Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 557: Phục chế công pháp (2)



Cho dù là Đại La Kim Tiên đến đây, muốn đột phá tiên trận liên hợp này cũng

tương đối khó khăn, cần rất nhiều thời gian và công sức, nhưng không ngăn

được Tề Minh.

Đầu tiên.

Tề Minh nắm giữ tiểu chu thiên Tinh đấu đại trận, đại trận này vô cùng huyền

ảo, sau khi Tề Minh nắm giữ được đại trận này, sự hiểu biết của hắn về mặt trận

pháp đã đạt tới một loại trình độ cực kỳ khủng bố.

Có thể nói.

Tề Minh gần như có thể nhìn thấu phần lớn tiên trận.

Hơn nữa.

Tề Minh vận chuyển thần thông, thôi diễn Thiên Cơ, có thể tìm được sơ hở của

tiên trận, hai loại năng lực cùng kết hợp lại, Tề Minh rất nhanh đã tìm được sơ

hở của tiên trận liên hợp này từ đó.

“Thu phục.”

Tề Minh cười cười, ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái Thái thượng trưởng lão

đang ngộ đạo, cũng không đi quấy rầy hắn, chắp hai tay sau lưng, đi về hướng

điện truyền thừa.

Vù!

Tiên trận liên hợp bên ngoài điện truyền thừa lóe ra hào quang, có từng trận gợn

sóng xuất hiện, nhưng Tề Minh lại dễ dàng xuyên qua tiên trận liên hợp này,

căn bản là không hề kích động đến uy năng của tiên trận liên hợp này.

Ầm ầm ầm!

Điện truyền thừa chấn động rất nhỏ.

Cửa điện mở ra.

Tề Minh đi vào bên trong.

Vù!

Ngay sau đó.

Trước mặt Tề Minh có hào quang lóe ra, có một vị nam tử mặc áo dài xanh,

trong tay cầm quyển sách, giống như thư sinh bình thường xuất hiện, đứng ở

trước mặt Tề Minh.

“Ngươi không phải là đệ tử của Cổ Tiên Tông, cũng không phải trưởng lão của

Cổ Tiên Tông.”

Vị nam tử giống như thư sinh bình thường này ngăn cản Tề Minh, liếc mắt đánh

giá Tề Minh từ trên xuống dưới, trầm giọng nói: “Ngươi không có tư cách đi

vào điện truyền thừa.”

Tề Minh nhìn vị nam tử giống như thư sinh bình thường trước mắt này, chỉ liếc

mắt một cái Tề Minh đã xem thấu thân phận là lai lịch của đối phương: “Ngươi

là điện linh của điện truyền thừa Cổ Tiên Tông.”

“Đúng vậy.”

Vị nam tử giống như thư sinh bình thường này nói: “Ta quả thật chính là điện

linh của điện truyền thừa Cổ Tiên Tông – Thanh Ngọc, cho nên ngươi còn

không mau rời đi.”

Vù!

Tề Minh lắc lắc đầu, vung tay phải lên, thi triển ra thần thông, Họa Địa Vi Lao,

vẽ ra một vòng tròn ở trên hư không, rơi vào dưới chân vị Thanh Ngọc này.

Sau đó.

Sắc mặt của vị điện linh của điện truyền thừa Cổ Tiên Tông Thanh Ngọc này

kinh hãi, hắn phát hiện chính mình bị vây lại, đã bị nhốt vào bên trong một vòng

tròn nho nhỏ này, hoàn toàn không thể rời đi.

Quan trọng nhất là.

Lấy pháp lực và đạo hạnh của Thanh Ngọc, hoàn toàn không phá được Họa Địa

Vi Lao của Tề Minh.

“Ngươi…”

Trong lòng Thanh Ngọc lập tức hoảng sợ, vẻ mặt chấn động, có thể có bản lĩnh

và thủ đoạn như vậy, tại sao phải trộm lẻn vào điện truyền thừa? Hoàn toàn

không cần phải…: “Ngươi rốt cuộc là ai?”

“Thanh Ngọc.”

Tề Minh nói: “Ngươi ở lại chỗ này đi, ta được Thanh Hà Đại La mời đến Cổ

Tiên Tông làm khách, ngồi lý luận suông với ba vị đạo hữu ở Cổ Tiên Đạo Điện

bảy bảy bốn mươi chín ngày.”

“Hiện giờ.”

“Ba vị đạo hữu số mệnh quan tâm, cơ duyên cho phép, đi vào trạng thái ngộ

đạo, bế quan tìm hiểu, ta vốn là được sự cho phép của ba vị đạo hữu, mới đến

điện truyền thừa xem tất cả tiên pháp của Cổ Tiên Tông.”

“Hiện giờ ngươi có hiểu chưa?”

Tề Minh nhìn về phía Thanh Ngọc.

“Thì ra là thế…”

Thanh Ngọc ngẩn người, tuy rằng hắn là điện linh, nhưng cũng xem như là

chúng sinh, cho nên hắn cũng nghe được Tề Minh và bọn Cổ Tiên Đại La luận

đạo.

Chỉ tiếc.

Thanh Ngọc chỉ là điện linh, khó có thể ngộ đạo.

“Vãn bối bái kiến tiền bối.”

Thanh Ngọc phản ứng lại, hiện giờ hắn đã biết rõ, người trước mắt này chính là

sự tồn tại ngồi lý luận suông với ba vị lão tổ tông của Cổ Tiên Tông, có thể có

thể gọi nhau đạo hữu với ba vị lão tổ tông: “Vãn bối không biết thân phận và lai

lịch của của tiền bối, đụng chạm đến tiền bối, mong rằng tiền bối thứ lỗi.”

“Người không biết không có tội.”

Tề Minh vung tay phải lên, thu lại thần thông Họa Địa Vi Lao: “Đi đi, đừng tới

quấy rầy ta.”

“Vâng.”

Thanh Ngọc gật đầu: “Vãn bối tuân lệnh, nếu tiền bối có chỗ nào cần sử dụng

vãn bối, xin tiền bối mặc sức phân phó, vãn bối nguyện ý sẵn sàng làm theo.”

“Không cần.”

Tề Minh lại nói.

“Vâng.”

Vẻ mặt Thanh Ngọc có chút u ám, sau khi gật đầu thì cung kính lui xuống, bóng

dáng biến mất không thấy, điện truyền thừa cũng chỉ còn lại Tề Minh.

Sau đó.

Tề Minh đánh giá tình hình và hoàn cảnh xing quanh của điện truyền thừa Cổ

Tiên Tông.

Đầu tiên.

Điện truyền thừa của Cổ Tiên Tông chia thành năm tầng, chia thành: tầng ngoại

môn, tầng hạch tâm, tầng chân truyền, tầng trưởng lão, tầng Thái thượng trưởng

lão, tầng Đại La.

Tầng ngoại môn chỉ có công pháp, các loại pháp thuật thần thông, pháp môn

luyện khí vân vân của cảnh giới Tiên Nhân; tầng hạch tâm đặt công pháp và

thần thông của cảnh giới Chân Tiên; tầng chân truyền thì có công pháp và thần

thông của cảnh giới Huyền Tiên; tầng trưởng lão có công pháp và thần thông

của cảnh giới Thái Ất Huyền Tiên; tầng Thái thượng trưởng lão có công pháp

và thần thông của cảnh giới Kim Tiên.

Cuối cùng.

Chính là tầng Đại La.

Ở trong tầng Đại La.

Đặt công pháp của cảnh giới Đại La Kim Tiên và chín loại Tiểu thần thông

thuật của Cổ Tiên Tông.

Hiện giờ Tề Minh ở tầng ngoại môn.

Tề Minh bấm tay tính toán, thôi diễn một trận, ở trong tầng ngoại môn cũng

không có công pháp mà Tề Minh cần, Tề Minh chỉ tùy ý nhìn vài lần thì đi tới

tầng hạch tâm.

Giống vậy.

Tề Minh lại thôi diễn một chút, ở trong tầng hạch tâm cũng không có công pháp

mà Tề Minh cần, lại đi vào tầng chân truyền, công pháp và thần thông ở nơi này

trở nên ít đi rất nhiều, đều đặt công pháp của cảnh giới Huyền Tiên, Tề Minh

tính một chút, ở trong này cũng không có thứ hắn cần.

Rất nhanh.

Tề Minh đã tới tầng thứ tư tầng trưởng lão.

“Ừ, không tệ.”

Tề Minh nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy tình hình của tầng trưởng lão, xung

quanh là một mảng tối tăm, có từng điểm sáng giống như ngôi sao trôi nổi ở

bốn phía, giống như sao trời.

Những điểm sáng giống như ngôi sao này chính là từng môn công pháp và thần

thông đạt tới cấp bậc Thái Ất Huyền Tiên, đều là thứ Tề Minh cần.

“Bắt đầu đi.”

Kế tiếp.

Tề Minh vung tay phải lên, lấy Đạo Ngọc từ trong kho vật phẩm ra.

Lại nói.