Phản Thiên [Thượng Thương Nhân]

Chương 7: 7





Nghe thấy tiến khóc than của Nam, Diệp Hồng chạy lại nhìn lén phía sau cánh cửa.

Sau ngày hôm nay ca ca của nàng lạ lắm, hết dịu dàng với nàng rồi còn đứng nói chuyện một mình nữa, thật không thể không khiến người ta nghi ngờ.

Nhưng không biết Diệp Hồng đi đững kiểu nào, mà cái cửa kêu “Két” một tiếng

Nam định đem tin mình có hệ thống nói lại với Mạc Phàm biết thì đột nhiên anh nghe thấy tiếng cửa kêu một tiếng.

Hóa ra là Diệp Hồng, Nam bước đến hỏi nàng.
“Muội có chuyện gì à ?”
Diệp Hồng quan sát thấy đối phương chưa phát hiện ra chuyện mình nghe trộm, liền ngay lập tức nghĩ ra một cái lý do.
“Muội đói rồi, ca ca có nấu gì không ?” - Diệp Hồng đưa ra cái lý do cực kỳ ngớn ngẩn, vì nàng là người phụ trách việc bếp núc trong nhà mà.

Sao đói bụng không tự nấu ăn đi ? Nhưng may mắn cho Diệp Hồng một điểm là Nam không sở hữu ký ức của Mạc Phàm, nên anh không hề nghi ngờ nàng.
“Để muội phải chờ rồi.

Để ca ca này nấu bữa trưa cho muội” - Nói rồi Nam chạy ra vườn xem coi có quả nào nấu được hay không.
May mắn là có một quả cà tím và một quả bầu vừa chín.

Nam lấy một cái rỗ rồi hái hai quá đi vào bếp, may thêm cho Nam nữa là nhà bế vừa vặn hai con cá phơi khô.

Thế là đủ cho anh rồi.
Nam lấy ra con dao đã mòn, khuôn mặt anh trầm tư.


Đây rõ ràng không phải là con dao của người nấu ăn, rõ ràng là con dao này cố tìn mài mòn đi để cho trẻ con sử dụng mà.

Từ con dao Nam có thể suy ra Diệp Hồng nói dối, nhưng dù sao cũng được người ta gọi một tiếng ca ca rồi.

Nam cũng phải ra dáng một ca ca chứ.
Anh quay theo thói quen rồi đặt lên đá mài, điên cuồng mài.

Sau nửa tiếng thì cuối cùng con dao cũng vừa đủ để sắc đồ ăn rồi.

Xoay dao một cái, Nam tách vỏ cà tím và chẻ đôi nó ra.

Bầu thì được gọt vỏ và sắc làm 8 phần.
Nam bắt một nồi nước lên để chuẩn bị nấu canh bầu, rồi chuẩn bị thêm một cái nồi để nấu cơm.

Đang định chờ lúc nước sôi thì vo gạo nhưng gạo này đối với Nam không đủ tiêu chuẩn.

Bất mãn, anh liền gọi Phản Phản mua hai túi gạo với giá 1 Kim Tinh, cũng may là giá về thực phẩm hệ thống bán rất rẻ nên anh nhân cơ hội này mua thêm một chai nước mắm và một ít gia vị khác như muối và và đường với giá 1 Kim Tinh.
Đợi nước sôi, Nam bỏ bầu vào rồi bắt đầu nấu cơm.

Chuẩn bị xong hai món thì anh làm thêm hai món nữa, đó là cà tím nướng mỡ hành và khô xào chua ngọt.

Thoát cái than đã được nung đỏ, chão cũng đã nóng.
Nam như được nhập hồn, làm cùng lúc hai món mà chẳng gặp khó khăn gì.

Ngay lúc nghe tiếng xèo xèo của cà tím, anh nhanh tay phết mỡ hành và rắc đậu phộng lên.

Thế là xong một món.
“Xèo”
Tiếng Nam bỏ cá khô vào trông hỗn hợp nước đường và cốt chanh, nhanh chóng món thứ hai hoàn thành.

Canh lúc này cũng nấu xong, cơm cũng đã chính.

Nam mang ra cho Diệp Hồng.
Chứng kiến khả năng bếp núc của Nam quả thực khiến nàng ngỡ ngàng, rõ ràng là ngày hôm trước Mạc Phàm còn chắng biết vo cơm thế nào cho chuẩn, thì ngày hôm nay hắn đã như một đầu bếp chuyên nghiệp rồi.
Gắp miếng cá cho vào miệng, lại khiến cho Diệp Hồng không khỏi bất ngờ về độ ngon của nó.

Chỉ với hơn nữa tiếng mà nấu được bữa cơm như này cũng quá bá đạo rồi.
Còn Nam thì cứ cảm thấy sao sao ấy, bữa này do thiếu khá nhiều gia vị nên thành quả không như anh mong đợi, có nhiều hơn 1 ít gia vị là nó ngon rồi.

Nhưng thân mang chữ nghèo, khiến Thành Nam phải giảm một bậc tu vi bếp núc.
“Ca ca nấu còn ngon hơn cả quán nữa” - Diệp Hồng khen Nam.

Dù sao thì trình đầu bếp của anh cũng được trui rèn qua anime và internet mà.

Sao không bá đạo được, chứ sinh viên mà đi ăn ngoài thì chỉ cháy túi, muốn ăn ngon mà rẻ thì chỉ có tự nấu, tự nâng cao trình của bản thân mà thôi.
Nam xoa đàu Diệp Hồng nói.
“Đồ ăn hôm nay ngon thì ăn nhiều vào một chút cho mau lớn, chứ ta thấy muội ốm yếu như này cũng tội”
Càng ăn thì Diệp Hồng càng thấy lạ, cách ăn, cách cầm đũa cũng khác với lúc sáng với lại khí tức của vị ca ca này tỏa ra cũng mang lại cảm giác hiền hòa ôn nhu, khác với ca ca lúc sáng tràn ngập chiến khí.

Không kìm lại được nỗi tò mò của mình nữa mà hỏi.
“Từ sáng giờ đến giờ muội thấy ca ca lạ lắm.

Sáng sớm thì không những không la muội mà còn dẫn muội đi ăn đùi heo, đến trưa thì đột nhiên đồng tử của ca ca còn chuyển sang màu xanh nữa.

Thế là sao ?”
“Cô bé này, thì ra sáng giờ là lo cái này à !” - Mạc Phàm trong Thức Hải cùng Nam trong thế giới thực đồng thanh nói.
Nam bắt đầu diễn giải cho nàng, anh cũng không thích cái bí mật anh không phải Mạc Phàm với người thân của hắn.
“Coi như hôm nay ca ca của muội bị ta nhập đi.

Hắn hôm nay chỉ đơn giản là đột nhiên thay đổi tính nết của mình mà thôi, nhưng về cơ bản hắn vẫn là ca ca của muội.

Còn ta chỉ là một kẻ mượn cơ thể của hắn để sinh hoạt mà thôi, nhưng muội yên tâm.

Mạc Phàm ca ca muội vẫn còn trở lại, chỉ là ta với hắn đặt được một số thỏa thuận mà thôi không cần lo quá….Còn về cách phân biệt thì muội cứ nhìn vào đồng tử là biết, đen là hắn, xanh là ta”
“Vậy là ta gọi ngươi thế nào đây.

Ngươi không phải ca ca của ta” - Diệp Hồng nói với Nam.
Anh cóc đầu nàng một cái vì cái tội hỗn, Nam nói.
“Xưng hô cho cẩn thận vào.

Ta cũng lớn muội đấy”
“XIn lỗi mà ca ca thứ hai.


Vậy ta phải xưng tên để phân biệt hai ca ca như thế nào đây”
Thấy Diệp Hồng nói như thế, Nam mỉm cười.

Không ngờ nàng ta lại sáng dạ như thế, những đứa trẻ khác không hiểu chuyện liền sẽ khóc đòi ca ca của mình cho mà xem.

Nhưng cũng một phần vì Diệp Hồng vị ca ca này còn dễ gần với vị ca ca trước hơn, Mạc Phàm tuy ý muốn chở che nhưng sát khí của hắn quá nặng khiến cho trẻ con như Diệp Hồng có chút sợ hãi, còn Nam thì dễ gần hơn hẳn.
“Ta tên Nam, cứ gọi ta là Thành Nam” - Nam nở ra một nụ cười tự tin nói
“Vậy ca ca họ Thành nhỉ ?” - Diệp Hồng thắc mắc
“Không Thành chỉ là tên đệm của ta thôi, còn họ của ta à ?…Bí mật nha” - Nói rồi Nam thì thầm vào tai của Diệp Hồng họ của mình.
Khi nghe xong thì Diệp Hồng trợn mắt nói.
“Quả thực ca ca Thành nam có một cái họ thú vị !”
Ăn xong, Nam rửa chén bát còn Diệp Hồng thì ngồi thêu lại mấy chiếc áo rách của hai huynh muội.

Nhân lúc Diệp Hồng không chú ý, Nam tiến vào Thức Hải.

Trong Thức Hải, Mạc Phàm đang cải tiến tiếp những chiêu thức của Chân Ma Thần Quyết, lần này hắn nhất định sẽ cường đại hơn nữa.
Thức Hải với thế giưới bên ngoài như hai chiều không thời gian khác biệt, trong Thức Hải thì linh hồn có toàn quyền sáng tạo đặt ra quy tắc, đây có thể nói là một nơi luyện tập hoàn hảo.

Không những có đủ thời gian lĩnh hội những chiêu thức mới àm còn có thời gian để cải tiến nó, nhưng Thức hải cũng một số hạn chế nhất định đó chính là tất cả trong Thức Hải đều là giả, dù có luyện tập đến mức bá đạo thiên hạ nhưng ở ngoài vẫn chỉ là phế nhân.
Nhưng đối với một con quái vật ngộ tính như Mạc Phàm thì không thành vấn đề, hắn chỉ cần mô phỏng đúng những gì diễn ra ngoài thế giới thực là được.
Đang lúc đấm ra một quyền Luân Hồi Nộ thì Nam chạy vào.