Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 547: Ngũ Đế diễn hóa



Xung quanh.

Rất nhiều sinh lunh của Cổ Tiên thành cũng nhìn thấy màn giao phong mở đầu

của Tề Minh với Cổ La Kim Tiên. Hai người chỉ ra một chiêu, chỉ là thăm dò

bước đầu mà thôi.

Trên thực tế.

Tề Minh cũng đang thử dò xét thực lực của Cổ Ma Kim Tiên.

Bất kể nói thế nào.

Dù gì Cổ Ma Kim Tiên cũng là cường giả Kim Tiên hậu kỳ, Tề Minh là Chân

Tiên hậu kỳ, kém hơn Huyền Tiên cùng với Thái Ất Huyền Tiên hai cảnh giới

lớn.

Vì thế mà.

Tuy ngoài miệng Tề Minh nói là không để Cổ Ma Kim Tiên vào mắt nhưng hắn

vẫn vô cùng coi trong phương diện chiến thuật, không có chút chủ quan nào, vô

cùng cẩn thận, để tránh phát sinh vấn đề.

Bất kể thế nào.

Tình huống hiện tại.

Đám người Hoắc Trường Thanh đã bị đánh bại, tuy Tề Minh vẫn còn hệ thống

nô bộc, bên trong có rất nhiều nô bộc, thế nhưng chỉ là một chút nô bộc tu vi

bình thường, hoàn toàn không thể ra tay.

Tề Minh phải tự mình ra tay.

“Cổ Ma Kim Tiên.”

Tề Minh cười lạnh nói: “Đây chính là thực lực của ngươi sao? Đúng là quá yếu,

nếu như cái này chính là thực lực thật sự của ngươi thì ngươi vẫn nên trực tiếp

đầu hàng đi, tự sát trước mặt ta, chết như vậy cũng coi như là có chút tôn

nghiêm.”

“Làm càn!”

Cổ Ma Kim Tiên lại bị lời nói của Tề Minh làm cho tực giận, trong đôi mắt tràn

đầu lửa giận, nhanh chóng sử dụng Vạn Ma Kính, có kính quang sáng chói tràn

ra hướng về phía Tề Minh, “Vạn Ma Kính Quang! Thiên địa hủ bại!”

“Con kiến hôi!”

“Còn không mau mau nhận lấy cái chết!”

“Vô Cấu Kim Thân.”

Ong!

Tề Minh không lùi mà tiến lên, bước về phía trước một bước, quanh thân xuất

hiện kim quang nhàn nhạt, Vạn Ma Kính Quang phát ra từ Vạn Ma Kính không

hề đả thương Tề Minh một chút nào, bị hóa giải miễn dịch toàn bộ.

Kim Thân Vô Cấu của Tề Minh miễn dịch tất cả thần thông pháp thuật, vạn

pháp bất xâm, Ma bảo của Cổ Ma Kim Tiên – Vạn Ma Kính tuy rằng uy năng

rất mạnh, nhưng lại không thể đả thương Tề Minh.

“Vạn Ma Kính?”

Tề Minh nở nụ cười, hai tay chắp sau lưng, không chủ động ra tay, nhìn thẳng

Cổ Ma Kim Tiên, giọng điệu mỉa mai nói: “Theo như ta thấy, kính trong tay

ngươi e rằng chỉ là một món đồ chơi.”

“Ngươi!!!”

Cổ Ma Kim Tiên càng nổi điên hơn, “Láo xược!!!”

“Vạn trượng ma quang.”

Vù!

Cổ Ma Kim Tiên lại hét to một tiếng, thúc phát uy năng của Vạn Ma Kính đến

cực hạn, Vạn Ma Kính bay ngang không trung, tựa như biến thành một mặt trời

màu đen, treo cao phía chân trời, chiếu rọi khắp thiên địa.

Hơn nữa.

Sương mù dày đặc màu đen đang tuôn ra.

Trong chớp mắt.

Vô số kính quang màu đen tách ra, chiếu rọi khắp thiên địa, tiến tới diễn hóa ra

một thế giới lĩnh vực, lực lượng của pháp tắc hội tụ, diễn hóa ra vô số bóng đen

ma ảnh.

“Chết đi!”

Cổ Ma Kim Tiên liên tục điên cuồng gào thét, trạng thái như điên dại, thần

thông pháp thuật rất mạnh khóa trụ Tề Minh, bao phủ bốn phía, không gian đều

bị giam cầm, phong tỏa tất cả đường lui của Tề Minh.

“Đại Tai Nạn Thuật.”

Tề Minh hít sâu một hơi, hắn quả thật cảm nhận được áp lực, thực lực của Cổ

Ma Kim Tiên đích thực rất mạnh, hắn chậm rãi nâng lên hai tay, “Đại Khởi

Nguyên Thuật.”

Cho nên.

Tề Minh không dám khinh thường, vận dụng Đại Thần Thông Thuật cực mạnh.

Có thể nhìn thấy.

Tay trái Tề Minh diễn hóa Đại Tai Nạn Thuật, tay phải diễn hóa Đại Khởi

Nguyên Thuật, đây là sự kết hợp qua lại giữa Khởi Nguyên Tạo Hóa Chi Lực và

Tai Nạn Hủy Diệt Chi Lực, hai loại lực lượng Đại Thần Thông Thuật chậm rãi

dung hợp với nhau.

“Tai Nạn và Khởi Nguyên, Tạo Hóa và Hủy Diệt.”

Vù! Vù!

Khoảng không trên đỉnh đầu Tề Minh, uy năng của hai loại thần thông hoàn

toàn đối lập, thế mà lại dùng một dáng vẻ vô cùng huyền ảo, chậm rãi dung hợp.

Từ từ biến thành năng lượng hình cầu cực kì lớn, diễn hóa thành ánh sáng có

màu sắc lộn xộn, ẩn chứa uy năng có thể hủy diệt, quả thật cực kì mạnh.

Hơn nữa, uy năng của Thiên Địa Đại Đạo có thể dung nhập vào trong đó, thì

càng trở nên mạnh hơn.

Thật ra, nếu quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện ở giữa uy năng của hai loại thần

thông, có lực lượng của nhân quả, biến thành Nhân Quả Ti Tuyến. Tề Minh

đúng là dùng lực lượng của Vô Thượng Nhân Quả Thuật, dung hợp uy năng của

hai loại Đại Thần Thông Thuật với nhau.

“Giết!”

Ầm Ầm!

Tiếng nổ mạnh vang lên.

Tề Minh quát to một tiếng, hai tay hắn vung lên, năng lượng hình cầu cuồn

cuộn, giống như một viên thiên thạch, tương tự như một tinh cầu, va vào Vạn

Ma Kính.

Bịch bịch bịch!!!

Mà sau đó lại là tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng.

Vạn trượng kính quang vỡ vụn.

“A!!!”

Cổ Ma Kim Tiên hét thảm một tiếng, Vạn Ma Kính của hắn bị đánh bay ra

ngoài, vạn trượng kính quang cũng hoàn toàn bị tiêu diệt, hóa thành đốm sáng

tiêu tán khắp trời.

Phốc!

Cổ Ma Kim Tiên phun ra máu tươi, khóe miệng cũng tràn ra vết máu.

Răng rắc!

Không chỉ như thế, ngay cả Vạn Ma Kính của hắn cũng xuất hiện nhiều vết nứt,

hiển nhiên là do chiêu này của Tề Minh có uy năng quá mạnh, dẫn tới ma bảo

của Cổ Ma Kim Tiên bị tổn hại.

“Khụ khụ...”

Cổ Ma Kim Tiên ho ra máu, hắn giữ vững cơ thể, tay phải vung lên, Vạn Ma

Kính quay về trong tay hắn, trên mặt đã hiện lên thần sắc kiêng dè.

“Thực lực của ngươi…”

Cổ Ma Kim Tiên lau vết máu ở khóe miệng, hắn tới lúc này mới có phản ứng,

“Làm sao có thể mạnh như vậy? Ngươi rõ ràng chỉ có tu vi của Chân Tiên hậu

kỳ, không thể nào có được thực lực như thế.”

“Thần thông của ta không làm gì được ngươi, ma bảo lại cũng không làm gì

được ngươi.”

“Ngươi rốt cuộc là ai?”

Cổ Ma Kim Tiên trầm giọng chất vấn.

Vù! Vù!

Lúc này, quanh người Cổ Ma Kim Tiên lại tràn ra ma vụ màu đen, lực lượng

của Ma Đạo pháp tắc tuôn ra, diễn hóa ra từng đường Cổ Ma phù văn.

Những pháp tắc phù văn này giống như bươm bướm bay quanh Cổ Ma Kim

Tiên nhảy múa.

Hiển nhiên, Cổ Ma Kim Tiên đang tích góp thần thông và thủ đoạn mạnh hơn.

Xung quanh.

Khiếp sợ.

Toàn bộ người có mặt đều rất khiếp sợ.

Số lần Tề Minh và Cổ Ma Kim Tiên giao thủ tuy không nhiều, nhưng Tề Minh

lại bày ra thực lực không gì sánh kịp, thậm chí còn áp chế Cổ Ma Kim Tiên.

Thần thông và pháp thuật của Cổ Ma Kim Tiên không thể đả thương Tề Minh,

ma bảo và thủ đoạn cũng không phải đối thủ của Tề Minh, đã thật sự rơi vào thế

bất lợi.

“Thế... thế nhưng…”