Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 331: Qùy Ngưu nhất mạch



Nam Vực Yêu Đình Yêu Vực.

Khu vực bên trong Lục Ngô Yêu Thần Đạo.

Diện tích rộng lớn.

Phóng tầm mắt từ trên cao nhìn xuống.

Có thể nhìn thấy từng dãy núi liên miên không dứt, cùng với một động phủ Yêu

tộc nằm ở trên một ngọn núi, còn có quầng sáng trận pháp muôn màu muôn vẻ.

Cùng nhau hợp thành khu vực Lục Ngô Yêu Thần Đạo.

Ngay sau đó.

Hình ảnh lại liên tục tới gần trung tâm của khu vực Lục Ngô Yêu Thần Đạo.

Có một ngọn núi sừng sững thật lớn.

Gần như thẳng đến chân trời.

Mây mù lượn lờ.

Yêu khí từng trận.

Linh khí trời đất lại càng cực kỳ dồi dào.

Núi này tên là Lục Ngô Thần Sơn.

Ở chân núi.

Còn có một quảng trường diện tích rất lớn, phong cách cổ xưa tự nhiên, tràn

ngập hơi thở tang thương của năm tháng, lúc Yêu Vực thành lập, quảng trường

này cũng đã ở đây, cho nên đã tồn tại rất nhiều năm rồi.

Vù!!

Dao động của không gian xuất hiện.

Xuất hiện một cánh cửa lốc xoáy.

Sau đó.

Tề Minh đi ra từ bên trong cửa lốc xoáy này, đi tới phía trên quảng trường ở

chân núi Lục Ngô Thần Sơn, nhìn quanh bốn phía, còn chưa chờ hắn nhìn rõ

ràng tình huống xung quanh, đã có hai bóng dáng phá không mà đến.

“Ngươi chính là Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn tới từ Thiên Yêu Thành à?”

Hai bóng dáng.

Một nam một nữ.

Nam tử mặt chữ quốc, trên người mặc trường bào lục lam xen kẽ, hai tay chắp

sau lưng, đánh giá Tề Minh từ trên xuống dưới vài lần, đã trực tiếp hỏi.

Nhìn kỹ.

Đỉnh đầu của người nam tử này mọc ra sừng trâu màu đen giống như bò tót.

Vị nữ tử khác dáng người xinh đẹp, nóng bỏng gợi cảm, mặc một cái váy dài

màu đỏ rực xẻ sâu, lộ ra một đoạn chân dài mượt mà mịn màng trắng như tuyết.

Nhưng mà.

Ở sau lưng vị nữ tử này, từ chỗ đuôi xương sống, mọc ra một cái đuôi bò cạp

màu đen kịt.

“Đúng vậy.”

Tề Minh nói.

“Tốt.”

Vị nam tử và nử tử kia nhìn nhau liếc mắt một cái, lại tự giới thiệu một chút,

nam tử tên là Đỗ Ngưu Trạch, nữ tên là Lê Mẫn.

Bọn họ đều là thành viên của Lục Ngô Yêu Thần Đạo.

“Chúng ta bên này đã nhận được tin tức của Thiên Yêu Thành bên kia, do hai

chúng ta tới đón ngươi, đi đến Lục Ngô Yêu Thần Điện đăng ký, sau khi được

ghi chép trong danh sách, ngươi mới tính là chân chính trở thành thành viên

chính thức của Lục Ngô Yêu Thần Đạo.”

Đỗ Ngưu Trạch nói: “Đến lúc đó, ngươi sẽ cùng tiến cùng lùi với Lục Ngô Yêu

Thần Đạo.”

“Được.”

Tề Minh gật đầu: “Làm phiền hai vị tiền bối.”

“Việc nhỏ.”

Đỗ Ngưu Trạch khoát tay áo.

“Đi thôi.”

Lê Mẫn nói.

Sau đó.

Tề Minh đi theo Đỗ Ngưu Trạch và Lê Mẫn rời khỏi quảng trường Lục Ngô

Yêu Thần, dọc theo con đường núi hướng về phía trước, đại khái lúc đi tới chỗ

giữa sườn núi thì ngừng lại.

“Đây là Lục Ngô Yêu Thần Điện.”

Đỗ Ngưu Trạch chỉ vào cung điện nguy nga phía trước, cung điện tráng lệ, đại

khí hào hùng, to lớn cao hơn trăm mét, tổng cộng có ba tầng.

Hiện giờ.

Tề Minh sẽ đi theo Đỗ Ngưu Trạch bọn họ đi tới tầng thứ nhất của Lục Ngô

Yêu Thần Điện, lại đăng ký vào sổ trong Lục Ngô Yêu Thần Điện, thì xem như

chân chính gia nhập Lục Ngô Yêu Thần Điện.

“Theo sát.”

Đỗ Ngưu Trạch nhắc nhở nói.

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu đuổi kịp, đi vào tầng thứ nhất của Lục Ngô Yêu Thần Điện.

Không thể không nói.

Yêu tộc lui tới Lục Ngô Yêu Thần Điện rất nhiều, nhưng ở bên trong tầng thứ

nhất, phần lớn đều là Yêu tộc dưới Hóa Thần, nhưng tới tầng thứ hai mới có

Yêu tộc trình độ Hợp Đạo.

Về phần tầng thứ ba.

Đó là nơi Yêu tộc đỉnh Hợp Đạo, thậm chí là các đại lão cảnh giới Độ Kiếp của

Yêu Đình mới có thể đi.

Trước mắt Tề Minh còn không thể tiếp xúc đến.

Nửa giờ sau.

Dưới sự trợ giúp của Đỗ Ngưu Trạch và Lê Mẫn.

Tề Minh hoàn thành đăng ký.

Trong Lục Ngô Lệnh tương ứng của hắn, nhiều thêm một bộ phận nội dung và

tin tức.

“Tốt lắm.”

Đỗ Ngưu Trạch nói rõ với Tề Minh: “Hiện giờ ngươi đã hoàn thành đăng ký,

đạt được thân phận chính thức, chẳng qua ngươi mới vừa gia nhập, tuy rằng

ngươi có huyết thống Hoàng Kim Sư Tử Chín Đầu, nhưng vẫn là phải bắt đầu

làm từ Yêu Binh thấp nhất, đợi cho ngươi chậm rãi tích lũy công trạng, hoàn

thành các loại nhiệm vụ, mới có thể chậm rãi tăng cấp lên.”

“Tin tưởng lấy bản lĩnh và thiên phú của ngươi, không cần bao lâu nữa, có thể

giống với chúng ta, thăng cấp thành Yêu Tướng.”

“Ừm.”

Tề Minh gật gật đầu: “Ta hiểu.”

“Hiện giờ nhiệm vụ của chúng ta cũng đã hoàn thành.”

Lê Mẫn nói: “Tạ Tốn, nếu ngươi có hứng thú, có thể gia nhập Thiên Linh Cự

Hạt nhất mạch của chúng ta, ở trong Lục Ngô Yêu Đạo Thần, Thiên Linh Cự

Hạt nhất mạch của chúng ta cũng thuộc chủng tộc rất mạch, lão tổ trong tộc đã

đạt tới cảnh giới Hợp Đạo cực hạn, xây dựng ước chừng chín động thiên.”

“Chỉ kém một bước, thì có thể độ kiếp, trở thành sự tồn tại cảnh giới Độ Kiếp.”

“Khụ khụ…”

Đỗ Ngưu Trạch ho nhẹ, nói: “Lê Mẫn, lời này của ngươi, chẳng lẽ Qùy Ngưu

nhất mạnh của chúng ta lại không có lão tổ cảnh giới Hợp Đạo cực hạn sao?”

“Tạ Tốn.”

Đỗ Ngưu Trạch lại nói: “Lấy thiên phú và tư chất của ngươi, thân có huyết

mạch Hoàng Kim Sư Tử Chín Đầu, theo đạo lý mà nói, hẳn là gia nhập Hoàng

Kim Sư Tử nhất mạch, nhưng mà Hoàng Kim Sư Tử nhất mạch ở bên trong Lục

Ngô Yêu Thần Đạo, địa vị thật sự là quá thấp, căn bản chứa không được ngươi,

cũng dưỡng không được ngươi.”

“Gọi là.”

“Nước cạn làm sao ra giao long.”

“Cho nên.”

“Lần này tới tiếp đón ngươi vào Lục Ngô Yêu Thần Đạo cũng không phải là tộc

nhân của Hoàng Kim Sư Tử nhất mạch, mà là hai người chúng ta tới tiếp đón

ngươi, ngươi hẳn là hiểu được đạo lý trong đó.”

“Như vậy đi.”

“Từ ta làm chủ, chỉ cần ngươi gia nhập Qùy Ngưu nhất mạch của chúng ta, Qùy

Ngưu nhất mạch của chúng ta trực tiếp tặng ngươi một tòa động phủ độc lập.”

“Thế nào?”

Đỗ Ngưu Trạch nhìn Tề Minh.

“Một tòa động phủ độc lập.”

Vẻ mặt Lê Mẫn có chút kinh ngạc: “Qùy Ngưu nhất mạch các ngươi thật đúng

là ra vốn gốc.”

“Ha ha.”

Đỗ Ngưu Trạch cười mà không nói.

“Được.”

Tề Minh gật đầu đồng ý: “Ta cũng không có lựa chọn, ta lựa chọn gia nhập Qùy

Ngưu nhất mạch.”

“Ha ha ha…”

Đỗ Ngưu Trạch cười to: “Được được được, ở Qùy Ngưu nhất mạch chúng ta,

toàn tộc đều là người một nhà, về sau ngươi có thể gọi ta là huynh trưởng.”

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu: “Huynh trưởng.”

“Ha ha ha…”

Đỗ Ngưu Trạch cười càng vui vẻ.