Tốc độ lật sách của Cảnh Khải Thiên cực nhanh, dùng thần thức lướt qua toàn bộ nội dung của sách
Gần nửa ngày, hắn gần như đọc xong toàn bộ sách trong thư các, số lượng cũng đến một ngàn cuốn đi.
Chỉ đáng tiếc chính là, những cuốn sách này không hề ghi chép lại bí mật của viên đan.
Cảnh Khải Thiên cũng không cảm thấy nôn nóng, không được ghi lại trong sách, không phải tiểu nghịch ngợm sẽ là độc nhất vô nhị sao?
Chỉ có thể nói, mạch não của Cảnh Khải Thiên không phải người bình thường có thể lý giải.
“Tiểu nghịch ngợm, nếu nơi này của ta không ghi chép lại cách giúp ngươi biến thành người, như vậy chúng ta xuống núi đi dạo đi?” Cảnh Khải Thiên tự nói tự quyết định, hoàn toàn không màng đến chuyện Mạc Vân Quả có đáp lại hay không.
Cho dù Mạc Vân Quả có đáp lại hắn cũng nghe không hiểu……
Cảnh Khải Thiên trực tiếp thay đổi dung mạo của mình, dù sao bản thân hắn cũng có vẻ ngoài tuấn mỹ, giờ biến thành một khuôn mặt tầm thường, vứt vào đám đông cũng tìm không ra.
Một trận gió nhẹ thổi qua, Cảnh Khải Thiên liền biến mất ở tại chỗ.
Cùng lúc đó, trong thành Thiên Phong, ở một góc âm u, một bóng người dần dần xuất hiện.
Hắn đi ra ngoài, tức khắc dung nhập với đám người xung quanh.
“Các ngươi nghe nói gì chưa? Nhà đấu giá muốn bán đấu giá cực phẩm Trúc Cơ đan a!”
“Thật vậy sao? Khi nào bắt đầu?”
“Buổi tối hôm nay, đáng tiếc, ta không vào được, nói cách khác, ta cũng muốn nhìn xem cực phẩm Trúc Cơ đan có dáng vẻ gì.”
Cuộc tròn chuyện của người xung quanh chui vào lỗ tai Cảnh Khải Thiên, hắn nhịn không được cười một tiếng, cực phẩm Trúc Cơ đan? Nơi hắn có không ít đâu, toàn một đống vô dụng.
Đối với Cảnh Khải Thiên mà nói, những đan dược kia là vật tầm thường, nhưng đối với người Phong Thành hôm nay mà nói một viên cực phẩm Trúc Cơ đan, ngược lại có thể khiến cho bọn họ điên cuồng.
Cảnh Khải Thiên chỉ muốn tới đó x náo nhiệt, hắn dùng thần thức trực tiếp tìm vị trí nhà đấu giá, sau đó thong thả đi theo hứng đó.
Bởi vì nhà đấu giá thả ra tin tức muốn bán đấu giá cực phẩm Trúc Cơ đan, không ít người đều muốn đi vào tìm hiểu tin tức, chẳng sợ không có tiền, chỉ cần được xem náo nhiệt, như vậy cũng không uổng phí đi.
Nhà đấu giá cố ý mời cao thủ Trúc Cơ canh gác, chỉ cần có người quấy rối, lập tức ném ra khỏi cửa.
Lúc Cảnh Khải Thiên tới cửa nhà đấu giá, nhìn thấy hình ảnh ngay ngắn trật tự.
Hắn trực tiếp đi vào, đi vào liền trực tiếp há mồm nói: “ Quản sự của các ngươi là ai, ta có đồ muốn bán đấu giá.”
Khuôn mặt Cảnh Khải Thiên tuy rằng bình phàm, nhưng khí thế quanh người không phải người thường có thể sánh được, mắt nhìn của tiểu nhị nhà đấu giá cũng tinh tường, nhìn thấy người như vậy, không dám chậm trễ vội đi tìm quản sự.
Quản sự vừa thấy tia khinh thường hiện lên trong mắt Cảnh Khải Thiên, trong lòng cả kinh, cả người đều có chút run rẩy.
Cảnh Khải Thiên cố ý thả ra một chút khí thế, miễn cho làm người khác không có ánh mắt va chạm với hắn.
Sự thật chứng minh, cách làm này vô cùng hiệu quả.
Mạc Vân Quả vẫn luôn đều an ổn nằm trong ngực Cảnh Khải Thiên, cả đầu chỉ có một câu “Ăn ta!”, đáng tiếc ở chỗ, Cảnh Khải Thiên cũng không thể nghe được.
“Vị đại nhân này, không biết muốn bán đấu giá vật gì?” Quản sự buông ống ta, nửa cong eo hướng về phía trước hỏi.
Cảnh Khải Thiên liếc xéo hắn ta một cái nói: “ Lời ngươi nói có trọng lượng?”
“ Đương nhiên.” Quản sự trả lời.
“ Tốt, chúng ta đi vào bên trong thương lượng như thế nào?” Cảnh Khải Thiên nhìn bốn phía quanh, lúc này không ít người đem ánh mắt đặt trên người lắn.
Quản sự liên tục gật đầu, trong lòng cân nhắc xem người này tới muốn bán đấu giá vật gì, sao lại dáng vẻ trịnh trọng vậy.