Lãnh Thuần báo đạo yêu cầu Đường Nhất Hàng, hoàn toàn quên luôn việc lúc trước Mạc Vân Quả đã nói việc này không hề liên quan đến Đường Nhất Hàng.
Đường Nhất Hàng vốn dĩ đàn còn hòa nghi Mạc Vân Quả, suy nhĩ này liền bị câu nói của Lãnh Thuần đánh gãy, xong việc cậu cũng không nghỉ lại, do đó bỏ lỡ mất cái gọi là chân tướng.
Đường Nhất Hàng nhấp môi, nhìn thoáng qua Lãnh Thuần, ánh mắt kia, bao hàm đau lòng cùng bất đắc dĩ, nhưng nhiều hơn, đó là thất vọng.
Lãnh Thuần nhìn thấy ánh mắt của Đường Nhất Hàng, không biết vì sao, trái tim đột nhiên run rẩy.
Hắn cảm giác mình giống như đang dần dần mất đi thứ gì đó, hơn nữa, khả năng cả đời này, cũng không lấy về được nữa.
Dù vậy, Lãnh Thuần vẫn cậy mạnh lại cứng rắn nói: “Nhanh xin lỗi tiểu Quả!”