Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 551: Đại La Kim Tiên



Mũi tên này của Tề Minh vượt qua không gian, một mũi tên tiếp diễn Nhân

Quả, khoảng cách xa vạn dặm, chỉ trong chớp mắt đã khoá chặt Cổ Ma Kim

Tiên đang chạy trốn.

Đùng!

Giữa không trung.

Cùng với sự biến đổi sức mạnh của Nhân Quả, một hình ảnh được hình thành.

Hình ảnh này cho phép tất cả sinh linh có mặt tại đây nhìn thấy cảnh tượng cách

xa hàng nghìn dặm.

Chỉ thấy.

Mũi tên Nhân Quả Tất Sát của Tề Minh xuyên qua, giết tới trước mặt Cổ Ma

Kim Tiên. Cổ Ma Kim Tiên vừa mới tự bạo bản mệnh ma bảo, tự huỷ hoại thân

thể, phải thi triển ra Huyết Ma Thiên Đạo Độn thuật mới có thể bảo vệ được

tính mạng, vô cùng yếu ớt.

Lúc này.

Mũi tên Nhân Quả Tất Sát xuyên tới.

“Không! Không!”

Cổ Ma Kim Tiên kinh hãi tột độ. Trong hình ảnh, vẻ mặt vô cùng sợ hãi và kinh

hoảng của Cổ Ma Kim Tiên được khắc hoạ một cách rõ nét.

Hắn vào giờ khắc này.

Chân chính cảm nhận được cái chết cách mình gần như thế nào.

Quá kinh khủng!

Thật sự quá kinh khủng!

Hắn phải chết!

Đây là một mũi tên Tất Sát!

“Hít…!”

Bốn phía.

Đám người Thanh Y lão tổ cũng không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.

Phập!

Mũi tên Nhân Quả Tất Sát của Tề Minh xuyên qua thân thể Cổ Ma Kim Tiên.

Từ trong cơ thể, sức mạnh của Nhân Quả bộc phát, trực tiếp giết chết Cổ Ma

Kim Tiên từ căn nguyên.

“A!!!!”

Đùng!

Cổ Ma Kim Tiên thét lên một tiếng thảm thiết thê lương cuối cùng. Đi cùng với

sức mạnh của Nhân Quả đang chập chờn khuếch tán, dưới cái nhìn chăm chú

của sinh linh, Cổ Ma Kim Tiên chạy trốn xa hàng vạn dặm cuối cùng biến thành

tro bụi.

Từ đầu đến chân.

Từng tấc từng tấc biến thành bụi bay ngập trời.

Hồn phi phách tán.

Tan thành mây khói.

Hài cốt không còn.

Triệt để mất mạng.

Thật sự là quá mức đáng sợ.

“Cái này…”

Tất cả sinh linh có mặt đều tận mắt chứng kiến cảnh tượng này. Thậm chí bọn

họ còn không thể tin được sự thật đang diễn ra trước mắt nhưng chuyện này đã

thực sự xảy ra.

Phải biết rằng.

Cổ Ma Kim Tiên đã nắm bắt cơ hội, lập cho mình một kế hoạch chạy trốn hoàn

hảo, vốn dĩ đã trốn thoát rồi nhưng cuối cùng lại bị Phật pháp thần thông của Tề

Minh vượt qua không gian tru diệt.

Cảnh tượng như này.

Hình ảnh như này.

Thực lực như thế.

Khiến cho tất cả sinh linh ở đây vô cùng kính sợ đối với Tề Minh, ánh mắt nhìn

Tề Minh tràn ngập cung kính, chỉ thiếu nước quỳ xuống đất dập đầu lạy.

“Phù!”

Tể Minh hít sâu một hơi, thu lại lực lượng của bản thân. Cung tên trên tay hắn

biến mất, hoá thành một vệt sáng màu vàng từ từ tiêu tan, dị tượng thần thông

quanh thân hắn cũng dần tan biến hoàn toàn.

Sau đó.

Khí thế trên người Tề Minh cũng chậm rãi biến mất.

“Chúc mừng chủ nhân đã giết chết được kẻ thù.”

Đám người Hoắc Trường Thanh nhanh chóng nói.

“Chúc mừng tiền bối.”

Cổ Minh Vân quỳ xuống đất.

“Ừ!”

Tề Minh chỉ khẽ gật đầu, không nói gì nhiều. Mặc dù thực lực của Cổ Ma Kim

Tiên rất mạnh nhưng cũng không thể thực sự uy hiếp được Tề Minh của hiện

tại.

Hơn nữa.

Trải qua trận chiến vừa rồi, Tề Minh có thể khẳng định tương đối rõ ràng về

thực lực hiện nay của mình, trên căn bản là đã đạt tới trình độ vô địch dưới Đại

La Kim Tiên.

“Các ngươi định trốn đến bao giờ?”

Ánh mắt của Tề Minh rơi vào đám người Thanh Y lão tổ. Ánh mắt bình tĩnh

nhưng lại có tia lạnh lẽo khiến vẻ mặt đám người Thanh Y lão tổ vô cùng kinh

hãi, trên trán toát cả mồ hôi lạnh.

Phải biết rằng.

Nếu quả thật Tề Minh đến từ Đệ Nhị Thượng Giới: Phật Giới thì với phương

thức mà Tề Minh vừa mới thi triển ra thì chắc chắn là một vị Kim Thân Phật

Đà, đoán chừng địa vị ở Phật Giới cũng không hề thấp.

Quan trọng nhất chính là.

Thực lực của Tề Minh quá mạnh mẽ. Nếu nhìn từ bên ngoài, dường như tu vi

của Tề Minh chỉ đến Chân Tiên hậu kỳ, nhưng thực lực thật sự lại có thể nghiền

nát Cổ Ma Kim Tiên ở Kim Tiên hậu kỳ.

Hơn nữa.

Cổ Ma Kim Tiên đã chạy trốn rồi nhưng vẫn bị Tề Minh dùng Phật pháp thần

thông, xuyên qua vạn dặm bắn chết Cổ Ma Kim Tiên.

Quá mức kinh khủng.

Trên thực tế.

Đây không phải điều đáng sợ thực sự của Vô Thượng Nhân Quả thuật. Nếu như

Tề Minh tu luyện Vô Thượng Nhân Quả thuật đến tầng cao nhất, cộng thêm tu

vi đủ cường đại thì thậm chí hắn có thể xuyên qua thế giới để chém giết kẻ thù.

Thậm chí.

Chỉ cần suy nghĩ thôi là đã có thể dùng Nhân Quả để tiêu diệt kẻ thù.

Đây mới thực sự là khủng bố.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Bốn bóng người vụt qua.

Thanh Y lão tổ, Ngân Vô Linh, Đường Thanh Liên, Phong Đạo Lâm, bốn vị

Kim Tiên lão tổ sau khi nghe được câu nói của Tề Minh thì lập tức hiện thân,

không dám tiếp tục ẩn núp nữa.

Bây giờ bọn họ rất sợ sẽ không cẩn thận mà chọc tức Tề Minh.

Đùng! Đùng!

Sau đó.

Từng vị Thái Ất Huyền Tiên lần lượt xuất hiện. Cổ Tiên Tông có ba vị, ngoài ra

còn có chín vị ở ba thế lực khác, cộng lại có tất cả mười hai vị Thái Ất Huyền

Tiên.

Toàn bộ đều hiện thân.

“Chúng ta vãn bối xin bái kiến tiền bối!”

Lấy đám người Thanh Y lão tổ dẫn đầu, sau khi nhìn nhau một cái thì lập tức

hướng về phía Tề Minh cúi người chào, giọng điệu cung kính, cùng đồng thanh

nói: “Không biết tiền bối đến Cổ Tiên thành, vẫn ẩn cư bên ngoài Cổ Tiên

thành. Bởi vì Nhân Quả Lượng Kiếp giáng xuống, thiên cơ hỗn độn, sát kiếp

mọc lên nhiều vô kể, làm phiền đến tiền bối thanh tu, rất mong tiền bối thứ lỗi!”

Người ta thường nói.

Không ai đưa tay đánh người mặt cười.

Đám người Thanh Y lão tổ đối đáp cung kính với Tề Minh như vậy, hoàn toàn

hạ thấp thân phận của mình, lại còn liên tục nói lời xin lỗi. Có không ít Huyền

Tiên và Thái Ất Huyền Tiên của bốn đại thế lực chết trong tay Tề Minh nhưng

bọn họ cũng không có bất kỳ ý nghĩ truy cứu nào.

Ngoài ra.

Cổ Tiên thành có ba vị Đại La Kim Tiên, ba đại thế lực: Ngân Sí Dạ Xoa tộc,

Phong gia, Tử Phủ Môn cũng có một vị Đại La Kim Tiên trấn giữ, tất cả đều là

thế lực mạnh nhất.

Vì vậy cho nên.

Tề Minh tất nhiên sẽ không xuất thủ với đám người Thanh Y lão tổ, nếu như

tiếp tục xuất thủ giết chết Kim Tiên lão tổ của bốn đại thế lực thì chắc chắn sẽ

dẫn Đại La Kim Tiên của bốn đại thế lực đến.

Như vậy sẽ gây ra xung đột lớn hơn.

“Thôi!”

Ánh mắt Tề Minh lãnh đạm: “Chuyện này hiện tại cho qua đi!”

“Vâng!”

“Đa tạ tiền bối!”

“Đa tạ tiền bối đã lượng thứ!”

“…”