Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 341: Dụ rắn ra khỏi hang (2)



“Vâng.”

Linh Cửu Tiêu gật đầu.

Hai bên trò chuyện thêm mấy câu.

Ứng Thiên Tôn rời đi trước, hắn đã có được Long Châu Ứng Long, tất nhiên sẽ

phá bỏ xiềng xích vốn có, thậm chí còn trở thành chân long duy nhất của Huyền

Giới.

Đến lúc đó.

Hắn mới thực sự có cái đối kháng với Tiên tộc.

Bằng không.

Cũng chỉ là một con giun dế không có năng lực phản kháng trước đại thế lực

của thiên địa.

“Lập tức đi điều tra xem thời gian này Yêu tộc có tiếp xúc với Kim Mao Sư

Vương Tạ Tốn không.”

Ánh mắt Linh Cửu Tiêu sâu xa, nhìn về hướng Tề Minh rời đi.

“Vâng.”

“Tuân mệnh.”

Trong bóng râm bên cạnh.

Có hai bóng đen xuất hiện, sau đó rời khỏi.

Linh Cửu Tiêu chau mày, “Theo ta thấy, tu vi của Tề Minh có mạnh hơn nữa

cũng chỉ là Hoá Thần hậu kỳ, đối phó với kẻ tu hành hèn mọn như vậy, không

phải đơn giản như đạp chết một con kiến sao?”

Có điều.

Nghĩ đi cũng phải nghĩ lại.

Biến hoá thần thông của Tề Minh từng lừa được cả Yêu tộc, ngay cả kính Chiếu

Yêu cũng không phát hiện ra thân phận thật sự của hắn, hắn thoát khỏi đại trận

hộ đình dễ như trở bàn tay, trà trộn vào thiên cung Yêu Đình.

Mấy chuyện này.

Cũng đủ để chứng minh bản lĩnh phi phàm của hắn.

Một tên tu hành Hoá Thần hậu kỳ căn bản không thể làm được điều đó.

“Thôi bỏ đi.”

Linh Cửu Tiêu nói: “Nếu Yêu hoàng điện hạ đã nói như vậy, vậy thì cứ làm theo

lời người nói đi, quả thực không cần thiết phải có thêm một cường địch không

rõ lai lịch.”

Ngoài yêu vực.

Bên ngoài của Thiên Yêu thành.

Vù!

Không gian có biến động, đường đến không gian xuất hiện, chính là một cánh

cổng xoáy nước không to không nhỏ, Tề Minh bay ra.

“Thiên Yêu thành.”

Tề Minh quay đầu, nhìn về thành trì có chút quen thuộc, suy nghĩ một lúc, “Vốn

không định qua lại sớm với Tiên tộc, nhưng giờ xem ra không được rồi.”

“Với tình hình hiện tại.”

“Muốn vào Trung Ương Thần Sơn, ta phải tìm con đường khác mới được.”

Trước tiên.

Tề Minh bắt đầu suy nghĩ, lấy sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ ra, sử dụng pháp

thuật thần thông, tiến hành thôi diễn thiên cơ, xác định kẻ thù đến từ Tiên tộc

không từ bỏ và rời đi, ngược lại đang đợi mình ra khỏi yêu vực.

Chỉ đáng tiếc.

Thiên cơ của Tề Minh bị che giấu hoàn toàn, giờ hắn đã ra khỏi yêu vực, nhưng

kẻ thù đến từ Tiên tộc lại không hề phát giác ra.

Chỉ có thể nói đối phương vô cùng thất bại, bản lĩnh quá kém.

“Đó là do ta dụ rắn ra khỏi hang, ôm cây đợi thỏ.”

Tề Minh nói.

Cho nên.

Không hề do dự.

Tề Minh cố ý xoá bỏ sự áp chế và bảo vệ của thiên cơ đối với bản thân, tiếp đó

để lộ chút khí cơ của mình, thì lập tức bị kẻ thù của Tiên tộc phát hiện.

Trong Thiên Yêu thành.

Ở một căn phòng tửu lâu rộng rãi.

“Mục tiêu xuất hiện.”

Người đàn ông tóc đen tay cầm một chiếc la bàn thần bí, khí cơ của thiên cơ lưu

chuyển, hắn nhanh chóng đứng dậy, khuôn mặt vô cùng kinh ngạc, hò hét:

“Chúng ta đã ở Thiên Yêu thành đợi mấy ngày rồi, chịu đựng linh khí vô cùng

loãng ở đó, môi trường tồi tệ như vậy, cuối cùng cũng đợi được Tề Minh ra khỏi

yêu vực.

“Tề Minh ra rồi?”

“Tốt quá rồi.”

“Vậy thì còn chờ gì nữa? Mau hàng động thôi!”

Bốn người khác liền hô.

“Được.”

Người đàn ông tóc đen gật đầu, không chút do dự, “Giờ ta đã chôn chân Tề

Minh bằng la bàn Linh Lung, hắn không thể thoát được nữa.

“Lập tức xuất phát.”

Soạt! soạt! soạt!!

Vừa dứt lời.

Ngũ đạo lưu quang xuyên không, xông thẳng đến tửu lâu to lớn, trốn khỏi

không trung, trong nháy mắt, đã biến mất đến một nơi xa.

“Đồ khốn nạn.”

“Các ngươi làm tổn hại tửu lâu thì phải bồi thường.”

Ông chủ của tửu lâu thét.

......

Đêm khuya.

Bầu trời sao rực rỡ.

Trên đỉnh núi ngoài Thiên Yêu thành.

Ngay lúc này.

Có năm bóng người xuyên không đến, dừng ở xung quanh đỉnh núi, mọi ánh

mắt đều đổ dồn vào mấy chiếc bóng trên đó.

Tầm mắt mở rộng.

Trên đỉnh núi này.

Tề Minh đứng đó.

Hắn đan tay sau lưng, vẻ mặt bình tĩnh, hắn đang đợi người đàn ông tóc đen của

bọn họ tới.

“Đến rồi.”

Tề Minh mở to mắt, trong mắt hắn, có ánh sáng lập loè, vô cùng chói loá, khiến

người ta không dám nhìn thẳng năm người của Tiên tộc.

“Ta biết các ngươi sẽ đến.”

Trong đó có một người đàn ông trung niên rất mập mạp nhìn chằm chằm vào Tề

Minh, hắn cảm thấy có chút không đúng, và mối nguy hiểm khiếp sợ.

“Tề Minh.”

Ngoài ra, còn có một người phụ nữ tóc bọc ánh mắt lạnh lùng, gằn giọng quát

tháo: “Thôi làm ra vẻ bí ẩn ở đây đi, bọn ta đều biết nội tình và đường đi nước

bước của ngươi rồi.”

“Giờ trước mặt ngươi chỉ có hai con đường, một là sống, hai chính là chết,

ngươi chọn cái nào?”

“Haha.”

Tề Minh khẽ cười, hắn nhìn xung quanh, nhìn tất cả năm người của Tiên tộc, ba

người đàn ông, hai người phụ nữ.

Ngoại trừ hai người vừa nói chuyện ban nãy, thì còn có một người đàn ông tóc

đen, cùng với một người phụ nữ tóc đỏ.

“Trên đời này, có ai lại thực sự muốn chết chứ?”

Tề Minh trả lời: “Ta đương nhiên cũng vậy, vì thế ta sẽ chọn sống.”

“Rất tốt.”

Người phụ nữ tóc bạc trả lời Tề Minh với biểu cảm vô cùng hài lòng, nàng ta

gật đầu, “Nếu đã thế, thì không cần bọn ta ra tay nữa, đi với bọn ta một chuyện

đi.”

“Tề Minh.”

Người đàn ông tóc đen nói: “Linh Lung Tiên Vương có lời mời, hãy đi cùng

bọn ta một chuyến.”

“Tiếc quá.”

Tề Minh lắc đầu, “Ta thực sự muốn đi Trung Ương Giới, nhưng không muốn

đến đó bằng cách mà các ngươi muốn, mà là theo cách ta muốn.”

“Ngươi…”

Người đàn ông tóc đên cùng mấy người kia chau mày.

“Lẽ nào các ngươi không phát hiện ra sao?”

Ánh mắt người đàn ông trung niên có khuôn mặt vuông kia cứng lại, hắn đã

thấy rõ tình hình, “Thực ra Tề Minh hoàn toàn không hề nắm bắt được hành

tung của chúng ta, mà là hắn cố ý tiết lộ khí cơ của mình, để dụ chúng ta trước.”

“Giết!!!”

Ầm ầm!

Người phụ nữ tóc đỏ hét lớn, hung hãn ra tay với Tề Minh, huyết quang tuôn ra

ngút trời, pháp lực cuộn trào, chính là vô số huyết mãng đang thắt cổ Tề Minh.

Bịch bịch bịch!!!

Tề Minh đưa tay phải lên, pháp lực tuôn ra, lá chắn ánh sáng pháp lực lan tràn,

toả ra màu xanh, chặn lại mọi sự tấn công từ người phụ nữ tóc đỏ.

Vô số huyết mãng đập vào lá chắn ánh sáng pháp lực liên tục tạo ra những tiếng

nổ, nhưng lại không thể khiến nó lay chuyển chút nào.