Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 112



Vóc dáng Thẩm Bân không lùn, cũng may người đàn ông ôm mình cũng đủ cao, hoặc là nói, con người sau khi tiến hóa vóc dáng trở nên cao lên, Diêm Hình ở thế giới hiện thực bình thường đã thuộc về kiểu người xuất trúng, đối với những người trước mắt mà nói cũng là hạc trong bầy gà.

Cho nên tư thế lúc này kỳ thực cũng không quái dị cho lắm.

Nhưng ngay cả như vậy, giống như suy nghĩ của Hồng Vận, quái vật vác đao đều tới, đây là đang làm gì vậy! Mọi người chạy tán loạn khắp nơi, hai người bọn họ lại đang chơi trò xếp chồng?

Một người trưởng thành cho dù mặt có non, nơi công cộng bị bế như vậy đều có vẻ quái dị nhỉ.

Không biết vì sao màn ảnh phát sóng trực tiếp khi chiếu cảnh Hồng Vận nhìn Thẩm Bân và Diêm Hình, cho một cảnh đặc tả khuôn mặt.

Vẻ mặt trong rối rắm có khiếp sợ, trong khiếp sợ có một lời khó nói hết, trong một lời khó nói hết lai có sống không còn gì luyến tiếc, rõ ràng hình ảnh đại đao giết người trước mắt vừa kích thích vừa khủng bố đến đáng sợ, khán giả vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp lại ha ha ha ha ha cười hồi lâu.

Sôi nổi thảo luận có lẳng lơ cũng không lẳng lơ được bằng điện hạ và Băng Băng, từng người tách ra đã đủ lẳng lơ, lúc này còn hợp lại.

Có người hỏi Diêm Hình lẳng lơ chỗ nào?

Lập tức có bạn nhỏ đáng yêu phổ cập, lạnh lùng vô tình lại đẹp trai thấu trời còn chưa đủ lẳng lơ sao? Mặc kệ là ai cũng muốn xé nát cà vạt và áo sơ mi của hắn....

Nhưng Hồng Vân cũng không rối rắm lâu, hết thảy trước mắt rất nguy cơ, so với thông đồng thiếu gia, vẫn là mạng chó quan trọng hơn.

Xung quanh không chỉ có cửa lớn, mà các lối ra khác cũng bị đóng chặt lại, bên người đám quyền quý nhiều ít cũng có hai vệ sĩ, nếu là ngày thường chắc chắn mội người ai chơi theo ý người nấy, du thuyền lớn như vậy còn lo xảy ra chuyện sao?

Nhưng tối hôm qua không phải vừa có quái vật tập kích sao, người có quyền thế bình thường càng sợ chết hơn, cho dù ban ngày cũng phải mang theo vệ sĩ, lúc này vừa lúc có tác dụng.

Nhưng kỳ quái chính là, rõ ràng bảo tiêu còn cường tráng hơn người đàn ông cao gầy kia nhiều, nhưng đi lên định chế phục gã lại không chiếm được chút lợi thế nào, thậm chí còn bị ném bay, sau đó người đàn ông cao gầy giơ tay chém xuống, chém chết vệ sĩ.

Ai không sợ chết? Vệ sĩ bị ném bay may mắn không chết, không dám tiến lên một chút nào nữa, cho dù quyền quý lại ra lệnh cũng không được.

Có vệ sĩ kêu lên: "Gã căn bản không phải người, chắc chắn là quái vật! Chúng tôi không đối phó được."

Hình tượng quý tộc của đám quyền quý lúc này hoàn toàn biến mất, đặc biệt là khi thiếu chút nữa bị đại đao chém tới, chớp mắt đã thấy người bên cạnh bị chém chết, lập tức hùng hổ nói: "Nuôi các ngươi là để bán mạng! Ăn cơm nhiều năm như vậy ném cho chó sao? Còn không lên cho ta!"

Lời này đương nhiên là nói với vệ sĩ.

Ngày thường khom lưng cúi đầu với chủ nhân thì được, nhưng hiện tại đi lên bán mạng? Không phải là bị điên chứ.

Một quyền quý trong đó vươn tay đẩy vệ sĩ trước mặt ra chắn đao, vệ sĩ sợ hãi hét to, tuy không chết, nhưng cánh tay đã bị chém một vết thật sâu.

Cuối cùng vệ sĩ kia không chịu được lửa giận trong lòng, nói với quyền quý đẩy mình: "Cho mấy đồng bạc mà muốn chúng tôi bán mạng? Trong đầu ông chứa phân hôm qua mới đi ra à!"

Quyền quý khó thở, nhưng hiện tại không phải thời điểm đấu võ mồm, lập tức cắn răng nuốt xuống tức giận, nghĩ thầm chờ an toàn ông đây giết chết ngươi! Trong miệng lại nói: "Nếu ai có thể chế phụ quái vật này, ta cho 10 triệu!"

Lời này vừa nói ra bên cạnh có một quyền quý đang mạo hiểm cũng hô lên: "Ta cho 20 triệu, chỉ cần bảo vệ ta!"

"30 triệu! Giết chết quái vật này!"

"50 triệu!"

.......

Bất tri bất giác ra giá cao hơn, nhưng vệ sĩ ăn qua mệt lại không ai dám đi lên, hoặc là đang chờ người tiếp tục tăng thêm tiền? Dù sao trong lúc nhất thời mọi người chỉ thử tới gần người đàn ông cao gầy, lại có vẻ như không thể giải quyết nổi.

Bên kia loạn thành một đoàn, Diêm Hình đang bế Thẩm Bân đứng gần cửa giống như không nghe thấy ồn ào xung quanh, hắn một tay nghiên cứu khóa, sau một lúc lâu mới mở miệng: "Không được, khóa bên trong bị kẹt, căn bản không phải có kỹ xảo là mở được."

Hắn nói xong câu đó mới nghi hoặc nói: "Sao tôi lại biết mở khóa như thế nào nhỉ?"

Thẩm Bân thuận miệng đáp một câu: "Có thể là cuộc sống bức bách chăng."

Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp liên tục ha ha ha ha, không biết vì sao rõ ràng hiện trường đang trình diễn sự tham lam hiểm ác của đám quyền quý và nhóm vệ sĩ, nhưng nhìn lại muốn cười.

Cuối cùng Hồng Vận cũng tới gần Diêm Hình và Thẩm Bân, đương nhiên là cô đi về phía họ, thậm chí trong lúc Diêm Hình nghiên cứu khóa, lặng lẽ đi tới cạnh cửa ra nhìn một vòng.

"Đều không ra được, toàn bộ bị đóng kín, thiếu gia chúng ta phải làm sao bây giờ?" Hồng Vận sắp khóc, dù sao cũng là phụ nữ, xung quanh đã có vài cỗ thi thể, trong không khí đều tràn ngập mùi máu tươi khiến người buồn nôn, cô không nôn ra đã coi là kiên cường rồi.

Thẩm Bân vòng hai tay qua cổ Diêm Hình, sát gần hắn, trong miệng lại nói với Hồng Vận: "Chuyện này nói cho chúng ta biết, đừng nên mơ ước người đàn ông của người khác, nếu không sẽ gặp phải báo ứng, cho nên sau khi ra ngoài cô phải thu liễm lại tâm tư của mình đi, nếu không tôi sẽ thật sự ra đại chiêu với cô."

Cho dù tình hình trước mắt rất nguy hiểm, Hồng Vận cũng tức giận nhìn về phía Thẩm Bân: "Cô nói bậy gì đó!" Nếu thừa nhận lời đối phương nói thì mới điên.

Thẩm Bân hừ lạnh một tiếng: "Dù sao tôi đã cảnh cáo cô, đây cũng là một lần cảnh cáo cuối cùng." Tràn đầy uy hiếp.

Không đời Hồng Vận tiếp tục nói chuyện, liền có người từ phía sau đụng vào cô một cái, Hồng Vận lảo đảo ngã xuống mặt đất.

Lúc này người đàn ông cao gầy vác đại đao đã đi tới bên này.

Hồng Vận đi giày cao gót, khi ngã đầu gối bị đập mạnh xuống đất, nhưng vì mạng nhỏ vẫn mau chóng nhịn đau bò lên, đồng thời vừa hét vừa chạy sang bên cạnh.

Diêm Hình bế Thẩm Bân vốn dĩ muốn trốn sang bên cạnh, nhưng người xung quanh đều dần dần bị ép tới bên này, trốn không ổn.

Lúc này có một người đàn ông hơn 50 tuổi từ phía sau bỗng nhiên duỗi tay đẩy Diêm Hình một cái.

"Cẩn thận!" Thẩm Bân vừa lúc thấy một màn này, hét chói tai buột miệng thốt ra.

Người đàn ông hơn 50 tuổi kia cũng chỉ thuận tay, nghĩ thầm để người đàn ông cao gầy lập tức chém hai người, bọn họ bị buộc vào góc cùng không phải có thể nhanh chóng đổi phương hướng khác chạy sao?

Kết quả Diêm Hình cư nhiên không chút sứt mẻ.

Người đàn ông: "....." Gã dùng sức không nhỏ mà!

Diêm Hình quay đầu lại nhìn gã một cái, trong lúc nhất thời ánh mắt vẫn mang theo nghi hoặc, không rõ đối phương muốn làm gì? Nhưng giây tiếp theo liền suy nghĩ cẩn thận.

"Đứa trẻ 10 tuổi" va vấp quá ít, rất nhiều thời điểm cũng không hiểu được lòng người hiểm ác, nhưng vẫn là câu nói kia, hắn không ngốc.

Thẩm Bân trừng mắt người nọ, nếu đối phương có thể đẩy Diêm Hình, vậy chắc chắn khoảng cách gần, cậu liền giơ nắm tay đấm về phía người đàn ông, không đánh thì để lại ăn Tết à?!

Vừa lúc Diêm Hình cũng có động tác, trùng hợp sau Thẩm Bân một chút, khi nắm đấm của Thẩm Bân đấm lên mặt gã, chân Diêm Hình cũng vươn tới, đá bay người nọ, nằm trên mặt đất hồi lâu không bò dậy nổi, không biết sống hay chết.

Người đàn ông cao gầy đã đi tới trước mặt, có quý tộc nhìn thấy chuyện xảy ra chỗ Diêm Hình bọn họ, lại không rảnh để quan tâm chút nào.

Đại đao đang tới gần, Diêm Hình mang theo Thẩm Bân nhanh chóng né tránh, tốc độ của hắn tương đối mà nói có thể nhanh hơn rất nhiều người khác chạy một mình.

Thẩm Bân ôm Diêm Hình vô cùng khẩn trương, cậu đang suy nghĩ phải đi ra ngoài bằng cách nào? Trong lúc vô tình nhìn qua người đàn ông đang nằm dưới đất vừa bị đá bay kia, trong đầu tựa hồ nảy ra ý gì đó.

[Nhãi con! Ngươi có đó không?] Thẩm Bân gọi mèo đen.

Mèo đen hiện tại cách nơi này có hơi xa, cho nên không biết chuyện xảy ra ở nơi này: [A? làm sao vậy? Chờ lát nữa khi ngươi về phòng nhớ mang ta theo, nếu không chúng ta vẫn không thể liên hệ.]

[Hiện tại không phải thời điểm nói điều này, ngươi che chắn tinh thần lực của Diêm Hình, nhưng sức lực thân thể anh ấy thì không đem đi chứ?] Thẩm Bân hỏi.

[Không, thân thể lấy thế nào được? Đào rỗng thân thể hắn à?]Mèo đen nói lời này dừng một chút: [Có lẽ ngươi có khả năng đào rồng hắn.]

Thẩm Bân: "...." Cậu hiện tại không rảnh lý sự với mèo đen, nhanh chóng nhói với Diêm Hình: "Đi đá cửa, thử xem có đá văng được không."

Diêm Hình: "....Đá? Không phải lấy gì đó đập à??"

"Chính anh đá, thử xem rồi tính, dùng hết toàn lực, nhanh!" Thẩm Bân nói.

Người đàn ông cao gầy lại lấy đại đao giết thêm vài người, còn là chém đứt ngang, nội tạng rải đầy đất, sắc mặt Thẩm Bân trắng bệch, còn Hồng Vận cuối cùng không nhịn được nôn ra, vừa nôn vừa khóc.

Diêm Hình thì không có bất cứ khác thường nào, chỉ là vừa rồi có người chết đứng cạnh hắn, trên người bị bắn tới không ít máu tươi mà thôi.

Nếu Thẩm Bân nói, hắn sau khi tránh đi truy kích của người đàn ông cao gầy, bỗng nhiên đá về phía cửa lớn.

Ở thế giới đầu tiên, cánh cửa của phòng trong biệt thự còn không phải bị Diêm Hình một chân đá văng ra sao? Thẩm Bân nghĩ như vậy nên mới có đề nghị như này, làm bừa là xong.

Kết quả không sai, cánh cửa lớn trước mặt rầm một tiếng đổ sập, nằm bẹp trên mặt đất.

Người hầu ở bên ngoài vừa vặn đi qua bỗng nhiên quay đầu lại, hắn đi qua chỉ cách chút xíu! Cửa quét vào góc áo hắn, lực đạo đá cửa của Diêm Hình rất lớn, nếu nện lên người, có lẽ sẽ bị nát bét.

Làm đương sự, Diêm Hình cũng chỉ sửng sốt 0.01 giây liền dẫn đầu mang theo Thẩm Bân bước ra cửa phòng, đám quyền quý phía sau giống như điên chạy nhanh ra ngoài, Hồng Vận run rẩy vừa gào khóc vừa cố hết sức chạy vội, nhưng tới cạnh cửa không cẩn thận bị sái chân.

Người hầu bên cạnh đều sửng sốt, bởi vì người từ trong phòng chạy ra đều dính đầy máu trên người, khi hắn phản ứng lại, liền vươn tay nâng Hồng Vân lên: "Vị tiểu thư này, cô có sao không?" Ngẩng đầu nhìn vào trong phòng: "Mẹ ơi...."

Lọt vào tầm mắt là thi thể khắp mặt đất, lại không thấy người đàn ông cầm đại đao.

Đầu gối và mắt cá chân Hồng Vận đều rất đau, lúc này được đỡ lên cũng không thèm quan tâm hình tượng ôm lấy người hầu khóc lóc: "Chạy! Mang tôi chạy theo với! Cứu cứu tôi...."

Cô căn bản không quay đầu lại nhìn, cho nên cũng không biết nguy hiểm đã qua đi.

.......

Diêm Hình và Thẩm Bân một đường đi tới tầng cao nhất, không ngờ giữa đường gặp mèo đen, mèo đen giống như mũi tên rời cung bay nhanh vào lồng ngực Thẩm Bân.

Thẩm Bân: "....."

Diêm Hình chỉ thấy một bóng đen xông tới, khi nhìn thấy rõ mới nói: "Đây là?"

Thẩm Bân: "Món đồ chơi trước kia anh thích nhất, Ngũ Mao."

Mèo đen: "....."

"Tóm lại là chúng ta nuôi, hiện tại không phải thời điểm nói về mèo, trước tìm người xử lý việc xảy ra cái đã." Thẩm Bân nói.

Diêm Hình gật đầu, ôm Thẩm Bân đi gặp quản sự, đơn giản nói qua sự tình liền về phòng chờ tin tức.

Mà mèo đen khi bước vào tầng cao nhất miệng cứ há hốc ra, dáng vẻ vô cùng kinh ngạc.

[Ngươi có thể đổi vẻ mặt khác không? Như này cực gì giống trẻ em bị bại liệt.] Thẩm Bân nói.

Mèo đen kích động: [Nơi này! Nơi này có năng lượng khổng lồ, chúng ta nếu có thể thu được liền phát tài!]