Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 339: Lai lịch thật sự của Tam Thanh đạo kinh (2)



“Chủ nhân, đây là Long châu Ứng Long.”

Hắc Viêm dâng lên bằng hai tay.

“Ừ.”

Tề Minh cũng không nói thêm gì, nhận lấy Long châu Ứng Long, hỏi: “Hắc

Viêm, nếu ngươi mất đi Long châu Ứng Long thì sẽ thế nào?”

“Bẩm báo chủ nhân, nếu đã không có Long châu Ứng Long, ta sẽ thoái hóa

hoàn toàn đến trạng thái nguyên thủy nhất, mất đi tất cả huyết mạch chân long

trong cơ thể.”

Hắc Viêm trả lời.

“Ta biết rồi.”

Tề Minh gật gật đầu.

Vào lúc trước.

Tề Minh vẫn nghĩ Yêu hoàng Thượng Cổ Ứng Long đã ứng kiếp, hoàn toàn ngã

xuống rồi, cho nên mới sẽ để cho Hắc Viêm tu luyện Càn Khôn Chí Tôn Hóa

Long chân kinh và Ứng Long cửu biến, dù sao hai môn công pháp tu luyện này

quả thật vô cùng cao cấp, đã là trình độ tối cao của Huyền Giới.

Nhưng mà.

Yêu hoàng Thượng Cổ Ứng Long thế nhưng lại còn sống, chuyển thế trở thành

Ứng Thiên Tôn, mà Càn Khôn Chí Tôn Hóa Long chân kinh và Ứng Long cửu

biến Hắc Viêm tu luyện hoàn toàn là truyền thừa của Ứng Thiên Tôn.

Tề Minh hoàn toàn không tin Ứng Thiên Tôn sẽ không để lại đường lui trong

truyền thừa của hắn.

Đến lúc đó.

Nói không chừng còn có thể bị Ứng Thiên Tôn tính kế.

Một khi đã như vậy.

Tề Minh cũng đã quyết định.

Để cho Hắc Viêm hoàn toàn từ bỏ huyết mạch Thiên Địa Ứng Long, bởi vì vào

mấy ngày trước Tề Minh đã thông quan Quyết Chiến Cự Thú Đảo, đúng lúc đạt

được Tinh Thạch Huyết Mạch và Tinh Thạch Truyền Thừa cực kỳ mạnh mẽ.

Vô cùng thích hợp với Hắc Viêm sắp mất đi huyết mạch Thiên Địa Ứng Long.

“Ứng Thiên Tôn.”

Tề Minh nói: “Long châu Ứng Long ta có thể cho ngươi, nhưng ngươi phải nói

cho ta biết chuyện về Tam Thanh đạo kinh, nếu không thì cũng đừng có trách

ta.”

“Yên tâm.”

Ứng Thiên Tôn nhìn Long châu Ứng Long trong tay Tề Minh, ở chỗ sâu trong

đôi mắt có một luồng nồng nhiệt, bởi vì viên Long châu Ứng Long này liên

quan đến tương lai của hắn, cũng liên quan đến mưu đồ của hắn, đương nhiên là

vô cùng xem trọng.

Hơn nữa.

Chuyện mà Ứng Thiên Tôn nói với Tề Minh, trong đó có chín phần là thật, chỉ

có một phần là giả, mục đích của Tiên tộc quả thật là muốn sáng tạo ra Tiên

Giới đủ để sánh vai cùng Thượng Giới.

Qủa thật chính là một đám điên đáng sợ.

“Đây là lần giao dịch hợp tác lần đầu tiên giữa ta và ngươi.”

Ứng Thiên Tôn nói: “Hơn nữa, muốn đối phó Tiên tộc, chỉ trông vào sức mạnh

của bổn hoàng là không đủ, cần liên hợp với sức mạnh của bốn vực, lại tìm đến

Chí Tôn sống lại của năm tộc khác, mới có thể có hy vọng.”

“Đương nhiên.”

“Chí Tôn Tiên tộc sẽ không muốn, nếu đối phương sống lại, trước tiên sẽ liên

hợp lại với Tiên tộc, hơn nữa còn có thể báo cho Tiên tộc về chuyện Chí Tôn

năm tộc.”

“Cho nên là.”

“Tình huống tốt nhất chính là có thể liên hợp sức mạnh của năm tộc Thần, Ma,

Nhân, Qủy, Yêu, hoàn toàn liên hợp lại mới có thể cùng chống lại Tiên tộc.”

“Dựa theo cách nói của ngươi.”

Tề Minh nói: “Thiên Địa đại kiếp lúc này đây, là muốn tái diễn lại một lần đại

chiến giữa sáu tộc à?”

“Chúng ta không có lựa chọn nào khác.”

Giọng điệu Ứng Thiên Tôn trịnh trọng nói.

“Ngươi nói cho ta biết chuyện về Tam Thanh đạo kinh trước, rồi ta lại đưa Long

châu Ứng Long cho ngươi.”

Tề Minh nói.

“Có thể.”

Ứng Thiên Tôn nói: “Bổn hoàng có thể nói cho ngươi một bộ phận trước.”

“Trước hết ngươi nói đi.”

Tề Minh nói.

“Đầu tiên.”

Ứng Thiên Tôn giảng: “Lai lịch thật sự của Tam Thanh đạo kinh này, thậm chí

là có quan hệ đến nguyên nhân ra đời của Huyền Giới. Tề Minh, ngươi có biết

Huyển Giới sinh ra như thế nào không?”

“Hiện giờ ta biết ba loại cách nói.”

Tề Minh nói: “Loại thứ nhất là Khởi Nguyên Tiên Vương của Thượng Giới ngã

xuống, tiên thể của hắn đã bị hư không ăn mòn và ảnh hưởng, dần dần biến đổi

thành Huyền Giới.”

“Loại thứ hai là Kỳ Điểm biến đổi, loại thứ ba còn lại là thi thể của nguyên thú

hư không biến đổi ra…”

“Ngươi biết thật không ít.”

Ứng Thiên Tôn nói: “Bổn hoàng nói cho ngươi nguyên nhân thật sự của sự ra

đời Huyền Giới, bởi vì chân linh của bổn hoàng đã được trời đất Huyền Giới

che chở, lúc trước gần như đã hòa thành một thể với trời đất Huyền Giới, cho

nên biết được nguyên nhân chân chính.”

“Đầu tiên.”

“Khởi Nguyên Tiên Vương là thật sự tồn tại, hắn chết trận ở Thượng Giới, tiên

thể rơi vào hư không, đã bị hư không ăn mòn và ảnh hưởng, đang không ngừng

phát sinh thay đổi.”

“Cùng lúc.”

“Đây chính là một cỗ di thể của Tiên Vương, dẫn tới nguyên thú hư không, ngũ

hành hư không nguyên thú kim mộc thủy hỏa thổ vì tranh đoạt di thể Tiên

Vương, bùng phát đại chiến, lại đều ngã xuống.”

“Vì thế.”

“Căn nguyên của ngũ hành hư không nguyên thú dung nhập vào bên trong di

thể Tiên Vương.”

“Dưới tình huống như vậy.”

“Hai bên kết hợp.”

“Di thể Tiên Vương biến đổi thành vạn vật trời đất, căn nguyên của ngũ hành

hư không nguyên thú biến đổi thành năm tòa Thần Sơn, chống đỡ trời đất, định

ra đất nước gió lửa, mới có thể biến đổi ra một thế giới chân chính.”

“Về phần cái gọi là Kỳ Điểm biến đổi.”

Ứng Thiên Tôn lắc lắc đầu: “Qủa thật giống như chê cười.”

“Ứng Thiên Tôn, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì.”

Tề Minh nhíu mày: “Cái này và Tam Thanh đạo kinh có quan hệ gì?”

“Không cần vội.”

Ứng Thiên Tôn bình tĩnh nói: “Bổn hoàng muốn nói cho ngươi chính là, Tam

Thanh đạo kinh cũng không phải là sản phẩm của Huyền Giới, lại càng không là

pháp môn do sinh linh của Huyền Giới có thể khai sáng ra, lúc trước bổn hoàng

nghiên cứu cả đời, đều không có nghiên cứu ra bất cứ thứ gì, đạo lý giải thích

trong đó, giống như là nghìn lẻ một đêm, hư vô mờ mịt, căn bản là nắm không

được.”

“Tề Minh.”

Ứng Thiên Tôn tiếp tục nói: “Ngươi hao phí nhiều tâm tư như vậy, mạo hiểm

nguy hiểm lớn như vậy, lẻn vào Thiên Cung Yêu Đình, cố ý hỏi bổn hoàng về

chuyện Tam Thanh đạo kinh, không phải là ngươi đã hiểu được Tam Thanh đạo

kinh rồi chứ?”

“Ta không cần phải trả lời vấn đề này của ngươi.”

Giọng điệu Tề Minh lạnh lùng nói.

Ứng Thiên Tôn cười to: “Không có vấn đề gì, chúng ta bây giờ xem như là quan

hệ hợp tác, hơn nữa, kẻ địch chung của chúng ta hẳn là Tiên tộc.”

“Cho nên là.”

“Thực lực của ngươi càng mạnh, đối với bổn hoàng mà nói, ngược lại là một

chuyện tốt.”