Lục Chúc Chúc thầm nhủ trong lòng, quay đầu nhìn những người khác: "Chúng ta phân tích trước nhé?” "Đương nhiên là được." Thẩm Ngư dẫn đầu đáp lời. Cô ấy không giỏi giải mật mã, nhưng cô ấy cảm thấy cửa được Tang Tiếu mở ra cũng tốt, tiết kiệm thời gian cho bọn họ. "Vậy chúng ta mau phân tích đi, nếu không tôi sợ lát nữa NPC ma nữ mặc đồ đỏ sẽ quay lại đó.” Vừa nhắc đến NPC ma nữ áo đỏ, Tề Thịnh không khỏi nghĩ tới bé Hồng mà Tang Tiếu vừa nói, trong lòng nghẹn ứ, anh ấy thử hỏi: "Tiếu Tiếu, bé Hồng mà cô nói chính là..." "Cái chị bé truy đuổi bọn mình đó.” Căn bản Tang Tiếu cũng không muốn giấu giếm. "Cô ấy tới đưa chìa khóa nè.” Tang Tiếu nói xong, nghiêm túc gật đầu: "Cô ấy là… một con ma tốt.” Tổ chương trình:... Cô nên nói cô ta là một kẻ phản bội tốt thì đúng hơn. Quế Qua nở nụ cười, giống như bình thường hỏi: "Sao con quỷ kia lại tới đưa chìa khóa được? Hơn nữa vừa rồi bọn tôi cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào cả." Quan trọng nhất là — Anh ta quay đầu nhìn về phía cửa, vẻ mặt không rõ, con quỷ kia xác định mình không đưa chìa khóa nhầm người sao?! Nghe vậy, Cố Ly Nguyệt giơ tay: "Ma nữ mặc đồ đỏ không vào được phòng này, sau đó Tang Tiếu muốn ra xem cô ta một chút, cô ta bị hù bỏ chạy luôn.” Quế Qua:??? Bên kia, Cố Ly Nguyệt nói xong thì chầm chậm dịch về phía Tang Tiếu. Đây là một bà lớn có thể dọa chạy cả ma quỷ đó nha, cô ấy phải ôm chặt mới được. Trong khi những người khác vây quanh phân tích manh mối và tìm kiếm mật mã của cánh cửa ở lối vào cầu thang thì phần bình luận chạy trong phòng livestream cũng rối nùi thành một cục. [Quả nhiên là tổ chương trình có hành động mờ ám! Không mờ ám thì tại sao ma nữ mặc đồ đỏ lại đưa chìa khóa cho Tang Tiếu?] [Mị cảm thấy ban đầu ma nữ mặc đồ đỏ không muốn đưa chìa khóa cho Tang Tiếu đâu, cô ta hoàn toàn bị Tang Tiếu hù dọa đó, mấy người không thấy ma nữ mặc đồ đỏ vừa ôm đầu vừa bỏ chạy đó sao? Bị một bàn tay có thể đập bàn túm tóc hai lần, mị xin gọi đó là: Quả da đầu mạnh mẽ.] [Cứ coi như không có chuyện mờ ám đi thì tính tình của Tang Tiếu cũng quá ư là tệ hại! Vừa kiêu căng ngạo mạn lại còn bánh bèo. Nếu thật sự có thể đoán ra được chân tướng thì cô ta đoán thử tôi xem nào! Cái gì mà ôm manh mối bị mỏi tay, tôi nhổ vào ấy!] Không thể không nói, trên mạng quả thực có rất nhiều người không nhìn lọt mắt cái phong cách “ra vẻ” của Tang Tiếu. Đồng thời cũng có người vì đó mà bị Tang Tiếu quật thành fans hoặc là vừa yêu vừa ghét cô. Vậy nên, mỗi lần Tang Tiếu ra vẻ, phần bình luận chạy toàn là gió tanh mưa máu. [Cái gì mà kiêu căng ngạo mạn cơ chứ, rõ ràng là làm biếng không muốn phân tích manh mối mà. Trước đây tham gia chương trình giải trí, Tang Tiếu ra vẻ thì ra vẻ nhưng việc cần làm thì đều làm xong hết đó nhé. Lần này không chịu phân tích manh mối tôi thấy là do bị lây sự lười biếng của Cố Ly Nguyệt á.] Những người lôi kéo Cố Ly Nguyệt vào cuộc chiến trong phần bình luận chạy chính là thủy quân do đối thủ của Tang Tiếu cử đến, hy vọng sẽ lại có thể gây xích mích giữa fans hai bên, để hai nhà chiến nhau long trời lở đất. Sự thật chứng minh thần tượng đã khác người thì các fans cũng rất chi là kỳ lạ. [Các Dâu hy vọng Cố Ly Nguyệt có thể tiếp tục dạy Tiếu Tiếu làm biếng. Than ôi, bé bi cứ cắm đầu làm việc chẳng nói chẳng rằng gì cả, bọn tui đau lòng c.h.ế.t mất thôi.] [Các Mận hy vọng Tang Tiếu có thể tiếp tục đốc thúc Nguyệt Nguyệt phấn đấu, lần đầu tiên thấy Nguyệt Nguyệt không ăn dầm nằm dề mặc kệ sự đời nữa, thật hiếm có!] Đám thủy quân: … Yêu cầu mong mỏi của mấy người mâu thuẫn như vậy, sao không đánh nhau luôn đi? Trong lúc phần bình luận chạy của phòng livestream thảo luận sôi nổi, Tang Tiếu bị Cố Ly Nguyệt lặng lẽ dẫn ra khỏi phòng manh mối tầng ba. Hai người ngồi xổm bên cạnh cánh cửa mật mã nơi lối vào cầu thang. Tang Tiếu thăm dò nhìn xung quanh, không thấy bé Hồng đâu cả. Cô có chút thất vọng, sau đó nghiêng đầu hỏi Cố Ly Nguyệt: "Nguyệt Nguyệt, sao chúng ta lại ra đây?” Ngồi trong phòng, đợi mấy người nhóm Chúc Chúc phân tích xong một nửa manh mối, hai người bọn họ trực tiếp đưa một nửa manh mối còn lại ra luôn, nói không chừng còn có thể lấy được một chỉ số ra vẻ nữa! Nếu đã cầm chắc hạng ba, cô có thể yên tâm mà ra vẻ rồi! Cố Ly Nguyệt mệt mỏi ngồi xổm xuống, lười không muốn đứng lên, dứt khoát khoanh chân ngồi xếp bằng trên mặt đất: "Tôi sợ bọn họ sẽ hỏi tụi mình có suy nghĩ gì về manh mối." Có lẽ vì đã ở chung với nhau mấy tiếng đồng hồ, thế nên Cố Ly Nguyệt càng lúc càng buông thả trước mặt Tang Tiếu, hoàn toàn không để ý đến hình tượng nữa.