Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 53: Khen thưởng mười vạn viên linh thạch hạ phẩm



Chính là một đạo thân ảnh tuyệt diệu ngự không bay tới, đứng ở trước mặt Tề

Minh, Tề Minh ngẩng đầu lên nhìn, đập vào mắt là sư tỷ Lữ Thanh Nhan.

“Sư tỷ, sao ngươi lại tới đây?”

Tề Minh hỏi.

Soạt! Soạt! Soạt!

Không lâu sau.

Lại có thêm mấy vị trưởng lão ngoại môn đi tới.

“Diệt!”

Oanh!

Tay phải Lữ Thanh Nhan nắm chặt, lực lượng cường đại bạo phát, trực tiếp

chôn vùi đóa cửu phẩm hắc liên kia, lại thu hồi thất luyện lại, đó là một dải đai

lưng bảy màu, quay trở lại bên hông Lữ Thanh Nhan.

“Lữ trưởng lão.”

Xung quanh.

Mấy trưởng lão ngoại môn kia cúi người hành lễ với Lữ Thanh Nhan.

“Ừm.”

Lữ Thanh Nhan phiêu dật bay xuống, không để ý tới mấy vị trưởng lão ngoại

môn kia, ánh mắt rơi vào trên người của Tề Minh, mặt nở nụ cười, “Tiểu sư đệ,

lần này ngươi đã lập công lớn rồi.”

“Tào Kim Tú này bị Hắc Liên Ma quân đầu độc, thân chủng Ma Chủng Hắc

Liên mà không hay biết, thực sự là không biết được sự đáng sợ của Ma Chủng

Hắc Liên.”

“Bởi vì người mang thân chủng Ma Chủng Hắc Liên, suốt cuộc đời sẽ bị Hắc

Liên Ma quân nô dịch.”

“Tiểu sư đệ ngươi bắt được Tào Kim Tú, để tránh cho Tào Kim Tú tiến vào nội

môn Thanh Vân Phong, công lao này sư tỷ sẽ giúp ngươi báo lên tông môn, xin

thưởng cho ngươi.”

“Cái này…”

Tề Minh sững sốt một chút, sau khi phản ứng lại kịp, vội vàng hành lễ với Lữ

Thanh Nhan, “Đa tạ sư tỷ.”

“Ừm.”

Lữ Thanh Nhan gật đầu một cái, nói: “Hắc Liên Ma quân cũng không phải là

xuất thân từ Vạn Ma Quật, hắn là giáo chủ của Hắc Liên giáo, mặc dù Hắc Liên

giáo còn lâu mới sánh được với Vạn Ma Quật, nhưng cũng là một tông môn ma

giáo không nhỏ.”

“Ngươi hủy Ma Chủng Hắc Liên của hắn, có khả năng là hắn sẽ tìm ngươi gây

phiền toái, từ nay về sau ngươi cẩn thận một chút.”

“Á...”

Thần sắc Tề Minh hồ nghi, trong đầu nghĩ Ma Chủng Hắc Liên của Hắc Liên

Ma quân không phải do sư tỷ ngươi hủy sao? Có quan hệ gì tới ta chứ? Chẳng

qua là ta giết chết Tào Kim Tú mà thôi.

Nhưng mà.

Suy nghĩ lại một chút.

Tề Minh đã hiểu ra.

Lữ Thanh Nhan là trưởng lão nội môn của Thanh Vân Phong Thiên Khải tông,

đại lão Nguyên Anh cảnh, thân phận và thực lực đều rất cao, đương nhiên Hắc

Liên Ma quân sẽ không dám tùy tiện tìm Lữ Thanh Nhan gây phiền toái.

Cho nên.

Nếu như Hắc Liên Ma quân muốn báo thù, nhất định sẽ xuống tay với Tề Minh

trước.

“Quả nhiên cho dù ở đâu cũng giống nhau.”

Trong lòng Tề Minh lẩm bẩm một câu, “Đều thích bắt nạt kẻ yếu.”

“Cái này…”

Mấy vị trưởng lão ngoại môn kia nghe Lữ Thanh Nhan nói xong, nhìn nhau một

cái, đầu tiên là trầm ngâm một lúc, sau đó lại nói theo: “Lữ trưởng lão nói vô

cùng đúng, công lao lần này của Tề chân truyền quả thật không nhỏ.”

Trên thực tế.

Trong lòng mấy vị trưởng lão ngoại môn này đều cho rằng chuyện này rất kỳ

quặc, hơn nữa chỉ cần cẩn thận nghe ngóng và điều tra, là có thể tra ra được ân

oán giữa Tề Minh và Tào Kim Tú.

Thậm chí có thể nói.

Chỉ cần có lòng.

Thậm chí có thể ghép cho Tề Minh cái tội danh giết hại đồng môn.

Thế nhưng.

Khi Tào Kim Tú nhập ma, hơn nữa sau khi dung hợp với Ma Chủng Hắc Liên,

thì chuyện này đã hoàn toàn biến chất, chuyện Tề Minh tự tay chém chết Tào

Kim Tú trở thành lẽ đương nhiên.

Bởi vì Tề Minh đang trảm yêu trừ ma.

Điều quan trọng nhất chính là.

Chính miệng Lữ Thanh Nhan cũng đã nói là Tề Minh bắt được gian tế của Ma

Tông, mà Tề Minh lại là đệ tử chân truyền, sau lưng có trưởng lão chân truyền

Thanh Vân Phong Phùng lão chống lưng cho.

Căn bản không phải là người mà mấy vị trưởng lão ngoại môn này có thể động

đến được.

Nói trắng ra.

Đây chính là tầm quan trọng của chỗ dựa.

Lời nói khi đó của Bàng Tam vẫn là rất có đạo lý.

Chuyện này giải quyết xong rồi.

Tề Minh suốt đêm rời khỏi Thanh Vân Phong, trở lại động phủ Lạc Vân, Lữ

Thanh Nhan lên báo cáo chuyện này một chút, xin cho Tề Minh mười vạn viên

linh thạch hạ phẩm tiền thưởng.

Thứ hôm sau.

Tề Minh nhận được tiền thưởng của tông môn, cũng vẫn là do Lữ Thanh Nhan

sư tỷ đích thân chạy tới một chuyến.

Khoảng thời gian sau đó.

Tề Minh không ra khỏi Lạc Vân Phong, vẫn luôn một mực treo máy tu luyện ở

bên trong động phủ Lạc Vân, tâm niệm vừa động, Tề Minh mở tin tức của phần

mềm treo máy ra.

Kí chủ: Tề Minh.

Cảnh giới: Luyện Khí tầng chín hậu kỳ.

Công pháp: Thanh Vân Luyện Khí quyết (cực hạn viên mãn), Hỗn Độn Thanh

Liên Kiếm Kinh (tạm thời không thể tu luyện tiếp)

Pháp thuật: Thanh Vân kiếm thuật (Cảnh Giới Viên Mãn), Ngự Phong kiếm

thuật (Xuất Thần Nhập Hóa), Ngự Lôi kiếm thuật (đang treo máy tu luyện),

Thiên Ưng Trảo (Sơ Khuy Môn Kính), Linh Huyễn Cửu Bộ (Xuất Thần Nhập

Hóa).

Pháp bảo: Thanh Vân Lạc Vân Kiếm, Thanh Vân Lạc Vân Giáp, Thanh Vân

Lạc Vân Thuẫn, Thanh Vân Lạc Vân Y, Thanh Vân Lạc Vân Hoa

Đạo cụ: Phương pháp luyện chế Huyết Sát Phiên, linh thạch hạ phẩm mười lăm

vạn viên.

Linh sủng: Biên Bức đại yêu (cơ thể hoàn chỉnh).

Ô treo máy một: Ngự Phong kiếm thuật.

Ô treo máy hai: Ngự Lôi kiếm thuật.

Phó bản: Sơn Tặc ở Khô Lâu Sơn, Hang động Huyết Sát, Động phủ của Dơi

yêu, Tổng Đà của Thiên Ưng giáo, Đầm Lầy U Ám, Trần Gia Bảo, Kiếm Trủng,

Đào Chướng Lâm, Thục Sơn cổ đạo.

Hiển nhiên.

Sau khi khảo hạch ngoại môn kết thúc, Tề Minh trở thành đệ tử chân truyền,

cũng nhận được một bộ đầy đủ pháp bảo Luyện Khí kỳ của đệ tử chân truyền

Thanh Vân Phong do Thanh Vân Phong ban thưởng.

Tổng cộng có năm món.

Mỗi một món đều là phù bảo Luyện Khí kỳ tuyệt phẩm.

Không chỉ đẹp mà còn rất hữu dụng.

Cho nên.

Tề Minh đã bán ra toàn bộ Trảm Yêu Kiếm Trần gia, Khô Lâu pháp kiếm, Áo

cà sa Khô Lâu, và còn có một loạt pháp bảo cùng đan dược vơ vét được ở trong

bí cảnh Thiên Khôi cho rất nhiều đệ tử ngoại môn.

Cứ như vậy.

Tề Minh đã thu được được rất nhiều linh thạch.

Bây giờ.

Hơn nữa Lữ Thanh Nhan lại đưa tới mười vạn linh thạch hạ phẩm.

Linh thạch trong tay Tề Minh còn có mười lăm vạn viên.

“Mục tiêu tiếp theo.”

Tề Minh trầm ngâm, “Trước tiên hãy tu luyện toàn bộ mười hai môn tiền trí

pháp thuật của Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh tới Cảnh Giới Viên Mãn đã, lại

ngưng luyện pháp ấn, đúc ra đạo cơ, bước vào Trúc Cơ kỳ.”

Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh.

Trong toàn bộ Thiên Khải tông.

Độ khó tu luyện cũng là số một số hai.

Xếp hạng trước.