Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 170: Yêu nữ





“Hô hô! Chu chân nhân cuối cùng đã xuất quan rồi. Xin chúc mừng! Lão đạo đã lâu ngày không về Thương Lãng thủy cung rồi, cũng không biết ở nhà có xảy ra chuyện gì không? Cầu mong Chu chân nhân mau chóng mở lò luyện đơn, đợi khi luyện đơn thành công ta sẽ xin phép cáo từ, không dám làm phiền Chu chân nhân quá lâu!” Huyền Vũ lão đạo nghe tiếng cười của Chu Thanh bèn vội vàng bay tới, từ sau khi ra tay cứu Vân Hà tiên tử, giao tình của lão và Chu Thanh đã sâu nặng thêm, thêm vào tính cách Huyền Vũ xưa nay thẳng thắn, nói chuyện không hề e dè, mấy ngày liền Chu Thanh bế quan, lão đã nôn nóng về Độ Ách Kim Đan lắm rồi. Thương Lãng thủy cung tuy có trận pháp cấm chế lợi hại, nhưng với thủ đoạn của bọn ác ôn Hiên Viên pháp vương, chưa chắc đã không phá được, Huyền Vũ lão đạo trong lòng lo lắng, nhưng lại không nỡ bỏ kim đan quay về, mấy ngày nay cứ như bị lửa dí sau mông. Truyện "Phật Đạo "



“Khí khí! Tiên phủ này quả nhiên là phúc địa, linh khí sung túc hơn gấp mười mấy lần so với Thiên Thủy đảo, lão Viên mới tu luyện ở đây mấy ngày thôi mà đã bằng cả năm trước đây!” Thiên Thủy Tam Thánh lúc này cũng đã bay tới chúc mừng Chu Thanh.



Con vượn nước vui mừng nhất đám, tuy thủy xoa bị Đại Lực Hùng Vương hủy mất, nhưng lại có được một món bảo bối tốt hơn, công lực lại tăng tiến rõ rệt, lúc này Vượn nước múa máy một cây chùy lấp lánh ánh vàng to đùng, kết hợp với thân xác cao lớn của nó trông thật tức cười.



“Nếu Vượn nước đạo hữu thấy động phủ của ta tốt cho việc tu luyện, chi bằng cứ ở lại vậy, dù sao tiên phủ cũng rộng lớn đến mấy trăm dặm, phu thê 2 người ta ở không hết lại cảm thấy buồn tẻ, chi bằng 3 vị dọn đến ở chung, khi rảnh rỗi chúng ta lại thưởng hoa đàm đạo, chẳng phải tốt hơn sao?”



Chu Thanh mấy ngày này đã tìm hiểu rõ tâm tính của Thiên Thủy Tam Thánh, thấy 3 người là tu sĩ đáng để kết giao, giờ sinh lòng muốn lôi kéo về phía mình, đợi khi thời cơ đến thu nhận luôn làm môn hạ cũng không phải không có khả năng, hơn nữa khi mình có việc ra ngoài tiên phủ không ai cai quản cũng không được, tuy có trận pháp cấm chế uy lực nhưng Chu Thanh có quá nhiều kẻ thù, Thiên Thủy Tam Thánh đều là cao thủ, có họ trong tiên phủ canh giữ là thích hợp nhất.




Nghe Chu Thanh nói vậy, Thiên Thủy Tam Thánh đều động lòng, đưa mắt nhìn nhau, trong lòng phân vân, tiên phủ linh khí nồng hậu, kỳ trân tiên dược lại nhiều, chính là nơi tu luyện lý tưởng nhất, thêm vào đó Chu Thanh công lực cao cường, trận pháp cấm chế lại đầy uy lực, không sợ bị kẻ thù đến làm phiền, nhưng 3 người không nỡ từ bỏ cơ nghiệp do mình tự gầy dựng, với lại sống nhờ người khác vẫn cảm thấy không hay lắm.



Thấy Thiên Thủy Tam Thánh hãy còn do dự, Chu Thanh sao mà không biết 3 người đang nghĩ gì chứ? Vội lên tiếng thuyết phục thêm, tháo gỡ nút thắt trong lòng giúp họ: “Chúng ta đều là người tu đạo, mục đích sau cùng là để đắc đạo phi thăng, sao mà phải câu nệ những chuyện cỏn con thế chứ?”



Thiên Thủy Tam Thánh đều như hiểu ra lý lẽ, cúi mình hành lễ với Chu Thanh: “Đa Tạ Chu chân nhân điểm hóa, 3 người chúng tôi sẽ về Thiên Thủy đảo thu xếp ít chuyện, sau đó sẽ dọn đến đây làm phiền Chu đạo hữu vậy!”



“Không dám! Việc nên làm mà!” Chu Thanh vội vàng trả lễ, mấy người nhìn nhau cười to, tình cảm lại khắng khít thêm một mức. Truyện "Phật Đạo "



“Chúc mừng tông chủ thần công đại thành xuất quan, sau này nhất định sẽ nhất thống tam giới lục đạo!” Lam Thần đột nhiên chui ra từ hư không, đến trước mặt Chu Thanh dập đầu hành lễ, mọi người ngơ ngác nhìn nhau không biết đã xảy ra chuyện gì.



“Chu đạo hữu, đấy chẳng phải là con Thiên Quỷ sao? Thế là thế nào?” Huyền Vũ lão đạo hốt hoảng hỏi ngay.



Chu Thanh vội giải thích đầu đuôi mọi chuyện, tất nhiên che giấu đi lai lịch Lam Thần là âm thần dưới địa phủ, Huyền Vũ lão đạo sau khi biết con Thiên Quỷ này là Lam Thần, trong lòng càng thêm kinh ngạc về đạo hạnh cao thâm của Chu Thanh.



Chu Thanh không muốn mọi người quá tập trung chú ý đến Lam Thần, phất tay một cái, mọi người đã được dịch chuyển tức thời tới một đại điện vàng chóe, ở giữa có đặt một chiếc lò luyện đơn màu tím, so với lò luyện đơn ở Thương Lãng thủy cung còn to gấp mấy lần, trên lò có vô số lỗ thông hơi được sắp xếp theo Cửu Cung Bát Quái.



“Lò Bát Quái Tử Kim này là một vật quý để luyện tiên đơn đấy!” Mọi người đều trầm trồ khen ngợi. Thật ra chiếc lò này được Vân Trung Tử phỏng chế theo lò luyện đơn của Thái Thượng Lão Quân, tiêu hao biết bao thiên tài địa bảo, công năng thần diệu của nó chả kém gì lò thật.



“Lam Thần, bổn tọa bây giờ phải mở lò luyện đơn, ngươi không có thiên kiếp nên không cần dùng đến đơn dược này, động phủ tuy đã được ta giấu vào hư không, lại có trận pháp lợi hại bảo vệ, nhưng không đồng nghĩa chúng ta có thể lơ là được. Chủ mẫu ngươi hiện đang tế luyện pháp bảo, còn ta phải chuyên tâm luyện đơn, ngươi hãy ra ngoài tuần tra, tiện thể thu thập thêm nhiều linh hồn cho ta tế luyện Đô Thiên Minh Vương kỳ, dưới đáy biển Bắc Hải này có rất nhiều sinh linh có hồn phách mạnh mẽ đấy!”




Chu Thanh ngấm ngầm truyền âm ra lệnh cho Lam Thần, tiện thể truyền thụ luôn một số pháp quyết ra vào động phủ cho hắn, tòa tiên phủ này có tổng cộng mười vạn tám ngàn trận pháp cấm chế, cái nào cũng cực kỳ lợi hại, thậm chí có thể phong tỏa hư không, dù Lam Thần có khả năng đi xuyên không gian cũng không thể ra ngoài nếu không được Chu Thanh cho phép.



Lam Thần tuân lệnh biến mất vào hư không. Chu Thanh mở lò luyện đơn Bát Quái Tử Kim ra, đem tất cả dược liệu thu thập được, cùng với Huyết Ma Hải Tảo bỏ vào trong đó, cho thêm chân thủy rồi đậy nắp vào. Phụt! Phun ra một ngụm chân hỏa đốt lò, mọi người đều lùi lại, ngồi xuống chờ xem Chu Thanh luyện đơn.



Lò Tử Kim Bát Quái được đốt lửa ngùn ngụt, khói bốc dữ dội, tụ tập ngũ hành linh khí, cộng thêm chân hỏa Chu Thanh phun ra có nhiệt độ cao, thế lửa càng thêm dũng mãnh. Huyết Ma Hải Tảo bị Chu Thanh dùng phù chú trói gô không nhúc nhích được, chỉ chốc lát đã bị nấu chảy thành một vũng dịch, lò luyện đơn phát ra tiếng sôi sùng sụt.



“Chu chân nhân quả nhiên pháp lực thông huyền, Độ Ách Kim Đan này phải là người có công lực cao cường mới giữ lò luyện chế được!” Huyền Vũ lão đạo càng lúc càng nể phục Chu Thanh, buộc miệng khen ngợi một câu.



“Chư vị đạo hữu, chỉ cần vài canh giờ là kim đan sẽ luyện xong, lúc đó bần đạo sẽ chia cho các vị, lần này tổng cộng luyện được đến mấy trăm viên kim đan, một phần cũng nhờ công năng thần diệu của lò Bát Quái Tử Kim này!”



Trong lúc Chu Thanh tập trung chế luyện Độ Ách kim đan, ở phía trên cao vạn trượng vùng biển Bắc Hải, Cửu Thiên La Phong điên cuồng gầm rú, đột nhiên một lỗ đen thần bí mở ra, hai tia sáng một đỏ một xanh bắn ra với tốc độ tia chớp, trong tích tắc đã xuyên qua chín tầng mây, tốc độ 2 tia sáng không hề giảm mà phóng thẳng về phía dưới, xuyên qua mặt biển, nhắm hướng Ngọc Trụ tiên phủ lao tới.



Hai tia sáng tan đi, xuất hiện 2 cô gái xinh xắn đứng trước tiên phủ, một cô mặc áo đỏ, ôm một cây đàn tì bà ngọc thạch, cô kia mặc áo xanh, tay xách một chiếc giỏ hoa, trên người cả hai cô gái đều có yêu khí tỏa ra.



Cô gái cầm giỏ hoa cười khanh khách, lên tiếng: “Mộc tỉ tỉ, nương nương đúng là thần không quảng đại, dùng pháp lực vô biên mở ra hư không cho tỉ muội ta đến nhân gian giới, chúng ta đã rời khỏi đây hơn 2000 năm rồi, nghe nói lũ tu sĩ nhân gian hiện nay yếu đến thảm hại, không giống như trước kia nữa. Đợi sau khi làm xong nhiệm vụ, chúng ta nán lại du ngoạn ít ngày nhé!”



Cô gái được gọi là Mộc tỉ tỉ đưa tay thụi vào vai, than thở: “Mệt quá đi! Nương nương tuy pháp lực cao thâm, nhưng dù sao cũng không phải là chủ nhân một giới, lần này lén lão già đó mở ra hư không đưa chúng ta đến đây cũng có phần khó khăn đấy! Nếu không có hai món pháp bảo lợi hại Thủy Hỏa Hoa Lam và Ngọc Thạch Tì Bà, e rằng chúng ta đã bị lỗ đen nuốt chửng nửa đường rồi!”



“Thật không hiểu sao nương nương lại chọn 2 tỉ muội chúng ta, trong tất cả tỉ muội công lực của 2 chúng ta yếu nhất, ngay cả con sói tinh canh giữ trước cửa hang động cũng mạnh hơn chúng ta. Lần này phải cố gắng làm tốt nhiệm vụ nương nương giao phó mới được, nương nương mà vui lòng ban cho tiên đơn, vậy chúng ta sẽ tăng tiến vượt bậc rồi.”



“Muội nói đúng đấy, dù sao thì ở nhân gian giới này chả có ai là cao thủ, chúng ta có mang theo pháp bảo của nương nương ban cho phòng thân, tin chắc không ai đánh lại chúng ta đâu. Chúng ta mau thông qua Ngọc Trụ tiên phủ xuống dưới hải nhãn vạn trượng cứu vị bằng hữu của nương nương thôi!”




“Nương nương đã tính đúng hôm nay là ngày tiên phủ khai quang, không biết có ai tới trước chúng ta không nhỉ? Mà mặc kệ, có ai chiếm cứ trước thì tỉ muội ta cướp lấy vậy, bọn tu sĩ nhân gian này chỉ là lũ tép riu, có gì phải sợ!” Cô gái áo xanh thái độ cực kì ngạo mạn.



Một lúc sau, 2 cô gái dừng lại nơi Ngọc Trụ tiên phủ được Chu Thanh giấu vào hư không. Cô gái áo xanh kêu lên: “Mộc tỉ tỉ, xem ra chúng ta đến trễ một bước thật rồi, tiên phủ đã khai quang và bị người khác chiếm cứ rồi nè!”



“Hừ! Tiên phủ bị người kia giấu vào hư không rồi, chúng ta đành phí sức cướp lại vậy!” Cô gái áo đỏ niệm thần chú, Ngọc Thạch Tì Bà trong thoáng chốc phình to ra gấp mấy trăm lần, phang thẳng vào khoảng không trước mặt.



“Hai con tiện tì nào dám lộng hành ở đây!” Lam Thần đang đi tuần tra bên ngoài, bắt gặp 2 con yêu nữ tính phá hoại, bèn chui ra hư không, giơ bàn tay khổng lồ lam biếc ra chặn lấy Ngọc Thạch Tì Bà sắp phang xuống. Giờ đây Lam Thần đã hồi phục công lực, cộng thêm được Chu Thanh ban cho vài viên Minh Âm đơn bồi bổ, tin chắc trên trần gian ngoại trừ Chu Thanh đã không còn ai là đối thủ của hắn nữa.



Nào ngờ vừa mới chạm vào Ngọc Thạch Tì Bà, bàn tay lam biếc do Lam Thần hóa ra liền bị nổ tan tành, Lam Thần hốt hoảng lui lại mấy bước, nguyên khí đã bị thương nhẹ.



“Hai con yêu nữ này từ đâu chui ra thế này, sao mà lợi hại đến thế?” Lam Thần không dám khinh địch nữa, bèn hiện nguyên hình Thiên Quỷ, trốn ngay vào hư không, lấy ra Hóa Huyết thần đao, nhắm vào 2 cô gái chém một nhát mạnh, huyết quang mãnh liệt phạt ngang lưng.



“Muội muội, chính là Hóa Huyết thần đao, mau lấy pháp bảo nương nương ban cho ra đối phó!” Cô gái áo đỏ hốt hoảng kêu to, vung Ngọc Thạch Tì Bà ra chống đỡ một lát.



Choang! Ngọc Thạch Tì Bà bị chém trúng bay ngược lại, rảnh tay được đôi chút, cô gái áo xanh lôi ngay ra một cây bồ cào có 9 răng nhọn, hào quang lấp lánh, xông lên tiếp chiêu với Hóa Huyết thần đao. Cây Cửu Xỉ Đinh Ba này cầm cự hồi lâu với Hóa Huyết thần đao mà không hề lép vế, hiển nhiên là một món binh khí thần tiên