Đứa nhỏ xui xẻo Yến Trì này lại chậm rì rì tới gần nhà hoang, y cũng cho rằng thôn xóm chỉ lớn như vậy, cho dù bỏ hoang cũng phải tìm thử, liền bước vào phòng.
"Ông xã, là anh về à?" Giọng nói dịu dàng của người phụ nữ từ trong buồng vọng ra giống như buổi trưa hôm qua.
Yến Trì sửng sốt, căn nhà này vừa rồi nhìn từ bên ngoài rõ ràng là bỏ hoang mà, nhưng bên trong cư nhiên còn coi là sạch sẽ.
Nghe thấy giọng nói y lập tức dừng lại bước chân: "Xin lỗi quấy rầy, tôi đi nhầm chỗ." Yến Trì xoay người muốn rời đi.
Đây là chỗ khác nhau giữa Yến Trì và Hàn Cảnh, tương đối mà nói Hàn Cảnh cực kỳ không lễ phép, không coi NPC là người cũng thôi, dù sao rất nhiều người chơi đều cho rằng hết thảy trước mắt có chân thật cũng chỉ là trò chơi, mà Hàn Cảnh còn coi những NPC xinh đẹp trở thành búp bê bơm hơi...!
Có chết cũng xứng.
Còn Yến Trì có thể là tâm tính thiếu niên, cho dù biết mình ở game này để chơi, cũng rất nghiêm túc đối đãi NPC, cho nên vào nhầm nhà người khác, đương nhiên phải rời khỏi.
Nhưng người trong phòng lại lần nữa lên tiếng: "Người tới là khách, giữa trưa mùa hè cũng vất vả, không bằng vào buồng trong ngồi nghỉ ngơi một chút đi."
Tuy Yến Trì có bạn trai, hơn nữa yêu thích nam giới, nhưng người đời đều nói nam nữ thụ thụ bất thân, y phải tuân theo, nếu bên trong là giọng nói của nữ tử trẻ tuổi, liền càng uyển chuyển từ chối: "Không cần, thật sự ngượng ngùng quấy rầy."
Vừa dứt lời, người phụ nữ lại từ bên trong đi ra, một bộ váy trắng nhạt, luôn có loại khí chất nói không nên lời quanh quẩn.
"Khụ hụ khụ khụ, bên ngoài mặt trời gay gắt quá, hiện tại ra ngoài rất khó chịu nhỉ? Thân thể tôi từ trước tới nay không tốt, đã lâu không ra ngoài, anh là người mới tới thôn chúng tôi à? Trước kia chưa thấy qua." Người phụ nữ không nhanh không chậm nói.
Khi Yến Trì vào nhà thời tiết tuy rằng có chút nóng, nhưng tuyệt đối không thể gọi là gay gắt, sau khi y nghe thấy người phụ nữ nói nhìn ra bên ngoài, đệch! Sao lại giống như đập quả trứng là chín ngay lập tức được vậy? Lập tức trở nên kinh nghi, bản thân mới vào nhà được hai phút.
Người phụ nữ thấy bộ dáng khiếp sợ của y nói tiếp: "Trong thôn, thời tiết giữa trưa ngày nào cũng hỉ nộ vô thường, anh tới đây bao lâu rồi? Sao có vẻ như không biết."
Đối phương đem nghi vấn vứt cho Yến Trì, y nghĩ nghĩ giữa trưa hôm qua mình tựa hồ cũng cảm giác được không thích hợp, nhưng không gặp phải trời nóng gay gắt như vậy, y gãi gãi đầu nói: "Tôi vừa tới chưa được hai ngày, cũng không quen nơi này, thời tiết này không biết khi nào mới có thể khôi phục bình thường nhỉ? Rõ ràng trước khi vào nhà còn ổn mà."
Yến Trì hỏi xong, liền cẩn thận quan sát người phụ nữ, xem cô có khác thường gì không.
Người phụ nữ lại nhu nhược ho vài tiếng mới mở miệng: "Giữa trưa 12 giờ là thời gian đặc thù, về sau anh ở trong thôn lâu sẽ biết, chờ khoảng 1 tiếng, mới có thể khôi phục bình thường."
Yến Trì cau mày thật chặt, cảm thấy không khoa học, nhưng lại nghĩ, vốn dĩ hết thảy trước mắt đều là trò chơi, theo đuổi khoa học như vậy làm gì? Liền ngậm miệng lại.
Người phụ nữ chậm rãi xoay người vào nhà, trong miệng còn nói với Yến Trì: "Tôi đi rót chén trà, vào nhà ngồi đi."
Yến Trì vẫn như cũ thực do dự, nhưng nhìn thời tiết y xác thật không đi được, hơn nữa bên ngoài còn không có chỗ ngồi, chỉ có thể đi vào bên trong.
Chủ yếu là nam nữ ở chung một phòng, người quen thì còn được, không quen liền cảm thấy rất xấu hổ.
Người phụ nữ ngồi cạnh bàn đã rót xong chén trà, ý bảo y cũng ngồi xuống.
Yến Trì lựa chọn ngồi ở ghế đối diện với người phụ nữ, bởi vì cái ghế này cách cô xa nhất, còn trà đối phương rót? Chạm cũng không chạm qua.
Người phụ nữ: "...." Vươn tay đẩy chén trà qua: "Uống miếng nước cho mát họng đi."
Yến Trì cười nhận lấy, vẫn như cũ không uống, thứ nhất là không khát, thứ hai thời tiết đột ngột thay đổi khiến y tràn ngập đề phòng trong lòng, nếu là người háo sắc còn có thể bị người phụ nữ mê hoặc uống một hai ngụm, nhưng Yến Trì thì khác, y thật chí càng thêm cảnh giác.
Người phụ nữ cũng không cố khuyên y uống nước nữa, giữa mày ưu sầu nói: "Thân thể này của tôi thật sự rất chán, muốn giúp chồng chia sẻ việc nhà, nhưng lại khoogn làm được gì cả, aiz, hâm mộ các anh thân thể tốt."
Yến Trì do dự chớp mắt một cái, khuyên giải: "Không sao, nếu là người thật sự yêu thương cô, cũng không cần cô làm gì cả."
Ánh mắt người phụ nữ cụp xuống: "Vậy sao? Nhưng anh ta không thương tôi, thậm chí còn cấu kết với người ngoài thương tổn tôi, anh xem, vết thương trên người tôi chính là bị đánh." Cô nói hơi hơi vén ống tay áo lên, trên cổ tay một vết máu tụ cực kỳ bắt mắt.
"Cô không sao chứ?" Yến Trì kinh ngạc nói: "Đây là bị làm sao?"
Vẻ mặt người phụ nữ buồn bã, đứng dậy chậm rãi đi tới trước mặt y: "Lúc trước ông xã cùng năm người anh em cùng nhau bắt nạt tôi, lúc ấy, nếu là anh, anh sẽ đối xử với vợ mình như vậy sao?" Cô nói liền muốn nhẹ nhàng nắm lấy tay Yến Trì.
Y vội vàng né tránh, cho dù người phụ nữ có đáng thương, trong lòng y cũng đánh vang tiếng chuông cảnh báo, ấp úng nói: ".......Sẽ không, bởi vì thôi thích nam, chỉ có chồng, sẽ không có vợ."
Người phụ nữ: "......."
Người phụ nữ: "..........??"
Lời Yến Trì nói thật sự khiến cô sững sờ hồi lâu, thân là một nữ quỷ đơn thuần trong thôn xóm nhỏ, cô thiếu chút nữa không nhận ra ý của đối phương là gì.
"Anh, anh là nói?" Nữ quỷ do dự nói ba chữ, liền thấy Yến Trì gật gật đầu.
"Tôi và bạn trai đã quyết định tốt tháng sau liền đi đăng ký kết hôn, cảm ơn cô chúc phúc....." Yến Trì nói.
Nữ quỷ: "......" Cô không phải, cô không có, đừng nói bừa! Ai chúc phúc!
Trong lúc nữ quỷ tiếp tục sững sờ, Yến Trì nói tiếp: "Cũng cảm ơn cô khoản đãi, tôi cảm thấy mình ở đây vẫn sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của cô, cho nên tôi đi trước, hẹn gặp lại." Vừa nói xong y liền xoay người chạy mất, giống như bị chó đuổi.
Nữ quỷ: ".................."
Thật sự rất muốn bắt được người này, sau đó xé nát y.
Nhưng cuối cùng nữ quỷ cũng không động thủ, tùy ý để Yến Trì chạy xa.
Oan có đầu nợ có chủ, người mơ ước cô đều phải chết, người hại nàng đều phải chết, còn lại đứng sang bên cạnh.
......!
Yến Trì chạy một mạch về chỗ ở, Diêm Hình nghe được tiếng bước chân bên ngoài, tạm thời không nhúc nhích, chờ qua một tiếng sau Thẩm Bân trong ngực hắn tỉnh dậy, hắn mới mang theo người nào đó cùng nhau ra ngoài.
"Anh không ngủ, buồn ngủ không?" Thẩm Bân quan tâm hỏi.
Diêm Hình sắc mặt không đổi: "Không buồn ngủ."
Yến Trì ở cách đó không xa, Diêm Hình gõ cửa phòng y, đi thẳng vào vấn đề hỏi sao lúc trước y chạy gấp gáp như vậy?
Y còn tưởng rằng đối phương nhìn thấy mình chạy về, không nghĩ tới Diêm Hình thật sự chỉ bằng tiếng bước chân liền biết đối phương là Yến Trì.
Y cũng không giấu giếm, đem sự tình mình vừa trải qua nói ra.
Diêm Hình cũng chưa hỏi gì, Thẩm Bân liền nói: "Kỹ càng tỉ mỉ chút, tôi cảm thấy có điều gì không đúng."
Yến Trì gật gật đầu, một lần nữa chi tiết hóa trần thuật lại một lần.
Thẩm Bân hít ~ một tiếng: "Người phụ nữ kia nói cô ấy bị chồng và năm người anh em cùng nhau bắt nạt?"
Yến Trì: "Tuy tôi không nhớ kỹ nguyên lời nói, nhưng đại khái là ý như vậy."
Thẩm Bân nhìn về phía Diêm Hình, hắn lập tức hiểu, khi bọn họ điểu tra, tựa hồ là người chồng rất yêu người vợ, mà năm người kia là hung thủ năm đó.
Nếu nữ quỷ không nói bừa, xem ra trong này còn có điều khuất tất..