Lúc trước buộc Mộ Dung Tuyệt thề, đơn giản là tâm lý càn quấy của tiểu nữ tử thôi.
Ai biết Mộ Dung Tuyệt lại thật sự tuân thủ lời hứa giữa bọn họ, nhiều năm như vậy, bất kể nàng ấy nhảy nhót như thế nào ở trong hoàng thành của hắn, hắn đều không chủ động tới tìm hay điều tra nàng ấy, càng đừng nói đi tìm.
Nàng ấy sở dĩ có thể trở thành nhà giày số một cũng là mong muốn hắn chú ý tới mình.
Nhưng mà, giống như cũng chả làm được cái mẹ gì……
Tần Du là một người vô cùng kiêu ngạo, mắt thấy Mộ Dung Tuyệt không chủ động tìm nàng ấy, tự nhiên nàng ấy cũng sẽ không chủ động đi tìm hắn.
Sau đó, một ngày chia ly, chớp mắt đã mười năm……
Hôm nay, đột nhiên nghe được Mộ Dung Tuyệt muốn tìm mình, nàng ấy quả thật kích động đến nhảy dựng lên!
Sau khi kích động xong nàng ấy lại muốn tỏ vẻ, thích khoe khoang bản thân, hưởng thụ biểu cảm sùng bái của người khác.
Lúc này mới có một màn vừa rồi, nàng ấy chọc thủng thân phận của Mạc Vân Quả, nói ra bản chất của nàng……
Ừm…… Đổi lại là người bình thường mà nói, nàng thật ra sẽ không làm như vậy, dù sao đó là cũng là một hành vi không lễ phép, mà làm một thương nhân, ở rất nhiều thời điểm, nàng ấy đều sẽ không chọc thủng người khác.
Ngược lại Mạc Vân Quả lại không có cảm giác gì, nàng chỉ là cảm thấy Tần Du vẫn rất lợi hại, ừ…… Ít nhất có thể nhìn ra thân phận của nàng, còn có thể nhận ra nàng khác nguyên chủ, dù sao ngay cả Mộ Dung Tuyệt cũng không phát hiện.
Tần Du thấy Mạc Vân Quả không có phản ứng giống như trong tưởng tượng, quyết định tăng kích thích lên.
Vì thế nàng ấy liền nói: “Quốc sư đại nhân ra tìm ta sao?”
“Ừ.” Mạc Vân Quả vẫn như cũ nhàn nhạt trả lời nói.
Tần Du: Vui vẻ! ︿( ̄︶ ̄)︿ nam nhân thối kia cuối cùng cũng biết đường tới tìm mình!
“Mộ Dung Tuyệt hạ lệnh?” Thật ra trong lòng Tần Du đã có đáp án, nhưng nàng ấy vẫn muốn hỏi ra.
“Ừ.” Mạc Vân Quả vẫn nhạt nhạt trả lời như trước.
Tần Du: A a a a a! Hưng phấn! (p≧w≦q)
“Để cho ta đoán xem làm sao ngươi lại tìm được ta?” Hai mắt Tần Du sáng long lanh, trạng thái cả người trở nên hưng phấn.
“Ừ.” Mạc Vân Quả vẫn như cũ bình tĩnh đáp lại.
“Ừ…… Mộ Dung Tuyệt nói cho ngươi ta ở chỗ này? Không đúng không đúng, hắn hẳn là không biết ta ở chỗ này.” Tần Du lắc đầu, rất nhanh phủ định cái ý nghĩ này.
“Chẳng lẽ ngươi xem hiện tượng thiên văn tính ra được? Ừ…… Cái này vô cùng có khả năng!” Tay phải Tần Du nắm lại, nện ở trên tay trái đang mở ra.
Mạc Vân Quả:……
“Không phải.” Mạc Vân Quả trực tiếp đánh vỡ ảo tưởng của Tần Du.
Tần Du thấy cái đáp án không đúng, ngẩng đầu, nhìn Mạc Vân Quả từ trên xuống dưới.
Sau đó dừng lại ở trên vai Mạc Vân Quả một chút, sau đó mới chậm rì rì nói: “ Nữ nhân Hồ Tang kia nói cho ngươi?”
Thật ra Hồ Tang còn chưa nói tên của nàng ta cho Mạc Vân Quả, nhưng không qua mặt được hệ thống vạn năng, khi nàng nói chuyện với Hồ Tang, Đoàn Tử đã tử động cung cấp tên nàng ta.
“Ừ.”
Tần Du lúc này cũng không nhấp trà, há miệng uống một ngụm trà, còn không tốt đẹp trợn trắng mắt nói: “Nữ nhân kia đúng là việc nhiều.”
Mạc Vân Quả:……
“Ngươi làn sao biết?” Mạc Vân Quả hỏi.
Tần Du vươn đầu ngón tay, chỉ chỉ bả vai Mạc Vân Quả nói: “Nhạ, trên vai ngươi, có dấu vết cây dâu diệp (??)như hồ điệp.”
Mạc Vân Quả cúi đầu nhìn thoáng qua bả vai, nhìn kỹ đi, thật đúng là có một mảnh cây dâu diệp.
Chỉ là dấu vết kia rất nhỏ, không nhìn kỹ mà nói, thật đúng là không phát hiện được.