Năm ngoái vào sinh nhật của Tang Tiếu, phần quà đầu tiên của Quý Kỳ Tây chính là bộ trang sức vương miện kim cương thuộc seri vương miện hoa hồng, ở chính giữa vương miện có khảm một viên sapphire hình hoa hồng tinh tế. Sau đó, Tang Tiếu lại tiếp tục nhận được món quà thứ hai của Quý Kỳ Tây là kim tự tháp và món quà thứ ba là bánh đường. Thực ra, Tang Tiếu đã có chuẩn bị đối với những trường hợp có liên quan tới việc đội vương miện kim cương. Cô đã chuẩn bị chờ đợi một ngày nào đó trong tương lai mình có thể nhận được giải thưởng trong lĩnh vực điện ảnh, vào buổi lễ trao giải, cô đội vương miện kim cương đứng trên sân khấu lấp lánh sáng lạn, kiêu căng phách lối mà nhìn về những người khác nói ngông, chắc chắn sẽ thu hoạch được vô số chỉ số ra vẻ. Kết quả... Không đợi cô nhận được giải thưởng điện ảnh, chỉ số ra vẻ đã vượt qua 8000 rồi. Tưởng Vi yên lặng nhìn Tang Tiếu, nhưng khi nói đến bộ trang sức vương miện hoa hồng ở nhà thì cô ấy không nhịn được mà lên tiếng hỏi: “Tang Tiếu, thật sự trong nhà cô có một bộ sao? Ba cái à?” Như bọn họ biết, trong seri trang sức hoa hồng có tổng cộng ba món, bao gồm vương miện kim cương, dây chuyền kim cương và khuyên tai kim cương, được chia thành ba lần bán đấu giá. Trong đó, vương miện kim cương được đưa ra đấu giá muộn nhất, vào tháng chín năm ngoái đã giao dịch xong, bị Quý Kỳ Tây lấy được, còn dây chuyền kim cường và khuyên tai kim cương cũng được Tịch Ngôn Vãn đấu giá thành công vào hai năm trước. “Có cả ba cái luôn.” Tang Tiếu ngượng ngùng vuốt mũi: “Nhưng chỉ có vương miện hoa hồng là do ngũ sư huynh tặng tôi làm quà sinh nhật, sau khi nhị sư tỷ nhìn thấy liền mang hai món còn lại đến, nói là giúp tôi ghép thành một bộ.” Tưởng Vi:... Trước đây, những người trong giới thường có suy đoán rằng hai người Tịch Ngôn Vãn và Tang Tiếu đã quen biết nhau trong trò chơi nào đó nên mới có quan hệ tốt như vậy. Lúc đó, Tưởng Vi chỉ lắc đầu rồi cười. Dưới cái nhìn của Tưởng Vi, duyên vừa mắt là một từ rất mơ hồ, có người có thể hỏi han nhau vài câu hỏi trong một app nào đó mà tìm được đối tượng cho mình, thế mà Tịch Ngôn Vãn lại có thể tìm được một sư muội rất vừa mắt ở trong game. Nhưng bây giờ, cô ấy cũng có chút tò mò về cảnh tượng hai người quen biết nhau, rốt cuộc họ đã trải qua những chuyện gì mà có thể khiến Tịch Ngôn Vãn thoải mái đưa hai món trang sức có giá trị chín con số cho Tang Tiếu sưu tập đủ bộ một cách đơn thuần. Càng nghĩ Tưởng Vi càng không thể giải thích được, cộng đồng mạng trên livestream cũng không thể hiểu nổi. [Trước kia có ai đó đã phổ cập giáo dục nói rằng bộ ba của vương miện hoa hồng có giá trị chín con số đúng không? Thật sự là chín con số, Tịch Ngôn Vãn lại có thể đưa hai món trang sức tặng hết cho Tang Tiếu sao?] [Đã xem rất nhiều các video biên tập về những cử chỉ hành động của Tang Tiếu và Tịch Ngôn Vãn trên trạm B, CP Bát Tiếu có đột ngọt vượt quá tiêu chuẩn, nói Tịch Ngôn Vãn tặng cho Tang Tiếu hai món trang sức, tôi tin.] [Từ lúc Tịch Ngôn Vãn gia nhập giới giải trí vẫn luôn dùng tiền để mua sự vui vẻ! Không phải có lần cô ấy ra nước ngoài còn tiện tay mua một cái lâu đài hay sao? Mặc dù cái lâu đài đó cũng chỉ hơn một trăm triệu một chút nhưng những chi phí phát sinh sau đó chắc chắn rất khủng, nhưng dù thế thì sau này Tịch Ngôn Vãn vẫn không bán!] [Người chị em phía trước, bây giờ bạn nói đến trăm triệu mà lại dùng từ “cũng chỉ” sao? Có phải bạn là fan của Tịch Ngôn Vãn và Tang Tiếu không, bạn bị hai người đó ảnh hưởng đến mức cho rằng tiền chỉ là một con số lạnh lẽo hay sao?] [Ờm... ngũ sư huynh của Tang Tiếu không có cảm giác tồn tại vậy sao? Tịch Ngôn Vãn có những sản nghiệp của thể kiếm ra tiền đã không phải là bí mật trong giới nữa, điều quan trọng là vị ngũ sư huynh kia cũng có tiền, không thể không có ai biết được!] [Tôi cũng muốn nói, dựa theo dòng thời gian mà Tang Tiếu đưa ra, vị ngũ sư huynh này gần như online cùng một lúc với Nhậm Tương, cho nên rốt cuộc ngũ sư huynh này là ai?! Trước cuộc dự đoán quy mô lớn này, có ai đoán trúng không?!] Trong mấy người ở phòng quan sát, chỉ có Tưởng Vi có gia thế khá tốt thì mới nghe được đến buổi đấu giá trang sức được thiết kế năm 1921, còn những nghệ sĩ khác đã nhìn quen mắt đối với những món trang sức đắt đỏ xa hoa theo mùa có thể mượn được, cho nên khi nghe thấy vương miện hoa hồng thì biểu hiện đều rất tự nhiên, chỉ có Khổng Nhạc Nhân thấy mới mẻ mà hỏi: “Nam khách mời số hai mua đôi khuyên tai kia giá trị khoảng bao nhiêu vậy?” Tưởng Vi hoàn hồn rồi cười trả lời một câu: “Chỉ riêng đối với hàng kỷ niệm, những vị khách hàng tiềm năng của nhà họ đều có tư cách mua, giá cả cũng không đắt, giá cả khoảng năm hoặc sáu con số.” “Năm, sáu con số?” Cao Trục kinh ngạc mà chớp mắt, rõ ràng đã bị giá trị này là kinh ngạc: “Còn chưa kết thúc chương trình, nam khách mời đã mua món quà có giá trị năm, sáu con số?” Cố Vũ Khôn vừa bị Tang Tiếu làm mất mặt thì sắc mặt cũng khó coi, vừa nghe vậy thì biểu hiện ngạo mạn: “Năm, sáu con số mà thôi, giá cả không cao lắm.” Có thể nói, anh ta thật sự bị Tang Tiếu làm tức giận, nếu không thì cũng không công khai nói vậy với Cao Trục. Tang Tiếu chớp mắt mấy cái, rất chăm chú hỏi anh ta: “Thầy Cố, anh cảm thấy giá trị năm, sáu con số là không cao lắm, vậy mà trước đó còn nói nữ khách mời số một hám giàu là sao?” [Chỉ số ra vẻ: 8037/9999] “Tôi...” Cố Vũ Khôn trừng mắt lên, trên trán lập tức xuất hiện gân xanh, không biết lựa lời mà nói: “Tôi nói cái giá đó không gọi là đắt đối với nam khách mời, còn nữ khách mời... Mấy cô gái không phải cũng rất thích tiêu sạch tiền để mua túi xách sao? Ai biết có phải cô ấy cũng tiêu sạch tiền của mình để mua dây chuyền hay không.” Tưởng Vi nghe xong lời của Cố Vũ Khôn thì khẽ cau mày, livestream mấy tập trước, cô ấy đã nhận ra khi Cố Vũ Khôn bình luận thì thường có tiêu chuẩn kép. Cùng một chuyện, nếu nữ khách mời nghiệp dư được gọi là người giả tạo, nhưng nam khách mời nghiệp dư thì lại được gọi là việc rất bình thường. Bây giờ, trang sức cũng giống như vậy, nữ khách mời nghiệp dư mua thì bị xỉa xỏi rằng đã tiêu hết tiền cả tháng để mua, còn nam khách mời nghiệp dư thì lại được nói là giá cả như vậy không cao rất bình thường, sự phiến diện cũng không khỏi quá rõ ràng. Tưởng Vi sờ cổ mình, cô ấy cười tao nhã: “Vũ Khôn, có chuyện anh không để ý chắc là không biết, ở hãng W, anh nhất định phải có tích lũy tiêu phí bảy con số mới có thể nhận được thẻ hội viên tiềm năng, nói đơn giản thì một món đồ kỷ niệm này đối với nữ khách mời thì không đến nỗi tiêu hết sạch lương tháng.” Cố Vũ Khôn:... Sắc mặt của anh ta từ xanh biến thành đen. [Chỉ số ra vẻ: 8038/9999]