng chát

trong lòng hắn lúc này.

“Còn có ai muốn đánh nữa không?”

Tề Minh thu hồi tầm mắt, chắp hai tay sau lưng, hắn đứng trên lôi đài, ánh mắt

nhìn quanh đệ tử chân truyền các mạch Thiên Khải tiên sơn dưới lôi đài.

Trong lúc nhất thời.

Dưới lôi đài, đệ tử chân truyền các mạch Thiên Khải tiên sơn cũng không dám

nhìn Tề Minh, toàn bộ cúi đầu, cũng không dám nhảy lên lôi đài khiêu chiến Tề

Minh.

Bởi vì.

Công Dương Chỉ Qua Hoá Thần sơ kỳ mà ocnf thua, chớ nói chi là bọn họ.

Dưới loại tình huống này.

Trừ phi là những đại sư huynh Hóa Thần hậu kỳ của các mạch Thiên Khải tiên

sơn ra sân, mới có thể ngăn chặn Tề Minh, nhưng những đại sư kia huynh đều

đã bế quan thời giand ài, hoặc là đang lịch luyện ở các nơi, tìm kiếm thời cơ và

cơ duyên đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo, làm gì có thời gian đi quản loại

chuyện này.

“Tất cả giải tán đi.”

Vù!

Lúc này.

Võ Thánh chân nhân hiện thân, hắn từ bên trên hạ xuống, đứng ở trên lôi đài,

ánh mắt đảo qua tất cả đệ tử chân truyền ở đây, rồi lại nhìn sang Tề Minh, “Tề

Minh, ngươi bây giờ cũng đã trút giận xong rồi, bọn họ cũng đều bị dạy dỗ rồi,

chuyện này dừng ở đây đi, không cần thiết tiếp tục náo loạn nữa.”

“Ngài là?”

Tề Minh hỏi.

“...”

Võ Thánh chân nhân sắc mặt tối sầm.

Cũng khó trách.

Võ Thánh chân nhân thu liễm khí cơ, lại thêm hình tượng của hắn, thật sự là

khiến người ta không dám lấy lòng, Tề Minh vốn luôn ở lì trong Thiên Cơ Phủ,

cũng không biết hết các vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Khải tiên sơn.

Cho nên.

Tề Minh mới không thể nhận ra Võ Thánh chân nhân.

“Khụ khụ.”

Xoát!

Tử Tiêu chân nhân và Ngụy Hà lão tổ đồng thời xuất hiện, nhìn sắc mặt khó coi

của Võ Thánh chân nhân một chút, lại nhìn phía Tề Minh, “Tề Minh, vị này

chính là Thái Thượng trưởng lão Luyện Thể nhất mạch của Thiên Khải tiên sơn

– Võ Thánh chân nhân, còn không mau đến đây bái kiến.”

“Ạch…”

Tề Minh thần sắc sững sờ, “Đệ tử Tề Minh bái kiến Thái Thượng trưởng lão Võ

Thánh chân nhân.”

“Ừm.”

Võ Thánh chân nhân mặt không đổi sắc, khẽ gật đầu.

“Chúng đệ tử bái kiến ba vị Thái Thượng trưởng lão.”

Chung quanh.

Các các đệ tử chân truyền bên dưới lôi đài Tứ Phương đồng thanh hô.

“Tề Minh.”

Tử Tiêu chân nhân nói: “Võ Thánh chân nhân nói cũng không sai, chuyện này

dừng ở đây đi, Tề Minh, ngươi bày lôi đài trước cửa Thiên Cơ Phủ, bây giờ đã

có không ít đệ tử chân truyền đạt được giáo huấn, tin tưởng về sau tuyệt sẽ

không xuất hiện loại chuyện này nữa.”

“Như thế nào?”

Tử Tiêu chân nhân hỏi.