Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 503



“Bọn họ còn nói ngươi là một tên Phế Tiên Thể, hấp thu nhiều tiên khí Thượng

Giới như vậy cũng không thể bước vào cảnh giới Tiên Nhân sơ kỳ, nói thật, ta

không tin ngươi là Phế Tiên Thể đâu.”

“Cho nên, ta đã muốn bắt ngươi lại, nghiên cứu một chút.”

“Thật sự không được, ta còn có thể luyện ngươi thành Tiên Ma Khôi Lỗi, dù sao

cũng là tiện tay làm.”

“Không ngờ ngươi quá ngu ngốc, ta nói cái gì ngươi cũng tin.”

“Ngu ngốc theo ta tới đây.”

“Cho nên nói.”

Tề Minh hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Niệm Kiều Kiều:

“Rốt cuộc nơi này là chỗ nào?”

“Muốn biết à?”

Niệm Kiều Kiều che miệng cười khẽ, bộ ngực kia giống như là muốn xé áo tràn

ra: “Ngươi quỳ xuống cầu xin ta đi, chỉ cần ngươi quỳ xuống đến dập đầu cầu

xin ta, thì ta nói cho ngươi nơi này là chỗ nào.”

“Ha…”

Tề Minh hít sâu một hơi: “Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.”

Ầm!

Ngay sau đó.

Tề Minh ngang ngược ra tay, sức mạnh trong cơ thể bùng nổ, hắn bước từng

bước, giống như là một con báo săn mạnh mẽ bắn ra, xông về phía Niệm Kiều

Kiều.

Mặt đất chấn động.

Bị đạp ra một cái hố sâu thật lớn.

Có từng khe nứt hình dạng giống mạng nhện nứt toác lan rộng ra…

“Tốc độ thật nhanh.”

Đôi mắt xinh đẹp của Niệm Kiều Kiều co rút lại, Tề Minh đột nhiên đánh úp,

trái lại làm cho nàng có chút trở tay không kịp, không dự đoán được Tề Minh

ngay cả Tiên Nhân cũng không phải lại thật sự dám ra tay với mình.

Phải biết rằng.

Tu vi của Niệm Kiều Kiều chính là cảnh giới Chân Tiên hậu kỳ.

Hơn nữa.

Tốc độ Tề Minh ra tay quả thật quá nhanh, vượt qua dự đoán của Niệm Kiều

Kiều.

Vù!

Tay Niệm Kiều Kiều vung lên, ở trước mặt của nàng, lập tức bay ra một tấm

chắn màu đen kịt che ở trước người, hào quang rực rỡ, có từng đường ma văng

hội tụ.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ.

Một quyền này của Tề Minh đập xuống, sức lực thật sự là quá lớn rồi, bùng nổ

ra động tĩnh vô cùng lớn, sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ, miễn cưỡng chấn vỡ tấm

chắn của Niệm Kiều Kiều.

“A!!”

Niệm Kiều Kiều kinh hãi la lên, kình lực mạnh mẽ làm nàng chấn động liên tục

lùi về phía sau, khí huyết cuồn cuộn không ngừng, trên khuôn mặt tinh xảo xinh

đẹp hiện ra biểu cảm vô cùng kinh ngạc: “Ngươi… ngươi…”

“Bàn Cổ Chân Thân.”

Vù!

Tề Minh không có chút do dự nào, đã trực tiếp vận dụng pháp thuật thần thông

cực mạnh, toàn thân từ trên xuống dưới bắt đầu có từng trận Sương Mù Hỗn

Độn di chuyển, một mảng mờ mịt.

Phải biết rằng.

Ở trong Huyền Giới.

Tề Minh thi triển ra Bàn Cổ Chân Thân đủ để hình thành một người khổng lồ

hết sức cao lớn chân chính đội trời đạp đất, lúc giơ tay cũng đủ để nghiền nát

thế giới.

Nhưng mà.

Sau khi đi tới Đệ Nhất Thượng Giới, bởi vì đã bị một loại hạn chế của Thiên

Đạo Thượng Giới, đây không phải là áp chế, mà là Thiên Đạo hạn chế, căn bản

không thể tạo thành hình tượng cao lớn đội trời đạp đất.

Trên thực tế.

Cho dù là một giọt nước của Thượng Giới rơi vào trong Hạ Giới, đều sẽ biến

đổi thành sông lớn biển rộng, một tảng đá của Thượng Giới rơi vào Hạ Giới,

cũng sẽ biến đổi thanh những dãy núi lớn liền nhau.

Pháp lực mãnh liệt, tràn ngập sương mù.

Trong nháy mắt.

Tề Minh đã biến thành một người khổng lồ màu đồng cổ thân thể cao đến chín

mét, khí thế toàn thân từ trên xuống dưới mạnh mẽ mãnh liệt, uy năng của

Thiên Địa Đại Đạo hội tụ, vô cùng mạnh mẽ.

“Ngươi…”

Niệm Kiều Kiều trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, từ trên người Tề Minh nàng cảm

nhận được uy áp và khí thế cô cùng đáng sợ, làm cho sắc mặt nàng tái nhợt, còn

đáng sợ hơn so với gặp phải ba vị Tiên Tướng.

Rất mạnh.

Vô cùng mạnh.

“Làm sao có thể?!”

Niệm Kiều Kiều không nhịn được hoảng sợ la lên: “Ngươi… Ngươi chỉ là cảnh

giới Đại Thừa thôi mà! Ngay cả cảnh giới Tiên Nhân cũng không phải, làm sao

có thể có thực lực mạnh mẽ như vậy?”

“Không có gì là không thể.”

“Đại Tiểu Như Ý.”

Vù!

Tề Minh lại vận chuyển thuật thần thông huyền pháp, vừa nghĩ trong lòng,

người khổng lồ màu đồng cổ vốn cao chín mét trong chốc lát đã thu nhỏ lại còn

cao ba mét.

Tuy rằng dáng người nhỏ lại, nhưng ngược lại khí thế càng mạnh thêm vài

phần.

“Trận Tam Thiên Thiên Ma Khôi Lỗi!”

Ầm!

Niệm Kiều Kiều vận chuyển pháp thuật thần thông, nàng vung tay lên, có từng

vệt sáng màu đen kịt phá không bay ra, biến thành ba nghìn con Khôi Lỗi Tiên

Ma, hợp thành một đại trận con rối, bao vây giết về phía Tề Minh.

“Vung đậu thành binh.”

Vù!

Tề Minh vung tay phải lên, ở trong khoảnh khắc mà thôi, đã hiện ra mười hai

vạn chín nghìn sáu trăm tên hoàng cân lực sĩ, mỗi một tên hoàng cân lực sĩ đều

có được ti vi cảnh giới Đại Thừa.

Tình cảnh có thể nói là ùn ùn kéo đến.

Bao vây giết qua.

Đã chặn lại trận Tam Thiên Thiên Ma Khôi Lỗi của Niệm Kiều Kiều.

“Đây… Đây là thần thông gì?”

Niệm Kiều Kiều hoảng sợ.

Ầm!

Tề Minh tấn công tới, thi triển ra Phi Thân Thác Tích, giống như là lóe lên đã

chuyển chỗ, giết đến trước mặt Niệm Kiều Kiều, nâng tay đấm tới một quyền.

Sức lực của một quyền này vô cùng lớn.

Gần như chấn động cả không gia cũng sinh ra gợn sóng.

“Ma Văn Hộ Thể.”

Vù!

Niệm Kiều Kiều vừa nghĩ trong lòng, đã thi triển pháp thuật ra, ở quanh thân

của nàng xuất hiện từng ma văn màu đen kịt, trải rộng không gian, hình thành

quầng sáng bảo vệ.

Hơn nữa.

Xuất hiện chín chín tám mươi mốt tầng.

Ầm ầm ầm!

Nhưng mà.

Căn bản là vô dụng.

Những tầng ma văn bảo vệ này bị Tề Minh dễ dàng nổ nát, dưới một quyền này

của Tề Minh, nó giống như là bọt biển không chịu nổi một đòn, vỡ tan ra.

“Huyễn Cảnh pháp tắc, Bách Thế Luân Hồi.”

Niệm Kiều Kiều vung tay lên, Tề Minh cảm nhận được một luồng sức mạnh

của Thiên Địa pháp tắc, đây là Huyễn Cảnh pháp tắc, có thể sáng tạo ra một thế

giới ảo cảnh, kéo ý thức của Tề Minh đi vào, trải qua Bách Thế Luân Hồi, nếu

rơi vào trong đó, sẽ sa vào trong ảo cảnh đến chết.

“Kim Thân Vô Cấu.”

Vù!

Trên người Tề Minh lóe lên kim quang, vạn pháp bất xâm, Huyễn Cảnh pháp

tắc của Niệm Kiều Kiều ở trước mặt Tề Minh, đó chính là múa rìu qua mắt thợ,

một chút tác dụng cũng không có.

“Không… không…”

Niệm Kiều Kiều bắt đầu hoảng sợ.

Có thể nói.

Ở trong thời gian ngắn ngủi, đánh nhau qua nhiều chiêu như vậy, đã làm cho

Niệm Kiều Kiều cảm nhận được sự sợ hãi, Niệm Kiều Kiều liên tục lùi về sau,

thi triển ra từng pháp thuật.

Đáng tiếc