Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 513



“Hơn một năm này, ngươi ở Thiên Khôi Thánh Sơn, từ đầu đến cuối, ít nhất đã

tiêu hàng trăm tỷ tiên tinh hạ phẩm, ngươi đã để lộ nhiều tài phú như vậy, có

từng nghĩ qua một đạo lí.”

“Đạo lí thường dân vô tội, hoài bích có tội?”

Ngay sau đó.

Ở xung quanh.

Lại có thêm ba bóng dáng đi ra.

Lại thêm cả người đánh lén Tề Minh này.

Tổng cộng bốn tên.

Mỗi một tên đều là đệ tử nội môn của Khôi Lỗi nhất mạch, có tu vi Huyền Tiên

sơ kỳ, thực lực rất mạnh, ánh mắt tham luyến, nhìn chằm chằm Tề Minh.

Hiển nhiên.

Tề Minh đã để lộ ra quá nhiều tài phú, vẫn là đã bị đệ tử nội môn của Khôi Lỗi

nhất mạch nhắm vào, Tề Minh tâm niệm chợt động, bấm tay tính toán một chút,

dùng thần thông tiến hành thôi diễn, rất nhanh đã có được đáp án mong muốn.

“Cho nên nói, là Trương Bội Ngọc nói hành tung của ta cho các ngươi biết?”

Tề Minh trực tiếp hỏi.

“Khặc khặc khặc…”

“Một người chết còn cần phải biết gì chứ?”

“Chết!”

Ầm! Ầm! Ầm!!

Bốn tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ liên thủ vây giết về phía Tề Minh,

thực lực của mỗi một tên Huyền Tiên đề vô cùng mạnh mẽ, đã vượt xa Chân

Tiên hậu kỳ.

“Hay cho một Trương Bội Ngọc.”

Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, “Đúng thật là huynh đệ tốt của ta.”

“Giết!”

“Chết đi!”

“Chết!!!”

“Trương Bội Ngọc muốn chỗ tốt chín phần trở lên đấy.”

Bốn tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ đã triệu hồi ra Tiên bảo bản mệnh của

bọn họ, đao, kiếm, côn, thương, ma khí cuồn cuộn không dứt, mạnh mẽ mà đến,

uy năng của pháp tắc tràn ngập.

“Bàn Cổ Chân Thân.”

Vù!

Tề Minh tâm niệm chợt động, bước ra một bước, trực tiếp thi triển ra Bàn Cổ

Chân Thân, thân thể lớn lên theo gió, trực tiếp đã biến thành người khổng lồ

màu đồng cổ cao chín mét.

“Nhất Khí Hoá Tam Thanh.”

Soạt! Soạt! Soạt!

Ngay sau đó.

Đỉnh đầu Tề Minh chui ra một đạo thanh khí, bỗng dưng hiển hoá, một phân

thành ba, biến thành pháp thân Tam Thanh, pháp thân Tam Thanh lại thi triển ra

Bàn Cổ Chân Thân.

Cứ như vậy.

Chính là bốn người khổng lồ màu đổng cổ cao chín mét, đồng thời giao chiến

cùng với bốn tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ, bạo phát ra chiến đấu cực kì

kịch liệt.

Đùng đùng đùng!!!

Các loại tiếng nổ mạnh vang lên.

Xung quanh.

Mặt đất nứt toác, pháp tắc tràn ngập, cây cối đổ rạp, các loại năng lượng bùng

nổ ra, trên mặt đất xung quanh bị nổ ra hết hố sâu này đến hố sâu khác.

“Tê...”

“Dương Thiên Hi, thực lực của ngươi vậy mà lại mạnh mẽ như vậy…”

“Đây…”

“...”

Kinh hãi.

Vô cùng kinh hãi.

Vẻ mặt bốn tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ kinh ngạc.

“Vòng xoáy thời không.”

Vù!

Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, hoành không mà đi, tay lớn của hắn chợt vung, trực

tiếp thúc động sức mạnh của Thiên Đạo chi bảo: Cánh cửa thời không, cánh cửa

cổ kính giản dị đã mở ra.

Sau đó.

Đã biến hoá ra một vòng xoáy thời không mênh mông, trực tiếp vây lấy một tên

đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ trong đó, nuốt chửng vào trong.

“A!!!”

Tiếng kêu thảm cực kì thê lương truyền ra.

Rầm!

Lại cùng với một tiếng nổ mạnh.

Tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ này đã bị trực tiếp ép chết, hồn phi phách

tán, thi thể không còn, trở thành tro bụi tiêu tán đầy trời.

Phải biết rằng.

Trong Nguyên Thuỷ Ma Vực, Tề Minh có rất nhiều lo ngại, không dám sử dụng

sức mạnh của Thiên Đạo chi bảo: Cánh cửa thời không, có lẽ sẽ bị các cường

giả của Nguyên Thuỷ Ma Tông phát hiện.

Nhưng hiện tại.

Tề Minh đã rời khỏi Nguyên Thuỷ Ma Vực, hắn cũng không cần phải lại lo ngại

gì nữa.

“Không tốt!”

“Mau trốn…”

“...”

Ba tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ khác bị một màn như vậy doạ không

nhẹ, sắc mặt tái mét, lại cũng chẳng còn ý chí chiến đấu tiếp nữa.

“Phong bạo thời không.”

Vù!

Tay lớn của Tề Minh chợt vung, pháp lực mênh mông rót vào trong Thiên Đạo

chi bảo: Cánh cửa thời không, từ trong cánh cửa cổ kính giản dị xông ra phong

bạo thời không mênh mông, giống như gió lốc cuốn đi.

“A!!!”

“Không!!”

“...”

Bụp!!!

Tiếng nổ mạnh vang lên.

Ba tên đệ tử nội môn Huyền Tiên sơ kỳ kia ngay cả mấy giây cũng không chống

đỡ được, đã bị phong bạo thời không quét sạch, trở thành tro tàn.

“Thu.”

Tay phải Tề Minh chợt vung, Thiên Đạo chi bảo: Cánh cửa thời không đã thu

vào trong cơ thể, lơ lửng ở trong đan điền, được Thiên Địa Đại Đạo cùng với

pháp lực của Tề Minh bồi dưỡng.

Lúc này.

Nô bộc cùng với sáu linh sủng của Tề Minh đã giải quyết hết toàn bộ chín tên

đệ tử ngoại môn Ma Tông Chân Tiên hậu kỳ rồi, trận chiến đấu này, từ đầu đến

cuối, không vượt qua thời gian ba phút, Tề Minh đã tiêu diệt sạch toàn bộ bọn

họ.

“Chủ nhân.”

“Bái kiến chủ nhân.”

“Kẻ địch đã tiêu diệt toàn bộ.”

“Chủ nhân, nơi này chính là Thượng Giới sao?”

“...”

Đám người Hoắc Trường Thanh, Hắc Viêm nhao nhao đi đến.

Hiển nhiên.

Sau khi Tề Minh phi thăng Thượng Giới, sáu vị linh sủng đã luôn ở trên vị trí

treo máy linh sủng không đi ra, hôm nay vẫn là lần đầu tiên đám người Hoắc

Trường Thanh ra ngoài.

“Ừm.”

Tề Minh khẽ gật đầu.

Sau đó.

Tề Minh lại thu hết toàn bộ nô bộc vào trong hệ thống nô bộc, cũng thu đám

người Hoắc Trường Thanh vào ô Linh Sủng, lại tay phải chợt vung, thi triển ra

thần thông Di Tinh Hoán Đẩu, thay đổi và che phủ thiên cơ của một bên này.

“Thai Hoá Dịch Hình.”

Vù!

Trên người Tề Minh hiện ra từng trận bạch quang, khi bạch quang tiêu tán, Tề

Minh đã khôi phục diện mạo thật sự của mình, lại nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Ngay sau đó.

Trong lòng Tề Minh đã có dự định, hắn không hề định gia nhập bất kì thế lực

hoặc tông môn nào, hắn chuẩn bị làm một vị tán tiên ở trong Đệ Nhất Thượng

Tiên: Cửu Châu Cảnh.

Đầu tiên.

Tề Minh có hệ thống thôi diễn, có thể thôi diễn công pháp đến tiếp sau của Hỗn

Độn Đại Đạo Chân Kinh, không cần phải gia nhập bất kì thế lực và tông môn

nào để đạt được công pháp tu luyện.

Còn nữa.

Về mặt tài nguyên.

Tề Minh có thể thông qua thông quan phó bản trò chơi Tiên cảnh để thu được.

Cho nên nói.

Ngoại trừ Tề Minh gia nhập bất kì thế lực và tông môn nào có thể có một nơi

hoàn cảnh tu luyện tương đối mà nói khá an ổn, còn lại đều không hề có chỗ tốt

quá lớn, thậm chí phiền phức còn sẽ không ít.

Hiện nay.

Tề Minh đã hoàn toàn thoát khỏi Nguyên Thuỷ Ma Tông, không có bất kì ràng

buộc nào, hắn đã là non sông bao la, mặc cho hắn bay lượn rồi, Đệ Nhất

Thượng Giới rộng lớn như vậy, nơi nào hắn cũng đều có thể đi, tiêu dao tự tại,

không bị ràng buộc.