Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 60: Ma trung chi ma (3)





Hiên Viên pháp vương cũng không đoán ra rằng đó lại là một nữ tử, nhướng mày nói: "Lại có thể có một nữ tử tu luyện Ma môn thuật, quả nhiên là hiếm thấy!" Tiếng nói vừa dứt, ở chỗ nữ tử kia đang đứng đột nhiên lại vươn ra mấy bộ móng vuốt xương xẩu trắng hếu, chộp vào đùi của nữ tử áo trắng kia.



Chu Thanh kinh hãi, vung tay lên, lập tức một đám mây ngũ sắc bao phủ xung quanh hắn, chính là Cực Quang tráo mà vừa rồi Hiên Viên pháp vương mới đưa cho hắn. Mấy trăm đạo sóng gợn mông mông lung lung lúc ẩn lúc hiện ở khu vực xung quanh hắn ba thước, mà Chu Thanh vẫn còn cảm thấy chưa được an toàn, vội vọt tới một chỗ không khiến cho người ta chú ý tới, lấy ra mấy khối ngọc bài, tạo thêm chung quanh mình một cái trận pháp hộ thân, lúc này mới yên lòng mà quan sát động tĩnh bên kia, trong lòng còn không ngừng thì thầm: "Lão yêu này quả thực là biết tiếp thu kinh nghiệm rất nhanh, không cần chào đón đã động thủ luôn, quả nhiên là có phong phạm của tông chủ ta đây. Nhưng chỉ bằng vài cái móng vuốt xương khô mà muốn tóm lấy người ta thì chỉ sợ là hơi bị cao ngạo rồi! Công lực của nữ tử này sợ là không dưới cả Khoáng Quân lão đạo kia nữa."



Chu Thanh gần đây đã được mở mang kiến thức rất nhiều, tuy rằng không nhìn ra được đạo hạnh cụ thể của nàng kia, nhưng mà chỉ bằng công phu phất tay ra gió của nàng thì sợ rằng lại là một vị cao thủ tuyệt đỉnh nữa. Mắt thấy Hiên Viên pháp vương đã ra tay, mình tốt nhất là nên tránh sang một bên, tránh cho trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết. Lát nữa quay trở lại kiếm chút lợi ích cũng không muộn.




Chỉ trong nháy mắt tưởng như bàn tay trắng hếu kia sẽ đụng vào chân của nữ tử áo trắng đó, đột nhiên nữ tử lại biến mất không thấy tăm hơi. Rắc! Rắc! Rắc! Mấy bàn tay xương xẩu chộp vào nhau, bị lực đạo cực lớn làm cho tới tấp vỡ vụn lẫn nhau, phát ra những thanh âm giống như cây gậy trúc bị bẻ gãy vậy, cuối cùng hóa thành bột phấn màu trắng rơi xuống mặt đất.



Hiên Viên pháp vương sắc mặt ngưng trọng, xoay tay đánh vào một một bàn tay trắng nõn đột nhiên xuất hiện ra từ hư không! Uỳnh! Tuy không phát ra tiếng vang nào, nhưng mà chấn động vô hình lại nhanh chóng khuếch tán ra xa. Cái đạo bào vàng óng của Hiên Viên pháp vương lúc này phồng lên giống như một quả cầu hình tròn, tóc tai dựng đứng cả lên, vô cùng quỷ dị. Trong phạm vi mười trượng không có vật nào còn nguyên vẹn, ngay cả những tảng đá ngầm dưới đất cũng bị chấn thành bột phấn, bụi đất bay lên đầy trời.



Bùm bùm! Sự chấn động vô hình trong không gian khiến cho những trận pháp phòng ngự mà Chu Thanh bố trí bị phá đi sạch sẽ, mấy khối ngọc bài bị nổ thành mảnh nhỏ, ngay cả Cực Quang tráo cũng hơi hơi run rẩy. Chu Thanh chỉ cảm thấy rằng nội phủ giống như là bị người ta đánh cho một quyền, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi. Chu Thanh vội vàng phân hoá ra nguyên thần thứ hai, mới ngăn chặn được khí huyết đang dâng trào trong cơ thể.



Chu Thanh kinh hãi, mình đã cẩn thận đến thế rồi, mà vẫn không phỏng chừng được uy lực của hai người kia hợp lại lại lớn đến như vậy, mà xem ra là còn chưa ra tay hết toàn lực đâu đó. Vận khí của mình rốt cuộc là tốt hay là xấu? Những kẻ tu đạo khác có khi cả đời cũng không gặp được tuyệt đỉnh cao thủ, mà ta chỉ trong vòng một tháng lại đụng phải tới ba tên? Chu Thanh âm thầm cảm thán.



Một trận gió to vô duyên vô cớ thổi tới, những bụi đất đang bay tứ tung đều bị thổi đi sạch sẽ. Nữ tử đứng thẳng đối diện với Hiên Viên pháp vương lúc này đã không còn dùng khăn che mặt nữa. Chu Thanh vội vàng tập trung thị lực để nhìn rõ tướng mạo của nàng, nhưng mà ánh mắt lại như lạc vào một mảnh hư vô, mơ hồ dường như hiện ra một gương mặt thanh tú tuyệt luân, nhưng mà khi ánh mắt vừa chuyển sang nơi khác thì ấn tượng về gương mặt của nàng trong đầu lại biến mất vô ảnh vô tung, không còn một chút dấu vết. Sau khi lặp lại vài lần, Chu Thanh rốt cục cũng từ bỏ nỗ lực muốn quan sát nàng ta. Truyện "Phật Đạo "



Hiên Viên pháp vương đột nhiên khoát tay áo, chân nguyên toàn thân tản ra, đạo bào phồng lên cũng đã buông xuống, tóc cũng khôi phục lại bộ dáng bình thường. "Huyền Tẫn đại pháp! Hóa ra là hậu thế của cố nhân, khó trách lại biết được bí mật của chiến trường cổ Trường Bình."



Nữ tử áo trắng kia nghe thấy thanh âm của Hiên Viên pháp vương, thân thể đột nhiên run lên, liên thanh hỏi: "Tiền bối là ai, vì sao lại biết Huyền Tẫn đại pháp, không biết có giao tình với vị tổ sư nào của bổn môn?" Không khí giương cung bạt kiếm ở giữa sân lập tức dịu đi.




Hiên Viên pháp vương lẩm bẩm nói: "Năm đó bốn người chúng ta hùng tâm vạn trượng, tề tụ yêu ma trong thiên hạ, định bụng sẽ tiêu diệt Đạo môn, nhưng lại chỉ vì một chuyện nhỏ mà mỗi người đi một ngả, bị Đạo môn đánh bại từng người. Ngoại trừ Ngưng Huyết Minh Ma quyết của ta, thì trong chúng ta Huyền Tẫn đại pháp do hắn tự nghĩ ra là tinh diệu nhất. Đáng tiếc là lại bị chết dưới Tử Thanh song kiếm! Ngươi hiện giờ đã biết ta là ai chưa?" Hiên Viên pháp vương nhìn thẳng vào khuôn mặt giống như là hư vô kia của nàng.



" Ngưng Huyết Minh Ma quyết?" Thanh âm thanh thúy truyền tới lỗ tai của Chu Thanh. "Không có khả năng, người còn sống trên đời sao! Người là Hiên Viên pháp vương? Người không phải đã chết ở trong Lưỡng Nghi Vi Trần trận của Thục Sơn một ngàn năm trước sao? Cho dù là người không chết, thì với công lực của người muốn phi thăng thiên giới cũng không phải là không có khả năng, như thế nào..."



Truyện "Phật Đạo "



Trong giọng nói của nàng tràn đầy nghi hoặc, có điều trong lòng cũng có chút tin tưởng: Người trẻ tuổi trước mặt này, công lực đạo hạnh đều không cách biệt lắm so với mình, nhất là sự cay độc đó, hiển nhiên không phải là kẻ non tay chưa từng trải qua tranh đấu. Ba mươi năm trước mình dường như đã là vô địch thiên hạ, nhưng lại không thấy xuất hiện người này, cho dù là kỳ tài cái thế, ma tôn đầu thai cũng không có khả năng chỉ trong vòng ba mươi năm có thể sánh vai được với mình. Nhất là hắn nói có đạo lý rõ ràng, có chỗ tương tự với điển tích ghi lại trong bổn môn, hay là thật sự?



Nữ tử áo trắng suy nghĩ trong lòng, chợt nghe thấy Hiên Viên pháp vương tiếp tục nói: "Lưỡng Nghi Vi Trần trận ở trên Tử Thanh song kiếm, cho dù có là thần tiên chân chính bị nhốt trong trận thì chỉ sợ cũng bị ngã nhào. Lão tổ ta phải tự hủy đi chân thân mới có thể thoát ra được. Ngàn năm mới khôi phục được chân thân, khôi phục ba tầng công lực, Huyền Tẫn đại pháp của ngươi hình như còn chưa ngưng kết Huyền Tẫn châu phải không?" Truyện "Phật Đạo "



"Hóa ra thực sự là Hiên Viên tiền bối, vãn bối Ôn Lam Tân ra mắt tiền bối." Nữ tử áo trắng ngoài miệng tuy nói khách khí nhưng thực ra trong lòng cũng chỉ hơi giật mình.




"Ôn Lam Tân? Ma trung chi ma Ôn Lam Tân?" Chu Thanh nghe thấy nữ tử áo trắng tự báo danh, sự kinh ngạc trong lòng quả thực giống như là sóng cuộn. Những đệ tử môn phái khác có thể không biết được tên tuổi của Ôn Lam Tân, nhưng Chu Thanh từ chỗ Lăng Vân lão đạo cũng biết được chút ít, ba mươi năm trước là đệ nhất cao thủ Ma đạo, một mình ước chiến Đạo môn tứ đại tông sư, lưu lại uy danh hiển hách.



"Ma trung chi ma!" Thấy Chu Thanh tiến lại gần, Hiên Viên pháp vương nghe thấy ngoại hiệu của nàng thì có chút nhíu mày, mãi cho tới lúc Chu Thanh thì thầm vào tai thì chân mày mới giãn ra.



" Ha ha! Hóa ra ngươi còn có tên tuổi lớn như vậy, có điều cái gì mà Đạo môn tông sư ở trong mắt của lão tổ ta chẳng qua cũng chỉ giống như hạng gà chó, cái lão tổ ta cố kỵ chỉ là pháp bảo của bọn chúng mà thôi. Nói vậy chắc là ngươi đã biết bí mật ở nơi này rồi, muốn ngưng tụ lại các âm hồn để thành thiên ma chân thân, chọc phá được cảnh giới tầng thứ chín của Huyền Tẫn đại pháp phải không? Có điều với công lực của ngươi làm sao có thể tháo bỏ được phong ấn mà năm đó thuật sĩ Từ Phúc đã hạ? Cho dù là mở ra được phong ấn, thả ra sát thần Bạch Khởi, chỉ sợ là cả nhân gian này sẽ bị hủy diệt hết. Còn không bằng đầu nhập vào dưới trướng lão tổ ta, chúng ta đang nghĩ biện pháp làm sao để không cần di động phong ấn mà vẫn có thể vụng trộm hấp thu mấy vạn quân hồn mãnh quỷ đó, đối phó với Đạo môn lúc này thì chỉ chừng đó là đủ rồi. Với công lực của ngươi cũng sắp đuổi kịp lão tổ ta rồi, chúng ta liên thủ với nhau, nhất định có thể đảo điên chính đạo, khiến cho yêu ma thiên hạ có thể nắm giữ quyền hành thế gian, hoàn thành được sự thống trị mà từ cổ chí kim chưa ai làm được!"



Bổn sự mê hoặc lòng người của Hiên Viên pháp vương quả thực là vẫn có, có điều Chu Thanh ở bên cạnh nghe lại chỉ hiểu được một nửa, còn về bí mật của chiến trường cổ Trường Bình thì vẫn còn rất mơ hồ.



"Ta không giải được phong ấn, tiền bối có thể giải được sao? Truyền thuyết kể rằng năm đó pháp lực của thuật sĩ Từ Phúc tung hoành Tam giới, không thua gì ba mươi ba thần linh trên bầu trời. Phong ấn do lão đó hạ cho dù là Hiên Viên tiền bối khôi phục lại được công lực năm đó chỉ sợ rằng cũng chẳng làm được gì đâu!" Thực lực của hai người tương đương, Ôn Lam Tân nói chuyện cũng không quá khách khí, mà Hiên Viên pháp vương nghe cũng chẳng buồn bực. Yêu Ma lưỡng đạo vốn là thực lực vi tôn, Hiên Viên pháp vương tuy rằng thuộc cấp tổ tông của Ôn Lam Tân, nhưng mà thực lực lúc này lại chẳng hơn được nàng, sao có thể bắt người ta khách khí được