Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 261: Bốn mươi năm sau, đột phá Xuất Khiếu!



Linh khí thiên địa hội tụ, sinh ra vòng xoáy linh vân cực kì lớn, khuếch tán ra

ngoài, bao phủ thiên địa bốn phía, còn có Thiên Địa Đạo Âm đi theo.

Đủ loại dị tượng sản sinh.

“Ha ha ha…”

Sau một khắc.

Có tiếng cười to truyền ra.

Xoát!

Hàn Vân xuất quan, hắn bế quan mười năm, thành công Hợp Đạo, đột phá tu vi,

đạt đến cảnh giới Hợp Đạo, thực lực tăng mạnh, khí thế mãnh liệt, bành trướng

như biển.

“Chúc mừng Hàn Vân sư huynh đột phá tu vi, thành công Hợp Đạo.”

“Chúc mừng Hàn Vân sư huynh đột phá tu vi…”

“...”

Lập tức.

Đông đảo các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn đến đây chúc mừng,

trong chớp mắt đã tụ tập không ít người, thậm chí ngay cả hai vị Thái Thượng

trưởng lão Luyện Thần nhất mạch cũng đều tới.

“Hàn Vân đột phá Hợp Đạo thành công rồi.”

Tề Minh tự nhiên cũng cảm thấy, hắn ngẩng đầu nhìn một cái, sau đó thu hồi

ánh mắt, cũng không quá để ý, “Dùng thời gian mười năm, cũng không tệ.”

Trên thực tế.

Hàn Vân dừng ở bình cảnh Hóa Thần hậu kỳ này đã thẻ trọn vẹn mấy trăm năm,

lần trước còn bế quan trăm năm vẫn không thể đột phá, cho nên sau khi xuất

quan Hàn Vân mới liên tiếp khiêu chiến đệ tử chân truyền các mạch Thiên Khải

tiên sơn.

Mặc dù sau đó đã thua Tề Minh, nhưng cũng coi như trong cái rủi lại có cái

may, trong quá trình giao chiến với Tề Minh đã bắt được một sợi thời cơ, tìm

được cơ duyên đột phá.

Thế là.

Lần này mới bế quan mười năm, đã thành công Hợp Đạo.

Thực lực tăng mạnh.

“Tề Minh!”

Oanh!

Lúc này.

Hàn Vân đứng ở trên không bên trong, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn về

phía Thiên Cơ phủ, lớn tiếng quát: “Dựa theo ước định lúc đầu, bây giờ ta đã

đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo, ba ngày sau, ta sẽ lần nữa tìm ngươi luận bàn

luận đạo.”

Giờ khắc này.

Toàn trường ồ lên.

“Chuyện này… chuyện này…”

“Hàn Vân sư huynh cũng thù dai quá đi, hắn đã đột phá tu vi, đạt đến cảnh giới

Hợp Đạo, thực lực tăng mạnh, đã sớm xưa đâu bằng nay, vẫn còn muốn khiêu

chiến Tề chân truyền chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ.”

“Hàn Vân sư huynh lần trước thua Tề chân truyền, lần này là muốn thắng lại

đây mà.”

“Đúng vậy!”

“Xem ra đến nay Hàn Vân sư huynh vẫn còn canh cánh trong lòng với chuyện

thua Tề chân truyền.”

“Đúng vậy!”

“Tề chân truyền lần này đoán chừng là phải thua rồi, bởi vì Hàn Vân sư huynh

đã đột phá đến cảnh giới Hợp Đạo, Tề chân truyền lần này không có khả năng

lại thắng.”

“Đúng đó.”

Các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn nghị luận ầm ĩ, có chút cảm khái.

Ba ngày sau.

Xoát!

Hàn Vân đến đây, hắn lần nữa đứng ở cổng Thiên Cơ phủ, chung quanh cũng

nghênh đón từng vị đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên sơn tề tụ tại nơi này.

“Tề sư đệ.”

Hàn Vân nhìn qua Thiên Cơ phủ đại môn đóng chặt, ánh mắt bình tĩnh, nhàn

nhạt nói: “Ba ngày thời gian đã đến, không biết ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”

“Hàn Vân sư huynh.”

Giọng của Tề Minh từ trong Thiên Cơ phủ vọng ra, cũng không xuất hiện, “Lần

này ta không xuất thủ nữa, để linh sủng của ta thay thế ta xuất chiến, chờ ngươi

thắng linh sủng của ta sau rồi nói sau.”

“Ngươi…”

Hàn Vân sửng sốt một chút.

Rống!

Sau một khắc.

Bên trong Thiên Cơ phủ truyền ra tiếng long ngâm.

Oanh!

Ngay sau đó.

Nương theo một tiếng vang lớn, cửa Thiên Cơ phủ mở ra, có một đạo hắc ảnh từ

bên trong bay ra, tốc độ vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trong

tầm mắt mọi người.

Rống! Rống!!!

Hắc Viêm hiện thân.

Hắn xoay quanh trên không Thiên Cơ phủ, thân rồng đang không ngừng phóng

đại, trong thời gian cực ngắn, đã biến thành thân dài vạn mét.

Đầu rồng to lớn hơi khẽ rũ xuống, nhìn chăm chú tất cả mọi người ở đây.

Long uy mênh mông bao phủ tứ phương.

Vù! Vù!

Toàn thân trên dưới.

Có long viêm đen nhánh đang thiêu đốt.

“Chính là ngươi muốn khiêu chiến chủ nhân?”

Hắc Viêm chăm chú nhìn Hàn Vân, uy thế Hợp Đạo hậu kỳ phóng xuất ra toàn

diện, áp bách Hàn Vân, làm Hàn Vân tê cả da đầu, cảm giác được áp lực cực

lớn.

“Cái này…”

Hàn Vân ánh mắt chấn kinh, cảm thấy chấn kinh, “Hợp Đạo hậu kỳ, Tề Minh

vậy mà bồi dưỡng ra linh sủng Hợp Đạo hậu kỳ, hơn nữa còn là Vô Giác Hắc

Long, đi Hóa Rồng Chi Đạo.”

Chung quanh.

Tất cả mọi người lâm vào chấn kinh, bọn họ đều ngây ngẩn cả người, cũng toàn

bộ trợn tròn mắt, đặc biệt là khi cảm nhận được long uy vô cùng đáng sợ trên

người Hắc Viêm, tất cả đều ngây ra như phỗng.

Có thể nói.

Tình huống như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người, không ai có

thể ngờ được, linh sủng của Tề Minh lại được bồi dưỡng đến cảnh giới Hợp

Đạo.

Phải biết.

Lúc mới bắt đầu nhất.

Linh sủng của Tề Minh mới chỉ là Xuất Khiếu hậu kỳ, bây giờ chỉ mới qua thời

gian mấy chục năm mà thôi, đã đạt đến Hợp Đạo hậu kỳ!

Quá kinh khủng.

Chuyện này thật sự quá kinh khủng.

Xoát! Xoát!

Lập tức.

Có hai thân ảnh phá không mà đến, đứng ở cách đó không xa, bọn họ chính là

Thái Thượng trưởng lão Ngự Thú nhất mạch Thiên Khải tiên sơn, theo thứ tự là

Thanh Long chân nhân và Ngự Linh lão tổ.

“Vô Giác Hắc Long.”

Thanh Long chân nhân quan sát đánh giá Hắc Viêm, thần sắc có chút chấn kinh,

“Đúng là linh sủng Hợp Đạo hậu kỳ không sai, mà linh sủng này căn cơ cực kỳ

thâm hậu, không có bất kỳ hiện tượng phù phiếm gì.”

“Điều duy nhất không đủ.”

“Chính là Vô Giác Hắc Long này chưa thể mở ra động thiên phúc địa, không

cách nào mượn nhờ lực lượng của động thiên phúc địa, có điều, thế này cũng đã

vô cùng kinh khủng rồi.”

“Không thể tưởng tượng nổi.”

Ngự Linh lão tổ tóc bạc trắng, trường bào trắng, hình tượng hạc phát đồng nhan,

“Thiên phú Ngự Thú của Tề Minh lại đạt đến trình độ đáng sợ như vậy sao?

Vậy mà có thể trong thời gian ngắn như vậy bồi dưỡng ra một Vô Giác Hắc

Long Hợp Đạo hậu kỳ, mà căn cơ lại không có một chút vấn đề gì.”

“Thật sự là quá khiến chúng ta rung động.”

Sau đó.

Chiến đấu lại bắt đầu.

Hàn Vân vừa mới đột phá cảnh giới Hợp Đạo không lâu, tu vi vẫn chỉ là Hợp

Đạo sơ kỳ, đồng thời hắn cũng chưa thể mở ra động thiên phúc địa, đối mặt Hắc

Viêm đã Hợp Đạo hậu kỳ, Hàn Vân căn bản cũng không phải là đối thủ.

Thế là.

Sau mấy chiêu.

“Aaaaa!”

Ầm ầm!

Hàn Vân hét thảm, trực tiếp bị Hắc Viêm sử dụng Thần Long Bãi Vĩ đánh bay

ra ngoài, miệng phun máu tươi, rơi xuống mặt đất, thương thế không nhẹ.

“Phế vật.”