Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 249: Thiên Cơ Nhất Kiếm (2)



Hàn Vân vận chuyển công pháp, hắn không áp chế tự thân tu vi nữa, khí thế liên

tiếp tăng lên, khí tức nhanh chóng tăng cao, trực tiếp đạt đến trạng thái đỉnh cao

nhất.

“Tề chân truyền.”

Hàn Vân hít sâu một hơi, Hoá Thần pháp lực mênh mông đang bành trướng

quanh thân, giống như sóng biển cuồn cuộn mênh mông lao nhanh, nói: “Ngươi

nói xác thực không sai, nếu ta áp chế tu vi, quả đúng là không phải đối thủ của

ngươi, hơn nữa còn vi phạm với dự tính ban đầu của lần luận bàn này, đã như

vậy, ta cũng chỉ có thể toàn lực đánh với ngươi một trận.”

“Được.”

Tề Minh nói.

“Thanh Liên Đạo.”

Vù!

Tề Minh vung tay phải lên, Hỗn độn Thanh Liên thập nhị phẩm, Thanh Liên

Kiếm đạo uy năng phóng xuất ra, thi triển ra thần thông pháp thuật, áp bách về

phía Hàn Vân.

“Tu vi của ta.”

Hàn Vân khẽ giật mình, “Vậy mà lại bị áp chế lại, đây chính là thần thông pháp

thuật của Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Đạo sao? Có thể cưỡng ép áp chế đối thủ

xuống một cái tiểu cảnh giới, chẳng trách có thể được xưng là vô địch trong

cùng cảnh giới.”

“Có điều!”

Hàn Vân lớn tiếng quát: “Ta là Hóa Thần hậu kỳ, mà ngươi chỉ là Nguyên Anh

hậu kỳ, cảnh giới chênh lệch quá xa, dẫn đến uy lực môn thần thông pháp thuật

này của ngươi không đủ để ngăn chặn ta.”

“Thần Sơn Hộ Thể.”

Oanh!

Hàn Vân cũng thi triển ra thần thông pháp thuật Trúc Cơ cảnh của hắn, quanh

thân sáng lên quang huy tử kim sắc, tạo thành một chiếc lồng ánh sáng, giống

như một ngọn núi, chặn lại Thanh Liên Đạo của Tề Minh.

“Thần Niệm Vô Song.”

Xoát! Xoát! Xoát!

Hàn Vân vung tay phải lên, thi triển ra một môn pháp thuật, “Vũ Hóa Quang

Nhận.”

Trong chốc lát.

Tại giữa không trung.

Xuất hiện đại lượng điểm sáng màu vàng óng, tựa như mưa to như trút nước rơi

xuống, bao phủ Tề Minh ở bên trong, mỗi một điểm sáng màu vàng óng uyển

như giọt mưa, mỗi một giọt mưa đều diễn hóa thành các loại quang nhận khác

biệt.

“Vạn Tướng Phong Bạo.”

Tề Minh vung tay lên, pháp lực mãnh liệt, lập tức quét sạch ra pháp lực phong

bạo to lớn, giống như vòi rồng kinh khủng, quét sạch hết thảy chung quanh.

Rầm rầm rầm!!!

Liên tiếp không ngừng tiếng nổ vang lên.

Song phương đối chiến tương xứng.

Trên thực tế.

Vừa rồi giao thủ chỉ là thăm dò thôi.

“Lại đến.”

Hàn Vân quát to một tiếng, tâm niệm vừa động, hắn lần này đã lấy ra pháp bảo

bản mệnh, chính là một Kim Đỉnh ba chân, diễn hóa cảnh tượng trùng điệp,

xuất hiện các loại Yêu Thú Pháp Tướng.

“Giết!”

Hàn Vân hét lớn, Yêu Thú Pháp Tướng từ bốn phương tám hướng vồ giết về

phía Tề Minh.

“Yêu Thú Pháp Tướng.”

Tề Minh nhìn một cái, “Lấy Luyện Thần pháp lực diễn hóa các loại Yêu Thú

Pháp Tướng, đạt tới cảnh giới cao thâm, giống như một đại quân yêu thú.”

“Đúng là thủ đoạn không tệ.”

“Đấu Chiến Thánh Pháp.”

Oanh!

Tề Minh chấn động toàn thân, huyết dịch lưu động, kim sáng lóng lánh, Đấu

Chiến Ý Chí sôi trào, hét dài một tiếng, thân ảnh như kim quang phóng tới.

“Vỡ vụn đi!!!”

Bành! Bành! Bành!!!

Tề Minh giết tiến vào bên trong Yêu Thú Pháp Tướng, bạo phát sức chiến đấu

vô cùng đáng sợ, nhục thân vô song, có thể xưng là nghịch thiên, một quyền có

thể đánh nát một Yêu Thú Pháp Tướng.

Chiến lực cực kỳ khủng bố.

“Tê...”

Hàn Vân cũng nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, “Đây là nhục thân

đáng sợ đến bực nào vậy chứ?”

“Tử Kim Thần Lôi!”

Răng rắc!

Hàn Vân tay trái bắt ấn, pháp ấn ngưng tụ, lập tức là từng đạo thiểm điện tử kim

sắc, giống như cự mãng giao long bổ về phía Tề Minh.

“Chưởng Ác Ngũ Lôi.”

Răng rắc!

Tề Minh tay phải đánh một chiêu về phía trước, bộc phát Ngũ Lôi Chi Lực, hóa

thành một lòng bàn tay thiên lôi đáng sợ, giống như Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, đánh

tan Tử Kim Thần Lôi của Hàn Vân.

Không chỉ có như thế.

Tử Kim Thần Lôi của Hàn Vân vậy mà không thể hoàn toàn ngăn lại Ngũ Lôi

Oanh Đỉnh của Tề Minh, Hàn Vân bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh dư uy chấn cho lui về

sau mấy bước, đồng thời trên người đều có cảm giác run lên.

“Cái này…”

Hàn Vân trong lòng kinh hãi.

“Thật mạnh.”

“Hàn Nguyên Sư huynh thực lực đúng là cường đại, thật không hổ là Hóa Thần

hậu kỳ, cách cảnh giới Hợp Đạo cũng chỉ thiếu chút nữa, vừa rồi chỉ là sơ bộ

giao thủ và thăm dò thôi, đã thi triển ra thần thông pháp thuật cường đại như

vậy.”

“Tề chân truyền thực lực cũng không yếu, vậy mà có thể đỡ Hàn Vân sư huynh

tiến công, mà bây giờ ta mới phát hiện, toàn bộ thần thông pháp thuật Tề chân

truyền thi triển ra đều đạt đến cảnh giới viên mãn.”

“Tề chân truyền Nguyên Anh pháp lực cực kỳ ngưng luyện, cường độ pháp lực

dạng này, hoàn toàn không giống như là cảnh giới Nguyên Anh pháp lực, chẳng

trách có lực lượng chiến đấu vượt cảnh.”

“Ta còn phát hiện trong mỗi một chiêu mỗi một thức của Tề chân truyền đều ẩn

chứa một loại sức mạnh huyền diệu, chính là loại này sức mạnh huyền diệu, làm

pháp thuật của hắn và thần thông uy lực tăng lên mấy cấp bậc.”

Phải biết.

Chung quanh quan chiến đều là đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn, tầm

mắt của bọn họ cực cao, ánh mắt tinh tường, trong chiến đấu giữa Tề Minh và

Hàn Vân, họ quan sát ra rất nhiều chi tiết và tình huống.

Trên thực tế.

mỗi một chiêu mỗi một thức của Tề Minh quả thật ẩn chứa kia một loại sức

mạnh huyền diệu, chính là Thiên Địa Đại Đạo đạo vận và chân ý, vô hình vô

chất, nhưng lại chân thực tồn tại, có thể tăng cường sức chiến đấu của Tề Minh.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân giúp thực lực của Tề Minh cường

đại như thế, đủ để chiến đấu vượt cảnh.

Thậm chí còn đền bù chênh lệch giữa uy lực pháp bảo.

Oanh! Oanh! Oanh!!!

Có thể nhìn thấy.

Tề Minh và Hàn Vân vẫn còn tiếp tục chiến đấu, trong quá trình chiến đấu, Tề

Minh hoàn toàn phát huy ra uy năng của Đấu Chiến thánh thể trình độ thay máu

hậu kỳ.

Đồng thời.

Lại phối hợp thêm lực lượng thuật thần thông huyền pháp Hàng Long Phục Hổ

trong Thiên Cương Ba Mươi Sáu thuật, đánh tan tất cả pháp thuật và thần thông

của Hàn Vân.

“Tạo nghệ Luyện Thể của Tề Minh quả là không thể tưởng tượng nổi, vậy mà

đạt đến trình độ như vậy, luôn cảm giác có chút không thích hợp, hắn có phải có

thể chất đặc biệt gì không?”

“Nếu như vẻn vẹn chỉ dựa vào công pháp và pháp môn luyện thể, không có khả

năng đạt tới trình độ cường đại như vậy.”

“Có điều Tề Minh là lấy thần thông pháp thuật phối hợp thân thể mạnh mẽ.”

Tại phía trên lôi đài.

Nhóm người Tử Tiêu chân nhân đang đàm luận vài câu.

“Kiếm tới.”

Keng!

Chương 248: Thiên Cơ Nhất Kiếm

Hàn Vân quát lớn một tiếng, bạo phát toàn lực, phóng thích uy năng Tử Kim

Long Hổ tướng, hổ khiếu long ngâm, Long Hổ chi uy đều bộc phát, trùng sát

mà đi.

Song phương chính diện giao phong, lực lượng đối bính, Thiên Cơ Nhất Kiếm

chém lên người Tử Kim Long Hổ pháp tướng, đối bính với hổ khiếu long ngâm

chi uy, sinh ra vô số tiếng nổ.

Ầm ầm!!!

Rung động dữ dội.

Răng rắc! Răng rắc!

Sau đó.

Thiên Cơ Nhất Kiếm của Tề Minh ẩn chứa thiên địa chi uy, còn có thiên cơ diễn

hóa, vào khoảnh khắc chém xuống, đã đã khóa chặt lại chỗ sơ hở và điểm yếu

của Tử Kim Long Hổ tướng.

Sau khi hai bên va chạm.

Phần lớn uy năng của Thiên Cơ Nhất Kiếm đều đánh vào chỗ sơ hở và điểm yếu

của Tử Kim Long Hổ tướng, chiếm được ưu thế cực lớn.

Thế là.

Tử Kim Long Hổ tướng bắt đầu bị đánh bại, vị trí chính giữa, xuất hiện vết rách

to lớn, cũng lan tràn ra bốn phía, vết rách càng ngày càng nhiều.

“Không được!”

Hàn Vân quá sợ hãi.

Cuối cùng.

Ầm ầm!

Nương theo một tiếng vang thật lớn.

Tử Kim Long Hổ tướng nổ tung, pháp tướng to lớn tán loạn, biến thành điểm

sáng đầy trời, uy năng bạo tạc đánh lên người Hàn Vân.

“Aaaaaa!!!”

Phụt!

Hàn Vân hét thảm âm thanh, miệng phun máu tươi, cơ thể bay ngược ra, trực

tiếp bay ra ngoài lôi đài Tứ Phương, rơi xuống trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt,

thương thế không nhẹ.

Vù! Vù!

Tề Minh chậm rãi thu kiếm, trận đồ biến mất, thiên cơ chi lực biến mất, dị

tượng và dao động bốn phía từ từ khôi phục bình tĩnh, Phá Giới kiếm cũng thu

vào đan điền.

“Ngươi thua rồi.”

Tề Minh ánh mắt bình tĩnh, nhàn nhạt nhìn qua Hàn Vân đã rơi xuống lôi đài.

Hiển nhiên.

Một chiêu vừa rồi cyar Tề Minh với hắn mà nói chính là sử xuất thành thạo điêu

luyện.

“Ngươi…”

Hàn Vân thần sắc cứng ngắc nhìn qua Tề Minh, hắn há to miệng, muốn nói cái

gì, lại vẫn không thể nào nói thành lời miệng, cuối cùng chỉ có thể lau sạch vết

máu ở khóe miệng, cúi đầu, “Ta… Ta thua…”

Giờ khắc này.

Toàn trường yên tĩnh.

Tới mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tề Minh, tâm trạng thật sâu rung động, kết

quả như vậy, hoàn toàn ngoài dự đoán của đại đa số người.

Mà Hàn Vân lại còn thua như thế triệt để.

“Cái này… Cái này…”

“Hàn Vân sư huynh vậy mà lại thua, Tề chân truyền lại… Lại thắng…”

“Lần trước là Công Dương sư huynh, lần này là Hàn Vân sư huynh, nhưng thực

lực của Hàn Vân sư huynh mạnh hơn Công Dương sư huynh nhiều lắm mà,

nhưng lại vẫn thua Tề Minh.”

“Hàn Vân sư huynh bế quan trăm năm xuất quan, liên tiếp chiến thắng mười hai

trận chiến, toàn chiến toàn thắng, khí thế đã tích lũy tới được đỉnh phong, nhưng

cho dù là như thế, Hàn Vân sư huynh vẫn thất bại, lại còn bại triệt để như thế...”

“Tề chân truyền quá mạnh, hắn thật sự là quá mạnh.”

“Không hổ là đệ tử chân truyền của Thiên Cơ lão tổ!”

“Rung động!”

“Quá rung động!”

“...”

Chung quanh.

Tất cả các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn kinh hô liên tục, cũng nhịn

không được phát ra tiếng than sợ hãi, ánh mắt nhìn Tề Minh tràn đầy kính sợ.

Ở phía trên.

Ba vị Thái Thượng trưởng lão nhìn qua kết quả chiến trường đều trở nên trầm

mặc, bọn họ xác thực không ngờ, Hàn Vân Hóa Thần hậu kỳ vậy mà lại thua Tề

Minh Nguyên Anh hậu kỳ.

Chiến quả như vậy quả thực ngoài dự đoán của rất nhiều người.

Dù sao.

Tu vi giữa hai bên chênh lệch thật sự rất lớn.

Trong lịch sử bao năm nay của Thiên Khải tông.

Mặc dù xuất hiện qua không ít thiên tài, nhưng chưa hề phát sinh qua chuyện

như vậy, vậy mà có thể vượt qua tu vi chênh lệch lớn như thế để chiến thắng đối

thủ.

Tựa như kỳ tích.

Nhưng mà.

Đây là sự thật.

Xác thật đã xảy ra ngay trước mắt của bọn họ.

Rung động tất cả mọi người.

Lúc trước.

Tề Minh thắng Công Dương Chỉ Qua cũng đã đủ làm rung động lòng người,

bây giờ lại chiến thắng Hàn Vân Luyện Thần nhất mạch, chuyện này càng thêm

rung động.

Tề Minh khiến danh vọng của Thiên Khải tông đạt đến một cái đỉnh phong mới.

Để rất nhiều người vì đó kính sợ.

“Cái này… Cái này…”

Tử Tiêu chân nhân hít sâu một hơi, lúc này mới khiến mình từ rung động lấy lại

tinh thần, tâm tình vô cùng chấn động cũng từ từ bình phục, “Hàn Vân trọn vẹn

bế quan trăm năm, bởi vì gặp bình cảnh, cho nên không thể đột phá đến cảnh

giới Hợp Đạo, nhưng bế quan trăm năm, cũng giúp thực lực của hắn đạt đến

Hoá Thần cảnh cực hạn, cho nên, hắn mới muốn khiêu chiến đệ tử chân truyền

các mạch, muốn dùng cách này để tìm kiếm cơ hội đột phá bình cảnh.”

“Hắn… Vậy mà thua Tề Minh!!!”

“Ta cũng rất rung động.”

Ngụy Hà lão tổ chậm rãi nói: “Thực lực của Tề Minh quá mạnh, sức chiến đấu

quá nghịch thiên, hoàn toàn cũng không phải là chiến lực mà cảnh giới Nguyên

Anh có thể có được.”

“Mà lại.”

“Nếu như vẻn vẹn chỉ là dựa vào Thiên Cơ trận của Thiên Cơ lão tổ, còn chưa

đủ để chiến thắng Hàn Vân Hóa Thần hậu kỳ, chắc chắn Tề Minh còn vận dụng

lực lượng khác.”

“Đúng vậy.”

Vô Yếm lão tổ gật đầu, hắn cũng đã nhìn ra, “Cái lực lượng này rất mạnh, vô

cùng mạnh, thậm chí khi Tề Minh chém ra một kiếm kia tiến tới điều động thiên

địa chi lực, phảng phất thân cùng thiên địa tương hợp, đây chính là thủ đoạn mà

cảnh giới Hợp Đạo mới có, nhưng Tề Minh tại cảnh giới Nguyên Anh lại có thể

làm được.”

“Không thể không nói.”

Cuối cùng.

Vô Yếm lão tổ lại tổng kết một câu, “Hàn Vân thua cũng không có gì khó hiểu,

không phải thực lực Hàn Vân không đủ mạnh, cũng không phải tư chất Hàn

Vân không đủ ưu tú.”

“Chỉ có thể nói.”

“Thực lực của Tề Minh thật sự là quá mạnh, tư chất và thiên phú của Tề Minh

thật sự là quá yêu nghiệt, đã không thể dùng lẽ thường để suy đoán.”

Trên thực tế.

Tề Minh đánh trận này với Hàn Vân, hắn cũng không dùng hết toàn lực, nhiều

nhất chỉ có thể coi là dùng một phần mười lực lượng mà thôi, cũng đã chiến

thắng Hàn Vân rồi.

Đúng vậy.

Chính là một phần mười.

Không có nhiều hơn.

Phải biết.

Tề Minh còn có không ít thủ đoạn thần thông vẫn chưa lấy ra, nếu như lấy ra

toàn bộ thủ đoạn, Tề Minh hẳn là cũng đủ sức đánh với cảnh giới Hợp Đạo.

Có điều.

Thông qua trận chiến này với Hàn Vân, Tề Minh cũng có phán đoán tương đối

minh xác về thực lực của bản thân, nói cách khác, Tề Minh đã đạt được mục

đích ban đầu khi nghênh chiến.

Như vậy cũng đã đủ rồi.

Vù!